Thân thể mềm mại run nhè nhẹ, Văn Đình gỡ bỏ quần áo trên người cực nhanh, thân thể nghiêng về phía trước, nhào vào ngực Tề Nhạc.
Mỹ nhân trong ngực, hơn nữa còn là một mỹ nhân lõa thể, cây thần thương của Tề Nhạc lập tức bành trướng đến cực điểm, biến thành một khẩu pháo cỡ nhỏ dán lên cái bụng dưới trắng nõn nà của Văn Đình.
- A...
Văn Đình thở nhẹ một tiếng, thể xác và tinh thần cùng run rẩy nhưng lúc này nàng cũng không thể rời khỏi Tề Nhạc mà chỉ có thể chăm chú ôm thân thể hắn, tập trung tinh thần thúc dục năng lượng trong cơ thể mình.
Thế nhưng trong không khí kỳ dị này, bọn họ có thể dung hợp được sao?
- Không được.
Thân thể Tề Nhạc đột nhiên trở nên nóng dị thường. Mà Văn Đình vất vả lắm mới ổn định cảm xúc và năng lượng của mình nên cũng không phát hiện phản ứng Tề Nhạc đã dẫn động năng lượng của mình. Tinh mâu hơi mờ, nàng lập tức hoảng sợ, làn da Tề Nhạc đã xuất hiện một tầng hào quang màu đỏ, nhất là cặp mắt của hắn tràn đầy khí tức khát vọng.
- Đình Đình, anh, anh không kiềm chế được...
Thanh âm Tề Nhạc đã có chút khàn khàn, trong nội tâm hắn đang kiệt lực cưỡng chế dục vọng chưa từng có từ trước đến nay trong lòng hắn. Sâu trong nội tâm, hắn biết rõ giờ không phải là lúc chiếm đoạt mỹ nữ trước mặt nhưng đối mặt với Văn Đình toàn thân không một mảnh vải che thân, hắn có thể chịu được sao?
Mái tóc hỏa hồng sắc, hai con ngươi tinh khiết màu đen, da thịt trắng nõn nà như sữa, còn có đôi gò bồng đảo cao ngất trước ngực mình cùng với đường cong hoàn mỹ sau lưng nàng và cặp đùi thon dài mượt mà đã kích thích Tề Nhạc thật sâu. Cho dù tinh thần lực của hắn phi thường khổng lồ nhưng lúc này hắn căn bản không thể khống chế được, tâm tình dẫn động năng lượng hoàn thành dung hợp nhưng lúc này trong lòng hắn chỉ có dục vọng, dục vọng đến từ nguyên thủy, bản năng.
Trên khuôn mặt thanh nhã của Văn Đình xuất hiện vài phần kinh ngạc, năng lượng của nàng đã chuẩn bị xong hoàn toàn, cảm thụ được khối thịt căng cứng nóng rực đang kề sát bụng mình, thân thể mềm mại của nàng cũng bắt đầu nóng lên, phát nhiệt, chỉ là vẫn không đến mức không thể khống chế được như Tề Nhạc. Dù sao thì bình thường dục vọng của nam nhân cũng hơn nữ nhân gấp 10 lần, nhất là đã yêu nhau, lúc này lại đang trần truồng thì Tề Nhạc sao có thể không có cảm giác được?
- Tề Nhạc...
- Ừ?
Hiện giờ Tề Nhạc muốn tự cho mình vài bạt tai, muốn nhắm mắt lại để không nhìn gương mặt thanh nhã vô song của Văn Đình nhưng hắn không làm được, ngay cả mí mắt cũng đều không hề nghe theo sự chỉ huy của hắn.
- Có phải anh và Như Nguyệt các cô ấy sớm đã...
Khuôn mặt Văn Đình càng thêm hồng nhuận, giống như là cắn lên một quả táo tươi ngon mọng nước, khiến Tề Nhạc sinh ra dục vọng cắn một cái mãnh liệt.
- Cái này, Như Nguyệt có... Không có...
Tề Nhạc gian nan nói ra những lời này. Vốn với cá tính hắn thì sẽ giở trò ba xạo nhưng lúc hạ thân một nam nhân cứng rắn lên thì lòng của hắn tuyệt đối mễm nhuyễn, chỉ số thông minh cũng tụt xuống mức thấp nhất cho nên ngay cả lời nói dối hắn cũng không nói được.
- Tề Nhạc, anh rất khổ sở sao?
Văn Đình cúi đầu xuống, dán trên cổ Tề Nhạc, càng ôm hắn chặt hơn.
Tề Nhạc cười khổ nói:
- Em thử nói xem?
Văn Đình làm ra một động tác Tề Nhạc không hề lường trước được, nàng nâng một bắp đầu thon dài lên, quay quanh hông Tề Nhạc, không đợi Tề Nhạc kịp phản ứng, chân kia của nàng cũng đã nâng lên. Tề Nhạc vô ý thức dùng hai tay nâng cặp mông đầy đặn đang vểnh lên của nàng, đại não hoàn toàn bành trướng, càng tiến vào sâu khiến hắn càng đạt đến điểm giới hạn.
- Vậy thì chúng ta hãy dung hợp đúng nghĩa với nó a.
Thanh âm Văn Đình rất nhỏ, nếu tính theo đơn vị deciben thì đoán chừng không lớn hơn tiếng một con muỗi bay phát ra là bao. Nhưng Tề Nhạc như thế nào có thể không nghe được, coi như là tiếng hát của Cửu Thiên huyền nữ cũng tuyệt đối không thể so với câu nói nhỏ nhẹ này. Cố nén cơn hưng phấn đang bành trướng, theo tiếng rên rỉ của Văn Đình, hắn gầm lên một tiếng, Tề Nhạc nâng thân thể của nàng hướng lên trên, hôn lên cặp môi thơm của nàng.
Lúc này, Văn Đình đã hoàn toàn thả lỏng toàn thân và nội tâm của mình, cũng quên đi hết thảy, lúc này chỉ còn lại những cảm xúc thăng hoa của hai người. Tay Tề Nhạc vân vê nhào nặn cặp mông tròn trịa thập phần co dãn của nàng, mà Văn Đình thì ôm chặt cổ hắn, hai chân dùng sức kẹp lấy eo của hắn.
Cảm giác phảng phất như muốn bạo tạc nổ tung từ thân dưới truyền đến, đồng thời hào quang hỏa hồng sắc từ trên người bọn họ bay lên, giống như kiếm ra khỏi vỏ tiến tới mục tiêu, nhẹ nhàng phóng ra, ngọc lộ óng ánh chậm rãi chảy xuôi, sát nhập vào hộp ngọc kia.
Cho dù lúc đó Tề Nhạc bảo trì được vài phần thanh tĩnh như trước, đây lại là lần đầu tiên của Văn Đình nên hắn không hi vọng xúc phạm tới người mình yêu.
Lần đầu tiên thì con gái luôn có chút sợ hãi, Văn Đình cũng thế, cho dù cường đại như thế nào đi nữa thì nàng cũng là một cô gái. Cảm thụ được chỗ khó xử của khúc thịt nóng rực trong cơ thể mình, nàng vô ý thức nâng eo lên cao, nhưng lúc này Tề Nhạc lại buông lỏng mông nàng ra, kéo thể trọng xuống, thân eo của nàng đã bắt đầu trượt xuống.
- A!
Một tiếng kêu đau đớn vang lên, trong tiếng rên rĩ mãnh liệt, Tề Nhạc cảm giác được mũi nhọn của mình đã tiến vào hộp ngọc nhẵn mịn kia. Dưới cơn kích thích mãnh liệt, Văn Đình ngẩng đầu lên, thân thể mềm mại càng run rẩy kịch liệt. Lúc này nàng nâng người lên, bầu ngực của nàng vừa vặn đẩy lên trước mặt Tề Nhạc.
Trong cơn dục vọng, Tề Nhạc vô ý thức cúi đầu xuống ngậm một đầu bồ đào màu hống phấn vào miệng.
Cảm giác như điện giật lập tức truyền khắp toàn thân, rốt cục Văn Đình cũng không duy trì được nữa, thân thể mềm mại rơi xuống, nàng hét lên một tiếng, thân thể hai người trong khoảnh khắc đó đã phá tan tầng tầng cách trở, triệt để dung hợp làm một thể.
Tư thế như vậy, trước kia Tề Nhạc chưa từng thử qua. Dù sao thì kinh nghiệm của hắn tại phương diện này cũng không nhiều, kích thích mãnh liệt khiến thần kinh cảm giác của hắn càng thêm nhạy cảm, chăm chú ôm cặp mông đầy đặn kia, miệt mài thúc đẩy trong Côn Lôn Thần huyễn này.
Thời gian giống như có lẽ không còn trọng yếu nữa, ngay cả Tề Nhạc cũng không biết đã trải qua bao lâu, hoàn toàn phù hợp với bọn họ, đã không hề có ước thức Kỳ Lân cần tứ nữ kia. Văn Đình thân là Hỏa Lân hồ, tuy cường độ thân thể của nàng kém hơn Như Nguyệt nhưng sau khi được Tự nhiên chi nguyên cải tạo thì thân thể của nàng đã không kém Như Nguyệt nữa. Huống chi huyết mạch nàng thừa kế từ mẹ chính là hung thú quyến rũ nhất.