Tình Á vào bên trong phòng, cửa liền đóng
“Ngươi gốt cuộc sao lại ra nông nỗi này a, nhưng bộ dạng cao cao tại thượng vẫn như vậy”
Y Nhu không nói gì chỉ viết vài chữ đưa cho Tình Á đọc, Tình Á bất ngờ, người này từ khi nào lại không thể nói chuyện a, là không thể hay không muốn nói chuyện
“Chuyện ngươi nhờ ta tra đã có, chỉ là ngươi có muốn cùng ta hợp tác hay không”
Y Nhu lại tiếp tục viết
“Giúp ngươi rời khỏi đây sao, việc này có mạo hiểm nhưng để xem ngươi có thật sự hữu dụng muốn cùng ta hợp tác hay không”
Y Nhu nhìn Tình Á, người này suy cho cùng cũng không có thể đưa y rời khỏi, y chỉ muốn lợi dụng hắn mà thôi, hắn muốn lợi dụng y y liền tương kế tựu kế lợi dụng hắn
“Việc ngươi nhờ ta đã có tin tức ngày hôm đó hắn chỉ đưa một mình ngươi trở về ma giáo không hề có bất kỳ cô nương nào nữa cả”
Y Nhu cười trong đau khổ xem ra Tống Kỳ Nam hắn là lừa y rồi, vậy mà sao lúc đó y lại không nhìn ra sơ hở trong lời nói của hắn cơ chứ
“Việc hiện tại ta nghĩ cách giúp ngươi rời khỏi đây ta, còn việc khác sau này ta sẽ nói sau, ta không tiện ở lại chỗ này lâu”
Tình Á nói xong rồi rời đi, hắn trong lòng vô cùng đắc ý xem ra tin tức là thật, Tống Kỳ Nam đã đem Y Nhu xem là nội gián mà giam lỏng vậy khi chính giáo tấn công ma giáo hắn liền tương kế mà đổ hết mọi tội lỗi lên đầu y, hắn ngược lại vừa có thể chiếm được bí tịch vừa chiếm được Tống Kỳ Nam, hơn nữa nếu Y Nhu bỏ trốn đi như vậy càng đúng với kế hoạch của hắn hơn rồi
Y Nhu lúc này nhìn bút mực trước mặt liền một tay bẻ gãy nó, trong lòng y là hổn độn cảm xúc, bây giờ không biết nên vui mừng hay là đau khổ, bây giờ có thể tỷ tỷ y đã an toàn đương nhiên y sẽ vui mừng, nhưng nghĩ đến bản thân bị hắn lừa gạt lâu như vậy liền có chút nực cười, bản thân tự cho rằng mình thông minh thế như bây giờ nhìn sao chẳng phải là thảm hại lắm sao
Lúc này ở hoàng cung, hôm nay Thịnh Hà quốc tiếp đón các vị sứ thần các nước cùng đến Thịnh Hà quốc thể hiện tình ban giao giữa các nước, hơn nữa còn tiếp đón vị Lục vương gia vô cùng có danh tiếng của Bình Thiên quốc đến, trong cung vô cùng bận rộn
Ngôn Tuấn Hàn lần thứ ba đến Thịnh Hà quốc nhưng lại là lần đầu tiên bước chân vào hoàng cung Thịnh Hà quốc, nơi đây khác với Bình Thiên quốc hơn hết y cũng bất ngờ khi nhìn thấy dung nhan của vị nam hậu bên cạnh hoàng đế Thịnh Hạ quốc, nhìn thấy liền có chút quen mắt như đã nhìn thấy ở đâu
Nhớ lại lần trước lúc ở tiệc rượu thành thân của y và Tại Chính Hiên, người kia thế như lại nói ra tên của mình, cũng tử hôm đó Ngôn Tuấn Hàn liền muốn đến Thịnh Hà quốc tìm hiểu rõ ràng mọi chuyện
Nhân dịp lần này Thịnh Hà quốc tiếp đón sứ thần y liền cầu xin hoàng huynh cho y cùng Tại Chính Hiên thay sứ thần đến đây
Trên đường đến đây y có nghe qua được một ít việc đó là hoàng đế Thịnh Hà quốc cùng nam hậu thế nhưng chỉ có được hai người con, một vị công chúa và một vị boàng tử, nghe nói rằng đều do nam hậu sinh ra, nhưng cũng có người nói là do một thiếp thất trong cung của hoàng đế trước đây sinh hạ, việc này vẫn không rõ nhưng ai nấy đều chắc chắn huyết thống của hai vị công chúa hoàng tử này vì chính hoàng đế đã ra lệnh nếu như ai dám bàn đến chuyện này liền lập tức chém đầu
Nghe nói khi hoàng đế lập nam hậu đến này liền chỉ có một mình nam hậu chưa hề nạp thêm bất cứ người nào vào hậu cung của mình, mặc dù bá quan văn võ vẫn lời ra tiếng vào nhưng hoàng đế vẫn kiến quyết với ý định của mình, hơn nữa người trị vì đất nước vô cùng tốt cho nên đám bá quan văn võ cũng không còn ý kiến nhiều nữa
Ngôn Tuấn Hàn cùng Tại Chính Hiên đi vào bên trong hoàng cung, yến tiệc đã được chuẩn bị, chỉ là không hề thấy sự xuất hiện của hai vị công chúa và hoàng tử y liền tò mò, hơn nữa nhìn khuôn mặt vô cùng đau buồn của nam hậu xem ra đã có chuyện gì rồi
Yến tiệc diễn ra vô cùng linh đình, nhưng nếu để ý liền cảm thấy không khí hoàng cung vô cùng ảm đạm, hoàng đế cùng nam hậu dường như không hề vui vẻ
“Chính Hiên ngươi có cảm thấy không khí nơi đây không bình thường không”
“Ta cảm thấy hoàng đế và nam hậu như đang có chuyện gì đó đau lòng thì phải”
Ngôn Tuấn Hàn gật đầu
“Ngươi có cảm thấy nhìn nam hậu có chút quen thuộc hay không, giống với người hôm đó Kỳ Nam dẫn theo”
“Chúng ta gốt cuộc đến đây là vì việc này, chứ không phải ngươi muốn cùng ta vui vẻ đi du sơn sao”
Ngôn Tuấn Hàn cười cười, chỉ là y nhịn không được có chút tò mò mà thôi, hơn nữa ánh nắt người kia như là đang muốn cầu cứu y vậy, y đương nhiên không muốn xen vào chuyện của Tống Kỳ Nam, nhưng dù gì y cũng là một phần nguyên do của mọi chuyện, cho nên đứng ra xử lí một chút cũng tốt
“Ta thật hết nói nổi ngươi, nhưng ta thấy quả thật có điểm giống, hơn hết gợp khuôn mặt của hoàng đế và nam hậu lại càng nhìn giống hơn”
Ngôn Tuấn Hàn gật đầu, quả thật là như vậy, xem ra Kỳ Nam lần này đã quá lớn gan rồi, nhưng chuyện vẫn là chưa rõ ràng cũng không thể nói được, nếu người bên cạnh của Tống Kỳ Nam không phải là người của hoàng thất thì phải làm sao, vẫn nên dụng thời cơ để hỏi rõ, chỉ cần chắn chắn việc này y liền kéo Tại Chính Hiên đến ma giáo, giáo huấn cho cái tên lúc nào cũng hoạt động thân dưới nhiều hơn não biết như thế nào là đúng sai
Mấy ngày tiếp theo hai người đều ở lại hoàng cung Thịnh Hà quốc với sự tiếp đãi nồng hậu nhất, nhưng lại không có được cơ hội gặp nam hậu của hoàng đế
Ở ma giáo, Y Nhu gần như gầy đi rất nhiều, Yên Hương vô cùng xót xa, nàng đã nhiều lần khuyên nhủ công tử nhưng công tử vẫn là không chịu ăn uống, người hơn hết vẫn là không mở miệng nói một lời
Tống Kỳ Nam thì liên tục bận rộn xử lí chuyện của đám người chính giáo, gần như không quan tâm đến y, hơn hết hắn đêm nào cũng bận sủng ái người khác làm gì có thời gian nhìn đến y chứ
Yên Khánh gốt cuộc cũng nhịn không được nữa liền đi tìm Lục Thừa, cầu xin Lục Thừa khuyên giáo chủ nếu không công tử thật sự sẽ chết, Lục Thừa nghe kể lại liền cảm thấy tình hình không xong, hắn đành bạo gan mà đi gặp giáo chủ
Danh Sách Chương: