Sau khi cân nhắc, Tề Nhạc quyết định dùng Thiên Ky Bách Biến Toàn Ki Giới Pháp Bách Biến Toàn Ki Giới pháp trước tiên. Sau đó, ngoại trừ Hiên Viên Kiếm cũng chỉ có Thiên Ky Bách Biến Toàn Ki Giới Pháp Bách Biến Toàn Kỳ Giới Pháp mới có khả năng đưa mình vào bên trong nội thành. Lĩnh vực đối với lĩnh vực, khả năng thành công mặc dù thấp hơn so với việc dùng Hiên Viên Kiếm, nhưng khả năng che dấu tự thân cũng lớn hơn rất nhiều.
Nghĩ tới đây, Tề Nhạc không do dự nữa, hắn biết rõ, mình khả năng càng ở lại thế giới hắc ám này trong thời gian càng dài thì càng bất lợi. Tuy rằng ảnh hưởng của phủ diện năng lượng với tinh thần của hắn là không lớn, nhưng lại có vài phần thẩm thấu vào bên trong năng lượng. Thời gian dài ở lại đây cũng không biết là xảy ra chuyện gì.
Tránh vào trong một góc tối ánh sáng không thể xuyên qua được, Tề Nhạc lặng lẽ giải trừ năng lực của mình, đồng thời cũng thu liễm lại khí tức. Thiên Ky Bách Biến Toàn Ky Giới Pháp lặng lẽ phát động ra, hào quang màu đỏ bao phủ lấy toàn thân. Tề Nhạc nhìn thấy bổn nguyên của mình hoàn toàn bị thu vào bên trong lĩnh vực của Thiên Ky Bách Biến Toàn Ki Giới Pháp, thở sâu, trong mắt phóng xuất ra hào quang màu bạc mãnh liệt. Hào quang màu đỏ sậm nhoáng lên một cái, sau một khắc, thân thể của hắn đã biến mất.
Di chuyển tức thời, đó là lực chọn của Tề Nhạc, hơn nữa với năng lực của di chuyển tức thời. Di chuyển tức thời, đại khái chính là phá vỡ không gian trong phút chốc. Đó là một năng lực đặc thù mà dưới sự khống chế của tinh thần lực có thể đưa đến một phạm vi bất kỳ nhất định. Chỉ là, hắn vẫn là lần đầu tiên như hôm nay đưa chính bản thân mình tới một địa phương ngay cả tinh thần lực đều không thể có tác dụng.
Tuy nhiên sau khi đi vào trạng thái di chuyển tức thì, con mắt không có tác dụng, nhưng cảm giác vẫn luôn tồn tại. Khi thông qua cái lĩnh vực màu tím kia, Tề Nhạc cảm giác được rõ ràng thân thể của mình giống như bị một chất nhầy nào đó bao bọc lấy, hết thảy đều trở nên trì trệ. Mà đúng lúc này, trên người hắn tự hành phóng xuất ra một cỗ khí lực sắc bén, cưỡng ép phá vỡ chất nhầy này, vọt vào trong.
Không có tinh thần lực mà di chuyển tức thời vẫn thật khó khăn, thời khắc mấu chốt, vẫn là khí tức của Hiên Viên Kiếm tạo ra tác dụng vô cùng quan trọng. Kết quả cuối cùng vẫn là thành công.
So với việc dùng Hiên Viên Kiếm phá vỡ linh lực, di chuyển tức thời đã bí mật hơn nhiều, ít nhất là không có kim quang hoa mắt đó. Vừa mới phát hiện mình đã tiên nhập vào nội thành, sau một khắc Tề Nhạc đã phát động kỹ năng tàng hình, lặng lẽ di chuyển tới khắp ngõ ngách trong nội thành.
Cặp đùi thon dài lại thẳng tắp, cặp mông chắc mẩy bị che phủ bởi một nửa bởi mái tóc vàng lại càng tăng thêm sự thần bí hấp dẫn. Khuôn mặt trái xoan với hai hàng lông mi dài. Từ trên người cô thiếu nữ này, Tề Nhạc cảm thấy một tia khí tức tà dị nhưng lại khá cổ quái, trong tà dị lại có vài phần thánh khiết. Hai loại khí chất trái ngược nhau này khiến nàng đầy sức hấp dẫn. Hào quang bạch nhũ phát ra từ người nàng tạo nên một tầng sương, khiến thân thể linh lung của nàng như ẩn như hiện. Cho dù là người đã gặp không ít mỹ nữ như Tề Nhạc, vừa nhìn thấy nàng ta cũng không khỏi ngơ ngẩn cả người.
Nàng là ai? Bị trói ở nơi đây thì chắc chắn là tù nhân của Hội nghị Hắc Ám rồi. Nàng ta hẳn không phải là Đế Tâm Tuyết Liên Vương, bởi vì khí tức của năng lượng tự nhiên không hề phát ra từ người nàng. Một cô gái xinh đẹp như vậy bị trói ở đây, có lẽ chỉ có người của Hội nghị Hắc Ám mới làm như vậy. Trong lòng hắn đầy thương tiếc, Tề Nhạc theo bản năng bắt lấy một sợi khóa sắt màu đỏ sậm, hắn ra sức kéo như muốn kéo đứt nó.
Tiếng rên rỉ khe khẽ truyền tới từ miệng thiếu nữ, hiển nhiên là xích sắt đã làm đau nàng. Tề Nhạc ngẩng đầu nhìn thì lúc này thiếu nữ cũng mở mắt nhìn hắn, ánh mắt hai người chạm nhau. Trong khoảnh khắc đó, Tề Nhạc cảm giác như có một tiếng nổ mạnh vang lên trong đầu. Nếu như ánh mắt của Vũ Mâu thần thánh không chút tạp chất, thì ánh mắt của thiếu nữ này lại tràn đầy sự hấp dẫn vô hạn.
So với nàng, các loại mị hoặc khác đều như trẻ con nghịch ngợm. Đôi mắt của thiếu nữ này cũng màu hồng óng ánh, đúng là đôi mắt mà lần đầu tiên Tề Nhạc nhìn thấy. Nàng không phải là kiều mỵ mà là một loại óng ánh rất thuần khiết. Nhìn ánh mắt nàng khiến các loại cảm giác như thương tiếc, ái mộ, thân cận cứ thế sinh ra. Nếu nói Vũ Mâu là tiên tử không dính bụi trần, khiến người ta không dám tiếp cận, thì cô thiếu nữ trước mặt này lại giống như cục nam châm có lực hút vô hạn, khiến người ta khó có thể khắc chế được mà muốn thân cận nàng, muốn che chở nàng.
- Anh là ai?
Thiếu nữ dùng tiếng Anh hỏi, giọng nói của nàng mang theo vài phần bi thương. Giọng nói đó khiến lòng tương tiếc của Tề Nhạc lập tức tăng lên tới cực điểm.
Hít một hơi thật sâu, ngăn lại sự xúc động trong nội tâm, đôi mắt Tề Nhạc khôi phục thanh minh:
- Đây không phải nơi để nói chuyện, cô chắc là bị những tên của Hội nghị Hắc Ám kia bắt tới. Tôi cứu cô xuống trước, chúng ta chạy khỏi đây rồi nói sau.
Trải qua chuyện ở Luân Đôn, Tề Nhạc dùng năng lực Tự Nhiên Chi Nguyên của mình, thông qua đám thực vật nên cũng biết kha khá tiếng Anh. Vừa nói, hắn vừa ra sức kéo. Nhưng Tề Nhạc giật mình phát hiện ra, chiếc xích sắt không biết được làm từ vật liệu gì kia rắn chắc vô cùng, mặc cho hắn cố sức thế nào cũng không thể khiến nó biến hình dù chỉ chút xíu. Nhíu nhíu mày, Tề Nhạc buông tay.
Thiếu nữ bi thương nhìn hắn, nói:
- Vô dụng thôi! Đây là xiềng xích dùng sắt Địa ngục chế tạo ra, anh không thể kéo đứt nó được. Trừ phi có chìa khóa, không thì chẳng ai có thể chặt đứt được nó.
Ánh sáng chợt lóe lên trong mắt Tề Nhạc, hắn nói:
- Thật sao? Tôi không tin.
Lui ra sau một bước, hắn giơ bàn tay phải mình lên, bên cạnh bàn tay lập tức lóe lên ánh sáng màu vàng lộng lẫy như kim loại. Đây là năng lực đặc thù kết hợp Hiên Viên kiếm với bản thân mình thông qua năng lực Tu La đao của Miyaluo sau trận chiến giữa hắn và Miyaluo. Không cần lấy ra Hiên Viên kiếm lại để năng lượng sắc bén của Hiên Viên kiếm kết hợp với bàn tay mình, lúc này bàn tay hắn chính là một thanh Hiên Viên kiếm sắc bén. Nhưng vẫn kém Hiên Viên kiếm chân chính một chút, tuy vậy cũng đã gần với trình độ vô kiên bất tồi.
Keng keng keng, bốn tiếng vang lên. Trong tiếng kinh hô của thiếu nữ, bốn chiếc xích sắt đã bị chặt đứt. Thân thể trần truồng của nàng lập tức rơi xuống từ trên không. Tề Nhạc nhoáng một cái đã bay xuống bên dưới, đón đỡ lấy nàng.
Trên người thiếu nữ có một làn hương khí ngọt ngào, Tề Nhạc không biết được đây là mùi thơm của thứ gì. Cảm giác cũng giống như vẻ ngoài của nàng, làn hương này tuy tràn đầy cảm giác ngọt ngào nhưng lại cực kỳ thuần túy, khiến Tề Nhạc không khỏi hít vào mấy hơi thật sâu, toàn thân lập tức sảng khoái kỳ lạ, ngay cả ảnh hưởng của năng lượng Hắc Ám với thân thể hắn cũng giảm bớt đi rất nhiều.