Như Nguyệt và Minh Minh, Từ Đông là chủ lực giao chiến với Kim Sí Đại Bằng Điêu cơ mà. Họ là nữ nhân mà mình yêu, các nàng hiện giờ ra sao? Dùng sự quan tâm của họ với mình, chắc chắn sẽ vì sự an toàn của mình mà toàn lực ngăn cản Kim Sí Đại Bằng Điêu, nhưng mà Kim Sí Đại Bằng Điêu hiện tại lại đột nhiên xuất hiện, như vậy, các nàng thì. . .
Tề Nhạc không dám nghĩ thêm nữa. Lúc trước cho dù là đối mặt với Giáo Đình có thực lực khổng lồ như thế, hắn cũng không xuất hiện sự sỡ hãi. Còn bây giờ, trong lòng khi hắn đang có chút run rẩy. Hắn âm thầm cầu nguyện, người yêu của ta, đồng bạn của ta. Các người không được xảy ra chuyện gì bất trắc a.
Tề Nhạc kinh ngạc, Las Ogg cùng người của Giáo Đình đồng thời cũng cực kỳ giật mình. Mấy người đều chứng kiến thực lực của Kim Sí Đại Bằng Điêu, tập hợp nhiều cường giả Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần nhiều như vậy đều không thể ngăn cản nó, như vậy chính mình muốn đối phó Tề Nhạc, còn phải gặp công kích của Kim Sí Đại Bằng Điêu, có thể chống cự được sao?
Las Ogg lộ ra có chút do dự, Thánh Kỵ Sĩ cùng đi với hắn đã có một gã trọng thương. Giáo Đình dù sao không giống Hắc Ám nghị viện không so đo hậu quả như thế nào. Dù chỉ là một tên Quang Minh kỵ sĩ thương vong, đối với Las Ogg mà nói đều là đả kích không nhỏ. Sau khi chặn đường của Tề Nhạc, trong lòng của hắn lần thứ nhất xuất hiện một chút do dự.
Las Ogg đang do dự, nhưng Kim Sí Đại Bằng Điêu thì không như thế. Phù Diêu Trực Thượng Cửu Vạn Lý (lên như diều gặp gió chín vạn dặm), khoảng cách ngắn như thế này đối với nó mà nói chỉ một cái vỗ cánh là tới. Thân ảnh cực lớn màu vàng mang đến đầu tiên chính là cuồng phong, hai cánh màu vàng mở rộng mười thước nhẹ nhàng vỗ khiến cho mặt đất nổi lên từng cơn phong bạo.
Tề Nhạc cùng ba gã Thánh Kỵ Sĩ vẫn chiến đấu, mà những Quang Minh kỵ sĩ dưới sự chỉ huy của Las Ogg tụ lại cùng một chỗ, trong con mắt của bọn họ đều toát ra một tia sợ hãi, nhưng đối mặt với địch nhân cường đại như thế, những kỵ sĩ được Giáo Đình bồi dưỡng ra không có một ý nghĩ lùi bước. Họ đồng thời ngưng tụ Thánh Lực của mình cùng Kim Sí Đại Bằng Điêu bên trong hư không giằng co.
Kim Sí Đại Bằng Điêu không đi quản những người của giáo đình, trong mắt của nó chỉ có Tề Nhạc. Chuẩn xác mà nói, mục tiêu của nó là khí tức của Văn Đình bao hàm trên người của Tề Nhạc. chờ đợi nhiều năm như vậy, vì đạt được Cự Thú Hoạt Xá Lợi, đối thủ cạnh tranh lớn nhất của nó là Khế Dũ lại bị Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần Chiến Sĩ cùng Tinh Tọa Thủ Hộ Giả triền trụ, với nó mà nói chính là cơ hội tốt nhất. Nó làm sao có thể bỏ qua? Hai cái cánh màu vàng khẽ thu lại, cự trảo thò ra, lập tức hai đạo năng lượng kim sắc hình trảo chộp tới Tề Nhạc.
Tề Nhạc một mực chú ý đến hướng đi của Kim Sí Đại Bằng Điêu, nó vừa tới, Dự Ngôn thuật của sáu gã giáo chủ đã đình chỉ. Trảo ảnh màu vàng cự đại mà tập kích tới, năng lượng mạnh mẽ nhất thời làm Tề Nhạc cùng ba gã Thánh Kỵ Sĩ đều sinh ra cảm giác hít thở không thông.
- Đồ khốn kiếp, ngươi đã làm gì mấy người Như Nguyệt rồi?
Tề Nhạc nổi giận gầm lên một tiếng. Trong cơ thể Vân Lực hoàn toàn bộc phát, thân thể vọt lên, chấn khai ba gã Thánh Kỵ Sĩ sắp bị khí tức của Kim Sí Đại Bằng Điêu bức bách.
Nắm tay phải mang theo năng lượng Kỳ Lân bành trướng trực tiếp oanh kích trảo ảnh của Kim Sí Đại Bằng Điêu.
Hắc ngân sắc quang mang tại thời khắc này đạt đến tình trạng đỉnh phong, xét mặt hình thể thì Tề Nhạc nhỏ hơn Kim Sí Đại Bằng Điêu rất nhiều, nhưng mà về khí thế thì không kém đối thủ một chút nào.
Trong tiếng ầm ầm nổ vang, hai đạo trảo ảnh hoàn toàn biến mất, mà thân thể của Tề Nhạc chìm sâu vào lòng lất. Hắn há miệng phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt của hắn cực kỳ khó coi. Cũng không phải bởi vì bản thân bị thương, mà là vì lo lắng người yêu cùng đồng bạn của mình.
Điều thần kỳ là Kim Sí Đại Bằng Điêu không có tiếp tục công kích. Đôi cánh phiến động một chút, năng lượng khổng lồ bức lui ba gã Thánh Kỵ Sĩ mất đi Dự Ngôn thuật ủng hộ. Một đôi con mắt màu vàng một mực nhìn chăm chú Tề Nhạc:
- Khí tức tinh khiết từ tinh huyết của Kỳ Lân. Ngươi là Kỳ Lân?
Thanh âm trầm thấp vang lên, ánh mắt Kim Sí Đại Bằng Điêu nhìn Tề Nhạc nhiều thêm vài phần đề phòng.
Tề Nhạc ngạo nghễ nói:
- Đúng vậy, ta chính là người thừa kế của Kỳ Lân. Trên người của ta chảy xuôi cao quý cao quý của Kỳ Lân.
Trong miệng Kim Sí Đại Bằng Điêu phát ra tiếng cười quái dị:
- Kỳ Lân thì như thế nào? Ngươi không phải hỏi ta những đồng bạn của ngươi giờ như thế nào sao? Có can đảm ngăn cản hậu nhân của Minh vương, mấy người cũng đã bị ta xé thành mảnh nhỏ. Nếu như ngươi hiện giờ giao Cự Thú Hoạt Xá Lợi ra cho ta, ta sẽ cân nhắc tha cho ngươi một con đường sống.
Đồng tử của Tề Nhạc co rút lại:
- Ngươi nói cái gì?
Thanh âm của hắn lạnh như băng như là đến từ Cửu U giống địa ngục.
Lúc này, mọi người của Giáo Đình đã hoàn toàn bị Kim Sí Đại Bằng Điêu sợ cháng váng, tuy rằng Las Ogg cũng có được thực lực cường đại, nhưng mà mấy người đến từ Tây Phương thật sự không cách nào tưởng tượng một con chim bự biết nói chuyện.
Kim Sí Đại Bằng Điêu cười hắc hắc, nói:
- Ta nói, những đồng bạn của ngươi đã bị ta giết chết. Nếu như ngươi muốn mạng sống thì hiện tại mau giao ra Cự Thú Hoạt Xá Lợi đây.
Nó đã sống có được trí tuệ không kém gì của nhân loại chút nào. Khi hắn phát hiện Tề Nhạc có được huyết mạch Kỳ Lân cũng không khỏi cảm giác được có chút sợ hãi.
Dù sao, Chung cực Kỳ Lân Tí không có bất kỳ hung thú nào không sợ. Năng lượng khủng bố hi sinh mình thật sự quá cường hãn. Bởi vậy, hắn bắt đầu dùng ngôn ngữ để chọc giận Tề Nhạc, Kim Sí Đại Bằng Điêu thân là hung thú vạn năm, thực lực cực kỳ cường hoành.
Theo suy đoán của hắn, chỉ cần bị chọc giận, phòng ngự của Tề Nhạc tất nhiên sẽ có lỏng, mà khi đó, chính là cơ hội tốt nhất để cho nó công kích. Chỉ cần không để cho Tề Nhạc cơ hội ngưng tụ năng lượng chung cực Kỳ Lân Tí, như vậy nhân loại rõ ràng còn không có chính thức có được thực lực của Kỳ Lân làm sao có thể là đối thủ của mình đây?
Bất quá, Kim Sí Đại Bằng Điêu là nghĩ như vậy, Tề Nhạc lại hoàn toàn không có hành động giống như hắn nghĩ. Nghe được tin tức đồng bạn chết đi, Tề Nhạc đột nhiên nở nụ cười:
- Chết rồi, đều chết hết, thật không?
Kim Sí Đại Bằng Điêu chứng kiến tươi cười của Tề Nhạc không khỏi sững sờ một chút:
- Như thế nào? Chẳng lẽ ngươi cùng mấy người không phải là đồng bọn sao? Tên nhân loại này thật đúng là kỳ lạ, nghe được đồng bọn của mình đều chết hết, rõ ràng còn cười ra tiếng.