Mục lục
Bắt Được Một Thái Tử
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhiều ngày sao sức khoẻ Lam Y Nhu đã hồi phục được một phần, y được Yên Hương đỡ đi dạo xung quanh, từ khi tỉnh lại y cũng biết được vài chuyện tỉ như Lan Địch A Hoài mất tích Doãn Ngôn đã tự mình đích thân ra ngoài thành tìm kiếm, còn có hai tiểu hài tử ở cùng Ngôn Tuấn Hàn và Tại Chính Hiên rất ngoan cũng như việc phụ thân của Tống Kỳ Nam đang ở trong cung

Nhưng điều duy nhất y không biết đó chính là Tống Kỳ Nam đang ở đâu từ khi y tỉnh lại, y đã hỏi qua Ngôn Tuấn Hàn nhưng chỉ nhận được cái lắc đầu mà thôi

“Thái tử người có tâm sự sao”

Yên Hương nhìn y hỏi

“Từ lúc tỉnh dậy đến giờ ta vẫn chưa nhìn thấy hắn”

Yên Hương nghe vậy liền hiểu Lam Y Nhu nói hắn ở đây là ai, nàng bất giác không biết nên nói gì, giáo chủ biến mất không chút tung tích nhưng nàng nghĩ người chắc chắn vẫn còn ở trong hoàng cung, chỉ là hoàng cung này rộng lớn như vậy muốn kiếm cũng không dễ dàng

“Người yên tâm, giáo chủ thương người nhất định rồi sẽ lại xuất hiện bên cạnh người”

Lam Y Nhu bất ngờ, hắn thương y sao, thật sự thương y sao, y không rõ nữa

“Được rồi chúng ta trở về thôi, ta có chút mệt”

Yên Hương liền đỡ Lam Y Nhu trở về tẩm cung

Tống Kỳ Nam vẫn chưa tỉnh lại, Tống Tịnh nhiều ngày nay vẫn quan sát hắn bất giác thờ dài, tính mạng hắn xem như không sao nhưng vấn đề có chịu tỉnh lại hay là không, bây giờ tỉnh lại mất đi phân nửa võ công cũng là một vấn đề không nhỏ

“Lão giáo chủ, có thái giám đến bầm báo Hoàng thượng và Nam hậu mời người đến chỗ họ một chuyến”

Lục Thừa nói, Tống Tịnh nghe vậy chỉ gật nhẹ đầu

“Được rồi, ta đi ngươi ở lại chăm sóc giáo chủ của ngươi một chút”

Tống Tịnh nhanh chóng rời đi, đến nơi đã nhìn thấy Lam Phong và Y Liên ngồi đó, nhìn mặt Lam Phong liền biết được chuyện mà hai người muốn nói là gì

“Ngươi đã biết chuyện thì ta cùng Liên nhi không nói nhiều nữa, tính xem bây giờ ngươi sẽ làm thế nào”

Lam Phong không vòng vo mà vô thẳng chủ đề hắn biết lý do Tống Tịnh đến kinh thành lần này

Tống Tịnh thở dài

“Nói gì đi nữa nó cũng là hài tử của ta, đương nhiên việc nó làm là không đúng nhưng giữa chúng ta là bằng hữu hơn nữa không phải trước đó từng nói hay sao, chúng ta từng đính ước với nhau bây giờ cả hài tử chúng đã sinh rồi thì ta không có gì hơn ngoài đến đây cầu thân cả”

Tống Tịnh thẳng thắng nói, sắc mặt Lam Phong càng đen hơn, đính ước kia là năm đó Y Liên đính ước với Tống Tịnh hắn không chấp nhận

“Ngươi nghĩ muốn cầu thân là cầu thân sao, hoàng nhi của ta là thái tử điện hạ, tương lai là hoàng đế, còn hắn là gì có xứng với y sao”

Lam Phong nói

“Vậy Y Liên trước đây là gì, xứng với ngươi sao”

Tống Tịnh cũng không thua kém mà phản bác lại, Lam Phong lúc này mới nhận ra bản thân hơi quá lời, Y Liên trước đây cũng xuất thân từ giang hồ lời này chẳng khác nào hắn lấy đá tự đè chân mình cả, Lam Phong quay sang Y Liên liền thấy người sắc mặt không được tốt biết bản thân lần này sẽ bị người đuổi đến chính điện ngủ mất thôi

“Hai người các người đã bao nhiêu tuổi rồi, lần nào gặp nhau cũng cải nhau cả, có cảm thấy mệt hay không hả”

Y Liên lên tiếng, Tống Tịnh và Lam Phong đều im bặt

“Đúng là năm đó ta và huynh có đính ước cho chúng nhưng chuyện đã trôi qua nhiều năm, bây giờ chúng đã lớn mặc dù đã sinh hài tử nhưng tâm của chúng có nhau hay không chúng ta làm sao biết được, không thể ép buộc được, còn có những chuyện mà hài tử huynh làm với hoàng nhi của ta không đơn giản chỉ đến đây cầu thân liền xoá bỏ hết được”

Y Liên nhìn hai người

“Nhưng ít nhiều hai tiểu bảo bối cũng mang một nữa máu của Tống gia chúng ta, nói như thế nào cũng là huyết mạch của Tống gia ta”

Tống Tịnh chắc nịch nói

“Phong hắn nói đúng với địa vị hiện tại của y làm sao có thể xứng đôi cùng với hoàng nhi của bọn ta, ta biết ma giáo giàu bao nhiêu có được bao nhiêu quyền lực nhưng giang hồ và triều đình hoàn toàn khác nhau, ít nhất muốn ta chấp nhận lời cầu thân này hắn ở trên triều đình phải có địa vị nhất định, địa vị để bảo tồn được ngôi vị hoàng đế của hoàng nhi ta cũng như phò tá nó trên con đường đế vương sau này”

Y Liên nói ra tất cả những lời này, y trước đây để có thể cùng Lam Phong sánh đôi cũng đã trải qua không ít chuyện, y phải từ bỏ danh phận minh chủ võ lâm cũng như quy phục triều đình, để có thể cùng Lam Phong đường đướng chính chính ở bên mà không ai có thể uy hiếp cả hai là cả một đoạn đường dài, hơn nữa bọn họ trong lòng có nhau cho nên đoạn đường kia mặc dù gian nan nhưng lại rất vẫn trãi còn trong lòng Lam Y Nhu và Tống Kỳ Nam bọn họ không thể biết được

Tống Tịnh nghe vậy cũng chỉ thở dài

“Nếu như ngươi đã nói như vậy, ta đành thuận theo nhưng cũng đợi một khoảng thời gian hiện tại Kỳ Nam hắn có thể tỉnh lại hay không người phụ thân như ta cũng không rõ nữa”

Nghe Tống Tịnh nói vậy Lam Phong và Y Liên có chút bất ngờ, nhiều ngày qua họ không nhìn thấy Tống Kỳ Nam có điều hơi lạ nhưng không nghĩ đến Tống Kỳ Nam xảy ra chuyện

“Rốt cuộc là chuyện gì”

Y Liên hỏi, nhìn thần sắc của Tống Tịnh hôm nay y đã sớm nghi ngờ chỉ là không nghĩ sẽ thật sự là vậy

“Ngươi biết trong số những bí tịch cổ ở ma giáo cất giữ có một bí tịch có thể cải tử hồi sinh có đúng không”

Y Liên nghe vậy liền sững người quả thật có y đã từng đọc qua chỉ là không biết có ai đã từng thành công hay không nhưng nếu là cải từ hồi sinh vậy không lẻ Tống Kỳ Nam vì Lam Y Nhu mà thực hiện cải tử hồi sinh sao

Tống Tịnh như hiểu Y Liên đang nghĩ gì liền nói tiếp

“Hắn vì cải tử hồi sinh cho hoàng nhi của hai ngươi mà nhém nữa kinh mạch đứt đoạn, tẩu hoả nhập ma, nguy hiểm tính mạng cũng may lúc đó bằng hữu của hắn đưa hắn đến chỗ ta kịp ta mới có thể cứu hắn một mạng, nhưng tỉnh lại hay không ta cũng không rõ, hài tử của ta hắn giống ta một khi đã si tình thì sẽ bất chấp tất cả cho dù có là mạng sống của mình đi chăng nữa, ta nói ra việc này không phải chỉ là để hai người tha thứ cho hắn nhưng ta cũng mong hai người vì lần này mà bỏ qua những chuyện trước đây”

Tống Tịnh nhìn Lam Phong và Y Liên trong mắt hắn bi thương, cốt nhục của mình đương nhiên sẽ đều đau lòng mặc dù trước giờ đối với Tống Kỳ Nam Tống Tịnh không để tâm nhiều nhưng là hài tử của mình hắn cũng biết đau lòng



Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK