- Đông Hoàng Chung? Chính là siêu cấp thần khí áp đảo Hiên Viên kiếm cùng Bàn Cổ Phủ sao? Nó xếp hàng thứ nhất trong thập đại thần khí, cũng là kiện thần bí nhất. Tôi phải làm sao mới tìm được nó đây?
Ấn Linh nói:
- Không sai, chính là Đông Hoàng Chung, muốn tới được Thần Giới phương đông chúng ta thì anh nhất định phải tìm được nó, bởi vì chỉ có thông qua Đông Hoàng Chung anh mới tiến vào thông đạo của Thần Giới. Cửu Tinh Liên Châu chính là lực cản lớn nhất khiến thông đạo đi thông vị diện chính nghĩa kiên cố hơn. Nhưng mà không có cái gì là tuyệt đối. Ít nhất Cửu Tinh Liên Châu không sinh ra ảnh hưởng quá lớn với Thần Giới phương đông.
Tề Nhạc kỳ quái hỏi:
- Đây là tại sao chứ? Chẳng lẽ Thần Giới phương đông của chúng ta và phương tây chênh lệch như vậy sao?
Ấn Linh khinh thường hừ một tiếng, nói:
- Thần Giới phương tây tính là cái gì. Thời điểm Thần Giới vừa xuất hiện căn bản không có khái niệm đông tây. Thần Giới phương đông của chúng ta mới thật sự là Thần Giới. Anh cũng nhìn thấy Tát Đán, Minh Vương Hades còn có Vũ Mâu kế thừa thần cách Athena, ở phương tây được xưng là thần nhưng nếu bọn họ đi tới phương đông, chỉ sợ thần quan cấp thấp nhất cũng không được tính. Thần Giới phương đông có thông đạo đi tới địa cầu kiên cố nhất, phong ấn cũng là mạnh nhất.
- Nhưng mà liên hệ của Thần Giới phương đông và địa cầu vô cùng chặt chẽ. Dù sao lúc trước sinh vật trên địa cầu sáng tạo ra chính Thần Giới phương đông giao ra rất nhiều thứ, nếu như không phải sau đó xảy ra vấn đề lớn khiến hai vị đại thần thủy hỏa phải tru sát bọn họ để tránh phá hư ảnh hưởng của thế giới, chỉ sợ hiện giờ Thần Giới phương đông chính là tồn tại cường đại thông trị thế giới rồi, đó mới là vị diện cường đại nhất của thế giới a.
Tề Nhạc gật gật đầu, nói:
- Thì ra là thế. Dựa theo ý của anh thì hình như Đông Hoàng Chung mới là chìa khóa đi thông tới Thần Giới phương đông?
Ấn Linh khen ngợi gật gật đầu, nói:
- Đúng vậy, Đông Hoàng Chung chính là thần khí cường đại nhất, nhưng nó không chỉ có công kích và phòng ngự mạnh mẽ. Hơi trọng yếu hơn là Đông Hoàng Chung có thể mở cánh của Thần Giới, mở thông đạo từ địa cầu đi qua Thần Giới. Cho nên nó mới được tính là thần khí cường đại nhất, bài danh của nó cũng là hạng nhất. Nhưng mà sau khi tru sát chư thần phương đông thì Thần Giới cũng phong bế theo, mà Đông Hoàng Chung với tư cách là thần khí cường đại nhất đã bị phong ấn. Tôi chỉ biết nó mở ra cánh cửa Thần Giới nhưng mở ra thế nào thì không rõ.
Tề Nhạc nhăn nhíu mày, nói:
- Còn có biện pháp nào khác hay không? Nhất định phải là Đông Hoàng Chung sao? Dùng lực lượng của chúng ta hiện giờ có thể vượt qua không gian đi vào thông đạo Thần Giới hay không? Anh trợ giúp tôi nhe.
Ấn Linh thở dài một tiếng, nói:
- Chuyện này là không thể nào. Đầu tiên chúng ta không biết vị trí thông đạo nằm ở chỗ nào. Tiếp theo cho dù chúng ta biết rõ vị trí của nó thì dùng thực lực của anh bây giờ cũng quyết không thể nào. Vượt qua phong ấn cường đại nhất thì trên địa cầu chỉ có một gia hỏa mà thôi.
Trong nội tâm Tề Nhạc thầm run sợ, nói:
- Anh nói là Ngưu Ma Vương sao?
Ấn Linh gật đầu nói:
- Không sai, chính là hắn. Dùng thực lực của hắn hơn nữa có năng lượng Khai Thiên Ích Địa của Bàn Cổ Phủ, nếu như hắn có thể tìm được đường nhỏ đi thông tới Thần Giới thì chí ít có năm mươi phần trăm phá tan phong ấn đi vào.
Trong nội tâm Tề Nhạc thầm than, không nghĩ tới Ấn Linh lại đánh giá cao Ngưu Ma Vương như thế, phản ứng của Ấn Linh với hắn và Ngưu Ma Vương là chênh lệch cực lớn. Trầm ngâm một lát, nói:
- Ấn Linh đại ca. Anh nói thật cho tôi biết, nếu Ngưu Ma Vương hiện tại đem so với chư thần phương đông, có thể đạt tới vị trí gì?
Ấn Linh nói:
- Tính toán cụ thể thì không thể nào, nhưng ít ra có thể khẳng định hắn có thể trở thành chư thần phương đông có thực lực trung đẳng. Đó gọi là đại thần. Nếu thực lực của hắn hiện giờ có tăng lên thì sẽ có năng lực phá toái hư không, hắn có thể tùy ý ngao du vũ trụ. Mà loại năng lực này theo tôi được biết thì từ thượng cổ tới giờ chỉ có bốn người đạt tới. Nói cách khác thực lực của Ngưu Ma Vương đã gần với bốn vị đại thần. Theo thứ tự của bọn họ là Hỏa thần Chúc Dung. Thủy Thần Cộng Công, cùng với người bọn họ sáng tạo là Nữ Oa cùng Bàn Cổ.
Nghe Ấn Linh nói thì Tề Nhạc hít sâu một hơi, hắn cũng biết lão Ngưu cường đại tới mức mình khó đối kháng, nhưng không nghĩ tới Ngưu Ma Vương lại mạnh tới mức độ này, dựa theo Ấn Linh nói thì trừ khi mình thực lực đạt tới cấp độ như vậy, nếu không dựa vào cái gì mà chống lại lão Ngưu đây? Nghĩ tới đây cũng càng thêm kiên định quyết tâm đi Thần Giới của Tề Nhạc.
Hắn ẩn ẩn cảm giác được nếu như mình muốn tăng lên lần nữa thì phải đem thực lực tăng lên chín vân hoàn toàn. Như vậy Thần Giới phương đông là cơ hội của hắn. Ấn Linh mới vừa nói Cửu Tinh Liên Châu sinh ra ảnh hưởng không lớn tới Thần Giới phương đông, chỉ cần mình có thể tìm được phương pháp tăng lên thủy hỏa vân lực, hơn nữa cộng thêm phong lôi vân lực là có thể phá tan bình cảnh cuối cùng. Đến lúc đó dùng Thiên Hỏa chi lực đúc lại Hiên Viên kiếm, đồng dạng nương vào hai kiện thần khí này mình chưa chắc không có cơ hội.
Ấn Linh thấy Tề Nhạc trầm mặc không nói, tiếp tục nói:
- Tề Nhạc, tôi hiểu tâm tình của anh. Nhưng mà anh phải nghĩ kỹ càng. Đi tìm Đông Hoàng Chung thì đó là chuyện cực kỳ nguy hiểm. Lúc trước hai vị đại thần thủy hỏa phong ấn Thần Giới phương đông hiển nhiên là không hy vọng phương đông chúng ta xuất hiện tồn tại quá cường đại. Cho nên lực lượng phong ấn Đông Hoàng Chung cũng là khủng bố nhất, nếu như anh tùy tiện tìm kiếm nó thì cho dù anh có thể tìm được, phong ấn của Đông Hoàng Chung cũng mang lại phiền toái lớn cho anh.
- Tuy anh rất mạnh nhưng mà anh còn không có khả năng xé rách phong ấn của Thần Giới phương đông và Đông Hoàng Chung. Mà phong bế Thần Giới phương đông đều dùng bản thân thần khí làm cơ sở. Rất có thể anh hủy diệt phong ấn Đông Hoàng Chung thì tôi biết rõ tình huống anh lo lắng nhất là gì, nhưng mà cân nhắc từ tư tâm thì Ngưu Ma Vương tuy cường đại, dùng thực lực của anh bây giờ và uy lực của Côn Lôn kính chỉ cần tận lực chạy trốn hắn cũng không có biện pháp bắt anh.
Hàn quang trong mắt Tề Nhạc lóe lên, tức giận nói:
- Ấn Linh đại ca, anh bảo tôi làm kẻ tham sống sợ chết sao? Cho dù tôi có thể sống thì làm sao? Ngay cả gia viên của mình cũng mất đi thì tôi sống một mình có ý nghĩa gì?
Ấn Linh nói:
- Có tôi ở đây ít nhất có thể mang người thân và bạn của anh rời đi. Tề Nhạc, tuy tôi rất thưởng thức dũng khí của anh, nhưng mà tôi không hy vọng anh mạo hiểm, thật vất vả mới thoát khỏi phong ấn, tôi thật sự không muốn quay về.