- Năng lực của tôi kỳ thật rất yếu, so với mẹ tôi thì còn kém xa lắm. Sở dĩ người Tộc Nguyệt cường đại hơn những nhân loại khác, nguyên nhân chủ yếu là vì chúng tôi là hài tử của thiên nhiên, dưới sự chiếu cố của Nguyệt Lượng nữ thần nên chúng tôi có được lực lượng tự nhiên. Nó chẳng những có thể khiến chúng tôi có được năng lực chiến đấu, cũng đồng thời khiến tuổi thọ chúng tôi dài hơn người thường khoảng hai mươi năm.
Tề Nhạc trong nội tâm khẽ động, nói:
- Năng lực tự nhiên? Cô giờ có thể thi triển cho tôi xem chút không, nếu Tộc Nguyệt nhân các cô có được năng lực tự nhiên thì đối kháng với Tộc Cửu Lê quả thật có chút ưu thế.
Nguyệt Dạ buồn bả nói:
- Ưu thế sao? Chúng tôi vốn vì mình có được năng lực tự nhiên mà kiêu ngạo. Nhưng từ sau ngày đó thấy được công kích mang tính hủy diệt của đám hung thú, tôi không bao giờ cho rằng năng lực tự nhiên cường đại thế nào nữa. Ở trước mặt đám hung thú kia, các tộc nhân của tôi thậm chí ngay cả cơ hội sử dụng ra năng lực bản thân cũng không có ah!
Tề Nhạc nói:
- Cô cũng không cần nhụt chí như vậy, ở trước mặt lực lượng tuyệt đối, bất luận năng lực gì cũng rất khó chống lại, nhưng nếu tự nhiên chi lực của cô cường đại đến cấp độ như hung thú thì không nhất định rồi. Nào, thi triển năng lực tự nhiên của cô cho tôi xem chút, có lẽ tôi sẽ giúp được.
Nếu trước kia Nguyệt Dạ tu luyện năng lực gì khác, có lẽ Tề Nhạc cũng không giúp được gì nhiều, nhưng nếu như là năng lực tự nhiên, vậy thì hoàn toàn không như thế rồi. Phải biết rằng, từ khi hấp thu năng lượng Luân Hồi quả, Tề Nhạc đã biến thành tự nhiên chi nguyên chính thức.
Tuy rằng hắn một mực không có cơ hội tu luyện đầy đủ tự nhiên chi thể của mình, nhưng với tư cách là tự nhiên chi nguyên có được năng lượng tự nhiên năng lượng tinh khiết nhất mà nói, hắn tuyệt đối nắm chắc sẽ trợ giúp được cho Nguyệt Dạ rất lớn.
Dưới sự cổ vũ của Tề Nhạc, Nguyệt Dạ khẽ gật đầu một cái, cầm một quả trái cây còn chưa ăn đặt trong lòng bàn tay mình, hào quang trong mắt trở nên đọng lại, theo nàng thở sâu, da thịt vốn phát xanh lại lần nữa khôi phục hồng nhuận phơn phớt, một cổ khí tức năng lượng nhàn nhạt từ thân thể mềm mại lộ ra, giữa song chưởng, lục sắc quang mang nhu hòa xuất hiện.
Hào quang tuy rằng rất yếu, nhưng đó quả thật chính là tự nhiên năng lượng chân chính, cũng giống như của Tề Nhạc. Cổ quang mang nhàn nhạt này vây quanh xoay tròn quanh trái cây, hào quang nhìn qua phi thường nhu hòa, nhưng phương thức vận hành thực sự phi thường kỳ lạ.
Thông qua tinh thần lực, Tề Nhạc cẩn thận cảm thụ được phương pháp vận hành của năng lượng tự nhiên từ Nguyệt Dạ, trong nội tâm không khỏi thầm giật mình, đó là một loại phương pháp vận hành cực kỳ đặc thù, trong quá trình vận hành, năng lượng tự nhiên sinh ra dị biến nhất định, phần tử năng lượng không ngừng tiến hành quá trình tổn hại và dung hợp, đồng thời, năng lượng tự nhiên kia không hề giống vòng xoáy như mặt ngoài mà là do vô số vòng xoáy thật nhỏ tạo thành, trong đó, từng cái vòng xoáy đều có được tốc độ bất đồng, không ngừng dung nhập vào quả trái cây kia, Tề Nhạc phát hiện, những năng lượng tự nhiên đang xoay tròn lấy kia tựa hồ đang bắt chước cái gì đó trong trái cây vậy, một lát sau, miếng trái cây kia đã bắt đầu xuất hiện biến hóa.
Đầu tiên là bản thân trái cây to lên, trái cây vốn chỉ chừng trứng gà đã bắt đầu dần dần bành trướng, khi nó lớn đến chừng nắm tay thì biến hóa đã xảy ra, từ gốc trái cây, cành cây nhỏ màu xanh lá rõ ràng xuất hiện, cành cây nhỏ non nớt mà xanh biếc kia dưới khí tức tự nhiên ôn nhuận chậm chạp dài ra.
Trong nháy mắt này, Tề Nhạc đã hiểu năng lực của Tộc Nguyệt. Nguyệt Dạ trước mắt, rõ ràng chính là một Thực Vật Hồn khác ah! Chỉ có điều năng lượng khí tức trên người nàng biến hóa rõ ràng không trực tiếp như Thực Vật Hồn, cũng không chuyển đổi nhanh chóng như Thực Vật Hồn.
Nghĩ đến Thực Vật Hồn, Tề Nhạc tự nhiên nghĩ tới vấn đề của nàng, trong nội tâm âm thầm quyết định, chỉ cần có thể trở về, việc đầu tiên phải làm chính là trợ giúp thực vật hồn trị liệu. Vốn là chuyện không thể nhưng sau khi mình có được năng lượng của tự nhiên chi nguyên đã biến thành cực kỳ có khả năng. Dù sao, năng lượng đồng nguyên phối hợp với Kỳ Lân Tẩy Tùy Dịch Cân Công, hi vọng thành công ít nhất cũng ngoài sáu thành.
Lúc này, trái cây trong tay Nguyệt Dạ, cành cây nhỏ kia đã ngày càng dài, lá non màu xanh biếc dần dần từ trong cành cây nhỏ tách ra, mà Nguyệt Dạ sau khi thích ứng ngắn ngủi, năng lượng tự nhiên phát ra trong tay cũng trở nên càng ngày càng cường thịnh, không ngừng xúc tiên tốc độ sinh trưởng của cành cây nhỏ.
- Được rồi, đến đây thôi.
Tề Nhạc ngăn trở Nguyệt Dạ tiếp tục tiêu hao năng lượng.
Nguyệt Dạ ngẩng đầu nhìn về phía Tề Nhạc, trong mắt toát ra hào quang chờ mong:
- Chủ nhân, năng lực của tôi có thể mạnh lên không?
Tề Nhạc mỉm cười gật đầu, nói:
- Đương nhiên là có thể. Chẳng lẽ cô không biết là trên thế giới này, lực lượng cường đại chính thức hoàn toàn chính là lực lượng của tự nhiên sao? Nếu như cô có thể sử dụng tốt lực lượng tự nhiên của mình, dùng thiên nhiên đề cao thực lực chính mình, như vậy, cô nhất định có thể trở thành một vị cường giả chân chính, chống lại được những hung thú kia.
Nguyệt Dạ cười khổ nói:
- Chủ nhân, nhưng việc đó cơ hồ không thể nào. Người Tộc Nguyệt chúng tôi đều có năng lực như thế, chỉ có điều mạnh yếu khác nhau lại rất lớn, năng lực như tôi đã là tương đối mạnh rồi, nhưng cũng chỉ có thể xúc tiến thực vật sinh trưởng, khi Tộc Nguyệt chúng ta vẫn sinh tồn ở lãnh địa, trong một ít thực vật đặc thù, có thể mệnh lệnh chúng phòng ngự hoặc là công kích địch nhân cho tôi thôi.
- Nhưng đây đã là cực hạn của tôi rồi. Lực lượng thiên nhiên chúng tôi hàng năm chỉ có thể bằng vào thân thể hấp thu một ít thôi, coi như là trưởng lão trong tộc niên kỷ đạt tới ngoài tám mươi tuổi, tự nhiên chi lực cũng phi thường có hạn.
Nghe xong nàng nói, Tề Nhạc không khỏi sững sờ:
- Các cô làm sao hấp thu tự nhiên chi lực?
Nghe hắn hỏi như vậy, khuôn mặt Nguyệt Dạ đột nhiên đỏ lên, dời ánh mắt sang một bên, không dám đối mặt với Tề Nhạc. Thấy nàng như thế, cảm giác hiếu kỳ trong lòng Tề Nhạc lập tức trở nên mạnh mẽ, truy vấn:
- Nói đi, cái này đối việc cô có thể trở thành cường giả khống chế thiên nhiên không rất quan trọng đấy.
Nguyệt Dạ cúi đầu xuống, gần như nỉ non nói:
- Hấp thu lực lượng thiên nhiên nhất định phải đem thân thể mình dấn thân vào trong thiên nhiên rộng lớn mới được. Người Tộc Nguyệt chúng ta mỗi khi đến buổi tối, sẽ cởi sạch quần áo, ở trong nhà trên cây của mình tắm rửa trong ánh trăng, cảm thụ khí tức thiên nhiên, thân thể của chúng tôi, sẽ thông qua lỗ chân lông, khiến lực lượng thiên nhiên tự hành tiến vào trong thân thể của chúng tôi. Thiên nhiên càng tán thành ai, tự nhiên chi lực trong cơ thể người đó sẽ tích súc càng nhiều.