Nghĩ tới đây, Tề Nhạc đột nhiên cảm thấy sau lưng có chút lạnh lẽo. Cái khác hắn đến không sợ, nhưng mà quỷ là một thứ hư vô, dùng thực lực có khả năng chiến thắng sao? Dù cho lúc trước gặp được Ngưu Ma Vương, Tề Nhạc cũng không có xuất hiện loại cảm giác này.
Bất quá, Tề Nhạc rất nhanh liền từ trong lúc kinh ngạc tỉnh táo lại, coi như là quỷ thì như thế nào? Quỷ cho dù thật sự tồn tại, chỉ sợ cũng là một loại năng lượng hình thái, chỉ cần là năng lượng thì sẽ có phương pháp giải quyết.
Nghĩ tới đây, Tề Nhạc lập tức trở nên tỉnh táo lẳng lặng nhìn mười bóng đen trước mặt, trong mắt toát ra một tia quang mang khinh thường. Không nghĩ tới tại phát hiện ở thời đại này có kẻ giả thần giả quỷ, xem ra Tộc Cửu Lê chỉ sợ là thủy tổ của giả thần giả quỷ rồi.
Lẳng lặng nhìn mười bóng đen không ngừng tiếp cận lấy chính mình, bày biện ra xu thế vây kín. Quang mang trong mắt của Tề Nhạc cũng trở nên cường thịnh, trong thời gian thật ngắn, hắn đã hồi tưởng năng lực của chính mình một lần, nhìn xem có cái năng lực gì có thể sát thương các loại quỷ mị. Sau đó hắn phát hiện trong các loại năng lực của mình, đối với khí âm tà có tác dụng khắc chế thật không ít, ví dụ như Xá Lợi Thủ Châu trên tay, Lôi Vân Lực của mình... Lôi là chính khí của Thiên Địa, đối với khí âm tà đều có tác dụng khắc chế a. Nghĩ tới đây, trường kiếm trong tay chậm rãi hướng bóng đen trước mặt chém tới, điện quang màu tím trong không khí lưu chuyển, trong tiếng ầm ầm nổ vang, một đạo lôi trụ chém thẳng xuống, mục tiêu là bóng đen bên trái Tề Nhạc.
Lập tức lôi quang bỗng nhiên đại thịnh bao vây bóng đen kia, nhưng mà khi tinh thần lực cùng lôi điện kết nối cùng một chỗ, thì Tề Nhạc lại phát hiện Lôi Vân Lực của mình dẫn động Thiên Lôi giống như không va chạm đến bất kỳ vật gì. Mà cũng vừa lúc đó, một mảng lớn quang mang màu xanh sẫm hoàn toàn phong tỏa không gian khiến cho Tề Nhạc không thể né tránh, chỉ trong chốc lát, bao phủ từ không trung xuống.
Trong mắt Tề Nhạc lóe lên hàn quang, đối mặt công kích như vậy, hắn cũng không có chút nào sợ hãi. Quang mang màu đỏ rực bỗng nhiên sáng lên, hỏa diễm bành trướng bay cao mười mét, thanh mang vừa mới tiếp xúc với chân hỏa Kỳ Lân lập tức phát ra thanh âm phốc phốc.
Lôi điện biến mất, thân ảnh màu xanh sẫm phiêu phù ở ở chỗ đó như trước, miễn dịch lôi điện sao? Điều này làm trong lòng của Tề Nhạc mặc dù có chút kinh ngạc, nhưng tính ăn mòn của đối phương phát ra đã bị chân hỏa Kỳ Lân hủy diệt hoàn toàn khiến cho Tề Nhạc có lòng tin. Một loại vân lực không được thì dùng một loại khác, xem ra những bóng đen này chưa chắc là quỷ hồn.
Nghĩ tới đây, Hỏa Vân Lực bay lên trời lập tức hướng chung quanh tản ra cuốn mười đạo thân ảnh. Đúng lúc này, trong tai Tề Nhạc đột nhiên vang lên mười âm thanh thét lên. Mười âm thanh thét lên xuất hiện phi thường đột ngột, hơn nữa là một tiếng tiếp theo một tiếng, chặt chẽ vang lên. Thanh âm kia nghe phi thường bén nhọn, hơn nữa có tính xuyên thấu rất mạnh, vừa mới xuất hiện đã khiến đại não Tề Nhạc phảng phất bị châm đâm giống như, tinh thần lập tức xuất hiện sự hoảng hốt.
Âm Ba Công kích sao? Đại não hoảng hốt cũng không làm cho Tề Nhạc mất đi ý thức, hắn cũng đồng dạng sử dụng Âm Ba Công kích. Chân hỏa Kỳ Lân tản mát ra tuy rằng yếu đi một chút, nhưng vẫn bức lui được mười đạo bóng đen, hẳn chúng có điều cố kỵ với chân hỏa Kỳ Lân.
Trong lòng của Tề Nhạc mừng thầm, các ngươi phải có thứ để sợ là tốt rồi. Trong mắt Tề Nhạc lóe lên thần quang, hắn hét lớn một tiếng:
- Lâm --
Không chỉ có là sóng âm chấn động, đồng thời phía dưới phụ trợ của "Cửu Tự Chân Ngôn" Kỳ Lân, chân hỏa Kỳ Lân lập tức đại thịnh, dùng tinh thần lực khổng lồ của Tề Nhạc khống chế phân biệt đem chân hỏa ngưng kết thành mười cỗ chân hỏa đồng thời phóng tới mười đạo bóng đen.
Ngay tại Tề Nhạc cho là mình ra tay rất tốt thì mười đạo bóng đen trước mặt chân hỏa Kỳ Lân đột nhiên biến mất không hề báo hiệu. Ngay cả Tề Nhạc cũng không biết là chuyện gì xảy ra, bởi vì tinh thần lực của hắn căn bản không cách nào khóa chặt sinh vật đặc thù không có bất kỳ khí tức sinh mệnh ba động, hoặc là nói chúng là tử vật.
Chuyện gì xảy ra? Làm sao chúng lại đột nhiên biến mất, chân hỏa thu liễm, sắc mặt của Tề Nhạc lập tức trở nên có chút khó coi. Hiển nhiên không phải là bị chính mình hủy diệt. Chẳng lẽ chúng cũng có năng lực di chuyển tức thời sao? Nếu là như vậy, những hắc ảnh này thật là đáng sợ.
Tề Nhạc thở sâu, để cho tâm tình của mình trở nên bình tĩnh một ít. Hắn hiện tại đã là một người đàn ông nghiêm túc, không còn thanh niên tuổi trẻ bồng bột nữa rồi. Tốt, các ngươi không phải biến mất sao? Chắc chắn đang muốn đánh lén ta. Đã như vậy, ta sẽ không cho các ngươi có bất kỳ cơ hội đánh lén, ta cũng không tin dưới tình huống sát thương đại lượng Tộc Cửu Lê Nhân, các ngươi sẽ không tái xuất hiện.
Nghĩ tới đây, khóe miệng của Tề Nhạc hơi nhếch lên, quang mang toàn thân màu đỏ rực bỗng nhiên sáng lên, dấu vết hình thoi màu đỏ chỗ mi tâm lập tức phát ra ánh sáng phát ra rực rỡ, Kỳ Lân Xích bỗng nhiên xuất hiện. Quần áo trên người hắn bị rách nát biến mất, Kỳ Lân giáp bao trùm mỗi một tấc trên thân thể hắn. Kỳ Lân Xích xuất hiện, nhất thời làm Tề Nhạc đã trở thành tiêu điểm của toàn trường. Dù sao, trong bóng tối hắc ám, Tề Nhạc mặc Kỳ Lân giáp màu đỏ rực nhìn vô cùng rõ ràng.
Quang mang nhàn nhạt hiện lên trong mắt của Tề Nhạc, dưới tình huống toàn lực thúc dục Vân Lực, thần kinh thị giác của hắn trở nên rõ ràng hơn, đã có thể phân biệt quanh ảnh mơ hồ. Kỳ thật, chính hắn cũng không biết là hắn mù là vì Văn Đình chết đi, bi thương quá độ mà thành. Sau khi tới được thời kì Viễn Cổ Cự Thú, tự nhiên năng lượng tại đây phong phú thời đại kia của hắn, mà bản thân năng lượng Tự Nhiên Chi Nguyên có thể không ngừng cải tạo cùng chữa trị thân thể, trong quá trình tu luyện không ngừng, thị lực của Tề Nhạc cũng đã bắt đầu dần dần khôi phục, chỉ cần hắn tiếp tục tu luyện, không bao lâu nữa là hai mắt có thể khôi phục lại ánh sáng.
Kỳ Lân Xích đối với chân hỏa Kỳ Lân có tác dụng tăng phúc rất mạnh, hơn nữa có thể nói bản thân nó chính là chân hỏa Kỳ Lân. Vì thế, sau khi quyết định dùng Kỳ Lân Xích, Tề Nhạc không hề đi phòng bị bóng đen nữa, hắn bay lên hướng đám Tộc Cửu Lê phóng xuống. Trong tay Kỳ Lân huyễn lập tức biến hóa thành một thanh Cự Kiếm đồng dạng Hiên Viên Kiếm, Kỳ Lân Tí cầm Cự Kiếm trực tiếp nhào vào bên trong đám người Tộc Cửu Lê.