Tề Nhạc lạnh nhạt nói:
- Mười hai Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần cũng không phải toàn bộ, trong toàn bộ chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần có một dị loại riêng biệt, đó chính là tôi, là Kỳ Lân, vương của Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần.
Hắn lúc này lên xe, tiếng đóng cửa trầm thấp và động cơ Audi Q7 như con quái thú gầm rú vang lên. Vào thời điểm Tề Nhạc rời đi, nhìn qua kinh chắn gió thủy tinh Tiểu Lâu nhìn thấy gương mặt lạnh nhạt của Tề Nhạc. Không biết vì cái gì đột nhiên nội tâm của nàng rất đau.
- Cậu, con...
Tiểu Lâu nghe tiếng động cơ chạy đi xa thì âm thanh của nàng lại khàn khàn.
Xương Kiệt an ủi:
- Chuyện này không thể trách con được, dù sao dùng thân phận của con hiện giờ khó tránh khỏi sẽ nghi ngờ cái gì đó. Cậu nghĩ Tề tiên sinh cũng không phải là người bụng dạ hẹp hòi đâu, sau này có cơ hội cậu sẽ giải thích với anh ta là được.
...
Hy Lạp, Athen.
Ngồi trong chủ vị của thần điện, Vũ Mâu tiếp tục thời gian tu luyện cố định mỗi ngày.
Đột nhiên nàng mở to đôi mắt màu tím ra và tràn ngập kinh ngạc nói thầm:
- Rốt cuộc khí tức của anh ta đã xuất hiện, mình biết ngay anh ta sẽ không dễ dàng biến mất mà.
Ánh mắt vui vẻ của nàng không chú che dấu.
- Rốt cuộc anh cũng trở về rồi, khí tức của anh cường đại như vậy, xem ra cũng nên thực hiện lời hứa rồi.
Nụ cười nhàn nhạt hiện ra trên bờ môi của Vũ Mâu, khí tức thần thánh lúc này hiện ra chung quanh thân thể của nàng.
...
Tề Nhạc cũng không quay về biệt thự Long Vực, nhiệm vụ của hắn ngày hôm nay còn chưa xong, hiện tại hắn lái xe về phía nam Kinh Thành, trong nội tâm vừa nghĩ tới hiểu lầm của Tiểu Lâu vừa rồi, bất đắc dĩ lắc đầu, nhân loại hiện giờ có tâm tư vô cùng kính đáo, đa nghi quá nhiều nên khiến quan hệ của con người với nhau bất hòa. Nhìn thấy Tiểu Lâu thanh thuần như thế lại không khác gì người khác hắn thầm nghĩ vẫn là nữ nhân của mình tốt hơn a!
Cảm giác ngọt ngào từ bờ môi của Tiểu Lâu vẫn còn đọng lại trong tâm Tề Nhạc, hắn nhanh chóng lái xe tới phía nam Tam Hoàn, bởi vì chậm trễ lúc sáng nên bây giờ là giữa trưa nên không xuất hiện tình huống kẹt xe. Căn cứ vào cảm giác tinh thần lực của mình Tề Nhạc nhanh chóng tìm được địa phương của mục tiêu, nhưng mà khi hắn đi tới nơi thì nội tâm sửng sốt.
Đây là một gian hộp đêm, từ quy mô của nó cũng không tính là lớn, thiết bị lắp đặt bên ngoài cũng đơn sơ, càng không cần phải nói bây giờ là buổi sáng. Cửa hộp đêm này vẫn chưa mở ra hoạt động, mà mục tiêu của Tề Nhạc lại nằm trong hộp đêm này.
Tề Nhạc ngừng xe lại và đẩy cửa vào. Tuy hiện tại không phải giờ hoạt động, nhưng cửa hộp đêm vẫn không có khóa, trong đại sảnh có một nhân viên đang quét dọn vệ sinh. Nhìn thấy Tề Nhạc đi vào hắn cũng không có lộ thần sắc kinh ngạc, tiện tay chỉ vào thang lầu nói:
- Đến phỏng vấn à, phỏng vấn lên lầu hai quẹo vào căn phòng bên trái.
Phỏng vấn? Đây là cái gì? Tề Nhạc có chút kỳ quái nhìn qua người này, nhưng Tề Nhạc cũng không có nói thêm cái gì, trực tiếp đi lên cầu thang. Bên tai còn nghe được âm thanh lầu bầu của nhân viên vệ sinh.
- Lớn lên thì bình thường, nhưng mà dáng người không tệ. Xem ra nhiều hơn một con vịt rồi.
Toàn thân Tề Nhạc cứng đờ. Ta kháo, hắn dám nói mình ứng lời hiệu triệu đi làm con vịt a.
Con mẹ nó! Nhưng vì tên nhân viên vệ sinh này làm cho Tề Nhạc càng nghi hoặc thân phận của tên chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần cuối cùng này.
Căn cứ tinh thần lực chỉ dẫn hắn đi thẳng tới lầu ba của hộp đêm, đại sảnh phía dưới và lầu hai là nơi làm việc mà tầng ba này lại không có lắp đặt thiết bị gì, hành lang hai bên đều là các gian phòng vệ sinh rất kém cỏi, ngay cả mặt đất hành lang cũng có rất nhiều rác rưởi.
Tề Nhạc đi thẳng vào căn phòng tận cùng của hành lang, hắn dừng lại ở gian phòng này, đúng vậy, chính là trong chỗ này, tinh thần lực của hắn nói cho hắn biết người cần tìm đang ở trong này. Đưa tay gõ cửa vài cái, trong nội tâm Tề Nhạc tràn ngập chờ mong, chỉ cần tìm được tên chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần này thì xem như nhiệm vụ trước khi đi Hy Lạp đã hoàn thành. Tập trung toàn bộ nhân thủ lại thì thực lực của các chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần sẽ tăng thêm một bậc thang, hiện giờ hắn chỉ hy vọng chiến sĩ cầm tinh heo trong Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần này là một tiên thiên giác tỉnh giả như Xương Kiệt, nếu vậy thì đỡ lãng phí khí lực hơn nhiều.
Sau khi đợi cả buổi cửa mới mở ra, thời điểm Tề Nhạc nhìn thấy người ở trước mặt liền giật mình cả kinh, đó là một người trẻ tuổi, trẻ tuổi là do Tề Nhạc cố gắng quan sát gương mặt của người này, bởi vì người này không lớn hơn Điền Thử bao nhiêu và thân cao không kém gì Xương Kiệt, nhưng so với một Xương Kiệt cơ bắp thì hắn kém xa. Thân thể mập mạp của hắn đứng chắn cả cái cửa và làn da rất trắng, mái tóc dài năm tấc và ở giữa là hình mào gà, lọn tóc nhuộm thành màu vàng, tên mập mập này nhìn thế nào cũng giống một viên thịt, có lẽ nguyên nhân quá béo nên mặt của hắn chảy xệ xuống, đôi mắt nhỏ dưới sự chen chút của thịt mỡ nên khó mà mở to ra, trong đôi mắt xuất hiện hào quang hèn mọn bỉ ổi, dưới cái mũi là hai cái ria mép nhỏ dài khiến hắn nhìn lớn hơn so với tuổi thật của mình.
Ngẩng đầu nhìn Tề Nhạc, mập mạp buồn bã ỉu xìu nói:
- Làm gì? Mới tới à. Chó má, lão tử đã nói qua không cho người nào đi tới nơi này, chẳng lẽ anh không sợ bị lây bệnh à?
Tề Nhạc nhíu mày, tiến lên trước một bước đẩy tên mập mạp này đi vào phòng của mình, vừa vào cửa, thiếu chút nữa Tề Nhạc bị không khí không sạch sẽ này làm ngất xỉu tại chỗ, dựa vào, không hổ là cầm tinh heo a, địa phương hắn ở cũng chẳng khác gì chuồng heo cả. Trong phòng khắp nơi đều là quần áo bẩn, tàn thuốc đầy đất và khói bụi phủ khắp nơi, nếu so sánh hành lang đầy rác rưởi với căn phòng này có thể được gọi là phòng sát khuẩn của bệnh viện.
- Đây là chỗ anh ở sao?
Tuy Tề Nhạc từng ở trong tầng ngầm nhưng chỗ của hắn ở còn tốt hơn chỗ của tên mập mạp này nhiều.
Mập mạp bĩu môi quát:
- Mẹ kiếp, lão tử không có mời người tới, xéo đi.
Tề Nhạc nhìn qua tên mập mạp này một lượt từ trên xuống dưới, thằng này mặc cái quần cộc lớn và bộ dáng chắc chắn cả tháng chưa tắm rửa gì, trên áo của hắn có không ít dấu dầu mỡ vì hai tay liên tục chà vào bụng. Từ trên người của hắn Tề Nhạc cảm giác được khí tức sa đọa. Nhưng hắn cũng không vì hình tượng của tên mập này mà khinh bỉ hay khinh thường người ta. Dù sao trước khi trở thành người của Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần hắn chỉ là một tên côn đồ mà thôi.