Mục lục
Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cảm thụ hào khí khẩn trương trong đó, Tề Nhạc có chút cảm giác nhàm chán, một người ngồi ở trên ghế sa lon, có lẽ cảm giác được ý tứ hàm xúc của hắn, Thiên Hồn quay sang cười cười với hắn, nói:

- Huynh đệ, đừng vội, đợi lát nữa chúng ta sẽ đi nơi khác.

Tề Nhạc cười nói:

- Không có việc gì, các anh cứ làm chính sự, tôi không có sao.

Cho dù là côn đồ, hắn cũng hiểu được đạo lý ái quốc. Nghe Thiên Hồn nói tầm quan trọng của Quản Bình tiến sĩ, dù hiện giờ hắn có nhàm chán, cũng không nên ảnh hưởng chính sự của người ta.




Điện Não Hồn ngẩng đầu nhìn bọn họ, mỉm cười nói:

- Bây giờ là thời điểm tôi bận rộn, khi hành động chính thức, phải dựa vào các anh. Mẹ kiếp, có vệ tinh giám sát và điều khiển đúng là phiền toái, nếu có thể tàng hình thì tốt rồi, cũng không cần hao tốn đầu óc của tôi đi phá vệ tinh làm gì.

Tề Nhạc vừa đứng dậy, nghe được Điện Não Hồn nói những lời này, linh quang trong đầu lóe lên, nói:

- Tôi có biện pháp tàng hình.

Hắn vừa nói ra, hắn lập tức thành tiêu điểm chú ý trong phòng, Điện Não Hồn giật mình nhìn hắn, mà sắc mặt Thiên Hồn cùng Thực Vật Hồn không có biến hóa gì, biểu lộ của Cơ Đức rất gâật mình, hắn há to mồm, nói:

- Không phải chứ sư phụ, tàng hình ngày cũng làm được? Tàng hình đơn giản không nói làm gì. Vệ tinh quét hình có thể trực tiếp nhận ra dấu vết tính mạng đang tồn tại, kể cả nhiệt lượng, hô hấp các phương diện cũng dò được, không phải nói không nhìn thấy là được.

Tề Nhạc cười hắc hắc, hắn không có trả lời, tay phải đặt lên ngực phải của mình, thân thể xoay chuyển một nửa, một tầng quang ảnh đỏ sậm hiện ra, lúc hắn quay người, vừa vặn bao phủ thân thể của hắn vào bên trong.

Mọi người nhìn qua, thân thể của Tề Nhạc bị một kiện áo choàng đỏ sậm bao phủ, một hương vị huyết tinh vô tình áp bách tới tất cả mọi người ở đây, phiêu dật trong phòng. Nếu như không phải ở đây chẳng có ai bình thường, chỉ sợ mùi huyết tinh này khiến người ta ói mửa ngay tại chỗ.

- Lâm!

Khi Tề Nhạc quát lên, đột nhiên hương vị huyết tinh kia biến mất biến mất theo đó là thân thể Tề Nhạc, giống như hắn biến mất trong không khí vậy, không có để lại chút dấu vết nào.

Mắt của Thiên Hồn lóe sáng, một đạo ánh sáng bạc từ trong mắt của hắn bắn ra, hào quang này như có tính mạng xoay tròn trong phòng, giống như tuần tra xem có mục tiêu cần tìm hay không.

Sắc mặt Thiên Hồn dần dần biến đổi, bởi vì hắn hoảng sợ phát hiện, hào quang thăm dò của mình lúc nào cũng linh nghiệm như bây giờ lại không phát hiện tung tích của Tề Nhạc, thậm chí ngay cả một chút khí tức cũng không có. Đây là chuyện chưa từng xảy ra.

Đúng là Tề Nhạc đã tàng hình, Kỳ Lân Ẩn với tư cách một trong Kỳ Lân bát trân, dù là vị trí cuối cùng, nhưng mà, năng lực của nó tuyệt đối không thể bỏ qua. Lúc trước Giải Trĩ đã từng nói với Tề Nhạc, Kỳ Lân Ẩn chẳng những có thể dùng ẩn tàng thân hình, còn có thể che dấu toàn bộ khí tức, ngay cả khí tức sinh mệnh và nhiệt năng. Kỳ thật, vị trí của Kỳ Lân Ẩn đứng thứ mấy vẫn còn là bí ẩn. Bởi vì nó có năng lượng rất quái dị, nhất là khí tức bi thương kia, Kỳ Lân có thể sử dụng Kỳ Lân Ẩn phi thường ít, hơn nữa, còn chưa từng có Kỳ Lân hoặc là người thừa kế Kỳ Lân có thể sử dụng toàn bộ năng lượng của nó. Bởi vậy, lực lượng của nó vẫn là bí ẩn.

Tàng hình, đầu tiên là sử dụng tàng hình, Tề Nhạc có cảm giác phi thường kỳ diệu. Cúi đầu xem, thân thể của hắn biến mất không thấy gì nữa. Kỳ Lân Ẩn không có hao phí vân lực lớn như Kỳ Lân Xích. Sau khi rót vân lực vào Kỳ Lân Ẩn, lập tức cảm giác thân thể của mình được bao phủ trong một tầng năng lượng đặc thù. Tuy vân lực bị tiêu hao, nhưng tốc độ tiêu hao phi thường chậm chạp, chỉ khi vân lực tiêu hao hết mới hiện thân. Tề Nhạc biết rõ, chỉ cần vân lực của mình không làm gì khác, trước khi vân lực hao hết, sẽ tiếp tục bảo trì trạng thái này mà không ai phát giác được.



- Quá thần kỳ, sư phụ, ngài làm như thế nào?

Cơ Đức có chút kích động, nhìn chằm chằm vào vị trí đứng lúc trước của Tề Nhạc.

Quang ảnh lóe lên, áo choàng màu đỏ biến mất không còn dấu vết, Tề Nhạc lại xuất hiện trong mắt của mọi người.

- Đây là bí mật của thủ hộ giả phương đông. Nhưng mà, tôi nghĩ năng lực tàng hình này đã thừa sức tránh nế vệ tinh rồi, tôi không có bản lãnh gì, nếu như cái năng lực này có thể trợ giúp gì các vị, các vị cứ việc nói.

Thiên Hồn nhìn Tề Nhạc thật sâu, nói:

- Tôi tin tưởng anh có thể làm được. Hào quang thăm dò của tôi có công dụng như ra đa của vệ tinh, cũng có thể phát hiện khí tức sinh mệnh, hơn nữa tinh thần lực của tôi luôn tập trung lên người anh. Nhưng mà, vừa rồi anh tàng hình tôi không cách nào tìm ra vị trí của anh, chuyện này thật sự quá thần kỳ. Xem ra, lần này lựa chọn mời Tề huynh đi cùng là quá chính xác.

Diệt Dương có chút trợn mắt há hốc mồm nhìn qua Tề Nhạc, đến bây giờ hắn còn không tin nổi đây là sự thật, xoa xoa mắt của mình, nói:

- Trời ạ! Thì ra anh là người thủ hộ phương đông. Trách không được Thiên Hồn đội trưởng lại sợ hãi như thế.

Thiên Hồn nói:

- Đã có biện pháp đối phó vệ tinh dò xét, chúng ta hành động dễ hơn trước rồi.

Diệt Dương đi đến bên cạnh Điện Não Hồn, lấy bản đồ điện tử mà Thiên Hồn yêu cầu ra, sau đó giải thích cặn kẽ cho Điện Não Hồn. Thiên Hồn đi đến bên cạnh Tề Nhạc, vỗ vỗ vai của mình, trong mắt có hào quang khâm phục.

Tề Nhạc hưởng thụ cảm giác hiện tại, hắn trước kia, thường xuyên bị người khác bỏ qua, hôm nay ở chỗ này lại là tiêu điểm chú ý của mọi người. Tuy hắn biết rõ thực lực của mình còn chưa cường đại, nhưng ít ra mình là người hữu dụng. Không còn là phế vật hay côn đồ như trước kia.

Diệt Nhật từ bên ngoài đi tới, gạt đầu với Thiên Hồn, Thiên Hồn mỉm cười, nói:

- Vừa rồi Tề huynh đã chứng minh năng lực của mình cho chúng ta biết. Tôi nghĩ, mấy ngày nay các anh sẽ ở lại đây. Vì nghĩ cách cứu viện Quản Bình tiến sĩ, cũng chỉ ủy khuất các vị thôi.



Tề Nhạc có chút tò mò hỏi:

- Bên ngoài nhiều bàn công tác như thế, chẳng lẽ không có nhân viên công tác sao?

Diệt Nhật nói:

- Đương nhiên là có, nhưng đều là người một nhà, công ty của chúng ta kinh doanh hơn mười năm, các vị không nên dễ dàng đi ra ngoài.

Thiên Hồn mỉm cười nói:

- Không, chúng ta chẳng những đi ra ngoài, hơn nữa, trước khi hành động, còn phải thường xuyên đi ra ngoài. Tuy công ty của anh kinh doanh rất lâu rồi, tôi cũng tin tưởng căn cơ của các anh ở đây cũng kiên cố. Nhưng mà, bây giờ là thời kì phi thường, nếu như chính phủ Thái Dương Quốc chú ý cẩn thận, tôi nghĩ, bọn họ hoàn toàn có thể giám sát mỗi góc của thủ đô này. Nếu như chúng ta sau khi đi vào không xuất hiện ở bên ngoài, vạn nhất khiến người ta hoài nghi là không tốt. Điện Não Hồn ở lại chỗ này, chúng ta đi ra ngoài tìm khách sạn ở lại, chúng ta liên lạc trực tiếp thông qua tần số overclocking (siêu tần).

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK