Đã hai ngày Tống Kỳ Nam không thấy mặt của Lam Y Nhu, y cứ như vậy mà không để ý đến hắn, không những vậy ngay cả hài tử cũng không cho hắn gặp, Tống Kỳ Nam như phát điên mất thôi
Cộng thêm không có quân sư tình yêu là Ngôn Tuấn Hàn ở đầy hắn rốt cuộc cũng không biết nên làm gì cho Lam Y Nhu không tức giận, hắn không muốn cứu người đã hại Lam Y Nhu nhưng nếu bây giờ hắn không cứu Lam Y Nhu sẽ không để tâm đến hắn, rốt cuộc Tống Kỳ Nam đành phải dẹp tạm thời tư thù đi mà đồng ý cứu người
“Y nhi, ta suy nghĩ kỹ rồi ta sẽ cứu cái tên kia nhưng với một điều kiện”
Lam Y Nhu giả vờ không nghe thấy Tống Kỳ Nam đang nói gì, Tống Kỳ Nam đành phải tiếp tục nói
“Chỉ cần chiếu chỉ ban hôn có ta liền lập tức đi cứu người ngay lập tức”
Lam Y Nhu lúc này mới đưa ánh mắt nhìn Tống Kỳ Nam, chiếu chỉ ban hôn phụ hoàng sớm đã đưa cho y mấy ngày trước chỉ là Tống Kỳ Nam không chịu nghe y cho nên y vẫn là giấu đi chiếu chỉ cầu hôn, xem thử ai cứng đầu hơn ai là biết, rốt cuộc thì Tống Kỳ Nam vẫn là nhượng bộ trước, Lam Y Nhu nghe thấy câu trả lời hài lòng liền gật đầu
“Ngươi cứu người trở về chúng ta liền thành thân, nhớ cứu người đừng làm gì quá nếu không ta và ngươi liền không cần thành thân”
Tống Kỳ Nam nghe vậy liền vui mừng chỉ là không có chiếu chỉ bọn hoi làm sau mà thành thân
Lam Y Nhu đương nhiên nhìn ra, sau đó y lấy chiếu chỉ bản thân giữ đưa đến trước mặt của Tống Kỳ Nam
“Như vậy đã được chưa”
Tống Kỳ Nam nhìn thấy chiếu chỉ lập tức nhận lấy, mở ra bên trong quả thật là chiếu chỉ ban hôn cho hắn và y, mặc dù là y lấy hắn nhưng không sao cả, ai lấy cũng được ai gả cũng được hắn không quan tâm đến
Thế là ngày hôm sau ở trước triều đường Hoàng thượng ban chiếu chỉ, chỉ hôn cho Lam Y Nhu và Tống Kỳ Nam trước sự ngỡ ngàng của tất cả, bọn họ muốn phản đối nhưng nhìn như thế nào cũng giống như Hoàng thượng ngay từ đầu đã chấp nhận chỉ là đang xoay mấy lão vòng vòng thôi
Vì để chuẩn bị cho hôn lễ cũng như sính lễ để xứng với Lam Y Nhu, Tống Kỳ Nam đành phải tạm rời xa y trở về ma giáo còn có đến Tây Thành cứu người
Đêm hôm đó trước khi rời đi, Tống Kỳ Nam ôm lấy Lam Y Nhu mà hôn, y bất ngờ không phản ứng kịp thế nên bị hắn hôn cho điên đảo trời đất nhém nữa ngã té cũng may Tống Kỳ Nam đã nhanh chóng đỡ lấy eo của Lam Y Nhu, sau đó tiếp tục kéo y vào một nụ hôn sâu hơn lúc nãy
Hai người hôn nhau quên cả trời đất đến khi đã dứt ra thì y phục xộc xệch, cả hai bây giờ còn đang ở trên giường, Tống Kỳ Nam rất muốn còn ái nhân ân ân ái ái, hắn đã nhịn suốt một thời gian dài rồi, mỗi lần như vậy chỉ có thể tự mình giải quyết mà thôi, đường đường giáo chủ ma giáo phong lưu vô độ mà hơn một năm không hề đụng vào sắc dục, chuyện này mà lan truyền ra có khi người ta còn bảo chắc là giáo chủ ma giáo chơi đùa quá độ nên không được nữa rồi
Tống Kỳ Nam rất muốn đem Lam Y Nhu lăn lộn một phen nhưng lại lo lắng thân thể y không được tốt, lăn lộn thì không sao nhưng lăn lộn ra bảo bảo lần nữa thì chắc chắn sẽ có chuyện, thân thể này điều dưỡng ít nhất năm năm mới có thể tiếp tục mang bảo bảo được
Lam Y Nhu nhìn sắc mặt Tống Kỳ Nam bỗng nhưng trầm xuống mà không hiểu chuyện gì đang diễn ra
“Ngươi làm sao vậy”
Tống Kỳ Nam không nói gì chỉ ôm Lam Y Nhu vào lòng
“Không sao, chúng ta nghỉ ngơi, để ta ôm ngươi một chút ngày mai lên đường ít nhiều cũng một tháng sau mới trở lại”
Lam Y Nhu nhìn hắn sau đó nhướn người hôn nhẹ vào môi hắn
“Ta đợi ngươi trở về, đến lúc đó chúng ta cubgf thành thân”
Tống Kỳ Nam gật đầy ôm lấy y vào trong lòng, một đêm bình yên trôi qua, rốt cuộc chỉ còn một tháng bọn họ sẽ bên nhau, chính phức là một đôi phu phu
Hai người cứ như vậy mà ôm lấy nhau đến sáng hôm sau
Ở cổng thành Lam Y Nhu mang theo hai hài tử đến tiễ Tống Kỳ Nam lên đường, hai tiểu hài tử vui vẻ vô cùng được hai vị phụ thân ôm lấy
“Y nhi đợi ta ta sẽ mau chóng trở về”
Lam Y Nhu gật đầu, sau khi Tống Kỳ Nam rời đi y cũng trở lại hoàng cung chuẩn bị cho ngày đại hỉ, tất cả mọi thứ được làm cho hỉ sự của y đều được y xem qua không xót một thứ, cũng là tự tay y chuẩn bị
Yên Hương vì vậy cũng chạy đôn chạy đáo không có thời gian để tâm đến đệ đệ nhà mình, Yên Khánh từ sau khi Lục Thừa biến mất không xuất hiện trước mặt y nữa, Yên Khánh cũng bắt đầu lo lắng nhưng lại không nói ra, khiến cho bản thân cả ngày ủ rũ không có sức sống
Ở Tây Thành, Lan Địch A Hoài vẫn chưa có dấu hiệu tỉnh lại nhưng sắc mặt đã đỡ hơn phần nào, Doãn Ngôn cũng tạm thời yên tâm, hắn cũng biết được tin tức Tống Kỳ Nam đồng ý đến nơi này chữa trị cho Lan Địch A Hoài cũng như hỉ sự của Tống Kỳ Nam và Lam Y Nhu
Nghĩ đến bản thân hắn và Lan Địch A Hoài, nếu như Lan Địch A Hoài tỉnh dậy hắn lập tức cùng y thành thân, bù đắp tất cả lại cho y, bọn họ sớm đã được ban hôn rồi chỉ thiếu một lễ nữa sẽ trở thành phu phu
Lam Nhiên đương nhiên biết được tâm sự này của Doãn Ngôn, người và Doãn Ninh bàn tính sau đó âm thầm chuẩn bị hôn lễ cho Doãn Ngôn, phận làm trưởng bối đây là những thứ họ có thể làm cho hài nhi của mình
Tống Kỳ Nam một đường đến Tây Thành trước sau đó mới trở về ma giáo chuẩn bị sính lễ, biết được đường đi của Tống Kỳ Nam, Doãn Ngôn nhanh chóng sắp xếp người đứng đợi đón người, bản thân hắn cũng đến đón tiếp Tống Kỳ Nam, mặc dù vẫn không thích Tống Kỳ Nam nhưng đây là người mà Lam Y Nhu chọn, Doãn Ngôn tin tưởng Lam Y Nhu nhất định sẽ không chọn nhầm
Nhìn thấy Doãn Ngôn, Tống Kỳ Nam không thèm hành lễ khiến nhiều người nhìn hắn với ánh mắt không hài lòng, Doãn Ngôn thì không để tâm đến từ trước đến nay Tống Kỳ Nam đã hành lễ với hắn lần nào đâu, không cần để tâm
“Cảm tạ ngươi đã đồng ý giúp Hoài nhi, ta nhất định sẽ báo đáp hai người, cũng chúc mừng ngươi và Y Nhu có thể thành một đôi với nhau”
“Không cần cảm tạ ta, nếu ta không giúp Y nhi sẽ không nhìn đến ta, ta chỉ là không muốn Y nhi bận lòng thôi”
Doãn Ngôn nghe vậy chỉ biết cười, nói thẳng ra thì Tống Kỳ Nam chính là sợ Lam Y Nhu đi, ngoài mặt có chút thể diện nhưng thật ra đều sợ người trong lòng không để tâm đến mình mà thôi
Danh Sách Chương: