Mục lục
Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- À? Như vậy cũng được?

Tề Nhạc trợn mắt há hốc mồm nhìn Nguyệt Dạ. Mà ngay cả Tuyết Nữ và Văn Đình ở một bên cũng sợ ngây người. Phương pháp tu luyện này của Tộc Nguyệt chẳng khác gì chờ bánh từ trên trời rơi xuống cả, mà bọn hắn vẫn có thể có được tự nhiên chi lực nhất định, điều này đại biểu cái gì?

Đại biểu cho bọn hắn có thiên phú tuyệt đối ah! Nhưng tư tưởng của những người Tộc Nguyệt này thực sự quá hủ hóa rồi, có thiên phú tốt như vậy lại chờ ban ân của Thượng Thiên để khiến mình tăng cường năng lực. Tề Nhạc thật không biết nên nói bọn họ lười biếng hay là ngu ngốc nữa.

Nguyệt Dạ có chút mờ mịt nhìn về phía Tề Nhạc, nói:

- Chủ nhân, cái này có cái gì không đúng sao? Chúng ta là đang cảm thụ ban ân của Nguyệt Lượng nữ thần và thiên nhiên ah!




Tề Nhạc có chút tức giận mà nói:

- Không đúng, đương nhiên không đúng. Các cô quả thực là đang. . . đây không phải chờ bánh từ trên trời rớt xuống sao? Chẳng lẽ, cô không cho rằng sau khi mình có được một phương pháp tu luyện thì có thể hấp thu năng lượng tự nhiên rất tốt sao? Nói cách khác, chính là đẩy nhanh tốc độ hấp thu tự nhiên chi lực. Dùng phương pháp đặc thù để khiến mình biến thành cường giả nhanh hơn.

Nguyệt Dạ cau mày nói:

- Nhưng vậy không phải là nghịch thiên mà đi sao? Tộc Nguyệt chúng tôi tôn trọng tự nhiên, tuyệt sẽ không làm như vậy được.

Nói tới chỗ này, sự kiêu ngạo của Tộc Nguyệt công chúa lại lần nữa xuất hiện.

- Đánh rắm, quả thực là quá ngu xuẩn rồi. Cái gì gọi là nghịch thiên, cái gì gọi là tôn trọng tự nhiên? Tộc Nguyệt nhân các cô cứ như vậy chịu chết trong tay hung thú chính là cách các cô tôn trọng tự nhiên sao? Chẳng lẽ các cô tôn trọng tự nhiên, chính là để thành phân bón của thiên nhiên sao?

Tề Nhạc phẫn nộ nói.

Nguyệt Dạ ngơ ngác nhìn Tề Nhạc, vành mắt đỏ lên. Tề Nhạc, lập tức khiến nàng nhớ lại tràng diện ác liệt kia.

Tề Nhạc nói xong cũng cảm giác mình đã nói hơi nặng, ngữ khí hòa hoãn một ít, nói:

- Nguyệt Dạ, cái khác tôi không nói nhiều. Tôi hiện giờ chỉ là hỏi cô, cô có nguyện ý học tập công pháp hấp thu tự nhiên chi lực nhanh chóng, khiến năng lượng tự nhiên trở nên càng cường đại hơn không.

Nguyệt Dạ không chút do dự nhẹ gật đầu, nói:

- Tôi nguyện ý. Tôi đã là tội nhân của Tộc Nguyệt, vì Tộc Nguyệt, coi như là nghịch thiên, tôi cũng sẽ không tiếc.

Tề Nhạc cả giận nói:



- Sai, cái gì là nghịch thiên? Chẳng lẽ tăng lên tốc độ hấp thu tự nhiên chi lực của mình chính là nghịch thiên sao? Tôi có thể dạy cô phương pháp tăng lên năng lực hấp thu tự nhiên chi lực. Nhưng cô cũng đừng nghĩ tốt quá, cô dù sao chỉ có một người, cho dù cô trở nên cường đại rồi, có thể chống lại nhiều hung thú như vậy sao? Muốn báo thù cho tộc nhân, cũng không phải là chuyện riêng của cô, mà nhất định là cố gắng của toàn bộ người Tộc Nguyệt.

- Cho nên tôi truyền thụ cho cô phương pháp tu luyện này chỉ có một điều kiện, chính là sau này phát dương quang đại công pháp này trong Tộc Nguyệt, tăng cường thực lực của toàn Tộc Nguyệt nhân, chỉ có như vậy, các cô mới có thể không e ngại Tộc Cửu Lê, không hề e ngại hung thú, trở thành cường giả trong nhân loại. Bảo hộ tốt nhân lọai chúng ta không bị bất cứ thương tổn nào nữa. Cô có thể làm được không?

Nghe xong lời Tề Nhạc nói... Nguyệt Dạ do dự, nàng chưa từng nghĩ tới phải xuất lĩnh toàn tộc đi nghịch thiên, tư tưởng thâm căn cố đế khiến nàng trong lúc nhất thời căn bản không cách nào tiếp nhận đề nghị của Tề Nhạc được, nàng nhìn hắn, trong lúc nhất thời nói không ra lời.

Đúng vào lúc này, Tuyết Nữ từ bên cạnh đi tới, đến cạnh Nguyệt Dạ, kéo tay của nàng, nói:

- Tỷ tỷ, đừng có do dự nữa. Cái này chẳng những là cơ hội tốt nhất với chị, đồng thời, đối với toàn bộ Tộc Nguyệt bọn chị cũng làm một cơ hội tốt nhất ah! Phải một lần nữa chấn hưng Tộc Nguyệt, đầu tiên phải có thực lực cường đại mới được. Cứ coi như đây là hành vi nghịch thiên, vì hậu thế, cũng là vì để cho Tộc Nguyệt nhân thời đại này trở nên cường đại, coi như là nghịch thiên thì như thế nào. Cùng lắm thì sau khi mọi chuyện đã tốt rồi thì không cho hậu đại tu luyện là được. Quan hệ lợi hại trong đó chẳng lẽ chị vẫn không rõ sao?

Nguyệt Dạ nhìn Tuyết Nữ, nhìn nhìn lại Tề Nhạc trong mắt đã lóe ra nộ quang, gật đầu nói:

- Chủ nhân, tôi nguyện ý cùng ngài học tập nghịch thiên chi thuật này, cũng nguyện ý đi khuyên bảo các tộc nhân của tôi. Nhưng tôi không cách nào cam đoan khiến bọn hộ đều có thể đáp ứng. Dù sao, tôi cũng không phải tộc trưởng Tộc Nguyệt, dù là tôi nói thì chỉ sợ cũng không cách nào khiến cho tất cả tộc nhân đều nghe theo đề nghị được. Dù sao, cái này đối với dân tộc thuộc về thiên nhiên như chúng tôi mà nói, thật sự là. . .

Thở dài một tiếng, Tề Nhạc nói:

- Tùy cô a. Có lẽ, chờ cô chính thức cảm nhận được hiệu quả sau khi hấp thu năng lượng tự nhiên thì chủ ý sẽ có cải biến.

- Tề Nhạc, anh không nên ép cô ấy, kỳ thật, cách làm của Tộc Nguyệt cũng không sai.

Thanh âm của Văn Đình truyền đến, khiến ánh mắt bọn người Tề Nhạc đã rơi vào trên người nàng.

Nghe xong nàng nói, Tề Nhạc không khỏi nói:

- Tộc Nguyệt còn không sai sao? Chẳng lẽ em không biết bọn hắn buông tha cho thiên phú của mình như thế là một hành vi cực kỳ ngu xuẩn sao?



Văn Đình lắc đầu, nói:

- Không, em cũng không cho là như vậy. Tề Nhạc, em biết rõ anh thấy Tộc Nguyệt có được thiên phú mà không hảo hảo sử dụng, trong nội tâm cảm thấy bất mãn, cũng vì bọn họ mà bất bình. Nhưng anh có nghĩ tới không, vì sao Tộc Nguyệt phải làm như vậy chứ?

- Từ lúc nhân loại sinh ra đời cho tới hôm nay, tuy rằng đây đang là thời kỳ Viễn Cổ Cự Thú, nhưng cũng đã có rất nhiều năm. Người Tộc Nguyệt trí tuệ cũng không thấp hơn các dân tộc khác, anh có thể nghĩ đến những điều này, đám tiền bối Tộc Nguyệt không thể không chút nghĩ đến được. Nhưng Tộc Nguyệt sở dĩ giờ vẫn thế này, chính là vì bọn họ quyến luyến với thiên nhiên ah!

- Không sai, tự nhiên chi lực là một loại năng lượng phi thường cường đại, hơn nữa, cổ lực lượng này cũng là loại mà thiên phú Tộc Nguyệt rất dễ hấp thu. Nhưng tự nhiên chi lực cũng không phải vô cùng, nó chính là đám thực vật ở thế giới này.

- Nếu như, tất cả Tộc Nguyệt nhân đều tu luyện công pháp như lời anh nói, thế tất phải cần hấp thu đại lượng tự nhiên chi lực, có lẽ, khi số lượng Tộc Nguyệt nhân còn không nhiều thì loại hấp thu này cũng không có gì, nhưng một khi tu luyện như vậy, tuổi thọ của Tộc Nguyệt nhân tất nhiên sẽ theo hấp thu năng lượng tự nhiên mà tăng lên.

- Hơn nữa hậu đại của bọn họ không ngừng sinh ra, nhu cầu đối với năng lượng tự nhiên sẽ ngày càng khổng lồ, có một ngày, khi năng lượng tự nhiên của thế giới này cũng không cách nào thỏa mãn bọn họ, như vậy, bọn họ chính là đang hủy diệt thiên nhiên ah! Mà tới lúc kia, xác thực chính nghịch thiên ah! Cho nên, em cảm thấy Tộc Nguyệt nhân cũng không làm sai điều gì, bọn họ là vì bảo hộ thiên nhiên, mới buông tha cho thiên phú của mình.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK