Đêm nay trăng trên cao soi sáng khắp nơi nhưng bên dưới lại có những kẻ mang nhiều tâm tư đến lạ thường
Tống Kỳ Nam lẳng lặng ở trên ngọn cây, bên cạnh là một bình rượu, hắn lại uống rượu, trước đó mặc dù hắn cũng rất thích uống rượu nhưng chỉ là khi gặp bọn Ngôn Tuấn Hàn mới cùng nhau uống, nhưng kể từ khi Lam Y Nhu mất tích hắn liên tục uống, uống đến mức không biết trời đất luôn trong tình trạng say rượu
Nhưng từ khi lão giáo chủ phụ thân của hắn trở về cho đến khi đến kinh thành hắn không còn đụng đến rượu, nhất là từ lúc biết được tung tích của y từ chỗ Triệu Quách hắn không hề đụng đến rượu vì muốn gặp y lúc bản thân tỉnh táo nhất có thể chỉ có điểu hôm nay hắn lại uống rượu
Trong đầu hắn là hình ảnh Lam Y Nhu đỡ lấy Doãn Ngôn mặc dù chân y đang bị thương, hơn nữa ánh mắt mà Lam Y Nhu nhìn hắn, hận có, chán ghét có và còn có ánh mắt không muốn nhìn thấy hắn
Tống Kỳ Nam hắn cư nhiên biết đau rồi, cho dù lần đó bị Ngôn Tuấn Hàn từ chối cũng không đau đớn bằng ánh mắt Lam Y Nhu nhìn hắn
Ở một nơi khác, kể từ khi gặp lại Tống Kỳ Nam, Lam Y Nhu gần như không còn có thể bình tĩnh nữa, Doãn Ngôn ở bên cạnh cũng nhận ra y không ổn, ngay cả ngủ cũng giật mình tỉnh dậy
“Y Nhu, đệ không sao chứ”
Lam Y Nhu lắc đầu, Doãn Ngôn lo lắng Tống Kỳ Nam sẽ đến làm phiền Lam Y Nhu cho nên ở lại trong lều của y mà canh giữ, nhìn thấy Lam Y Nhu giật mình tỉnh giấc trên khoé mắt còn có vài giọt nước mắt, Doãn Ngôn ôm lấy y vào lòng mà vỗ về
“Yên tâm ta sẽ bảo vệ đệ, nhất định”
Lam Y Nhu gật đầu, Doãn Ngôn vẫn ôm lấy y cho đến khi y thiếp đi
Ngày hôm sau, theo như quy định Tống Kỳ Nam trở thành cận vệ của Lam Y Nhu đương nhiên phải đến gặp y theo như quy định
Lam Y Nhu diện lên người một bộ bạch y, bên cạnh còn có cả Lam Nhiên và Doãn Ngôn, Lam Y Ngọc sớm đã đi chỉ huy cuộc săn bắn ngày hôm nay
Tống Kỳ Nam được triệu kiến, hắn cố gắng bình tĩnh không làm ra một hành động thừa thải nào, bước vào bên trong liền quỳ xuống hành lễ
Lam Y Nhu nhìn như vậy liền cười nhạt, đường đường là giáo chủ ma giáo chỉ có kẻ khác quỳ dưới chân hắn, nhưng bây giờ nhìn xem hắn là đang quỳ dưới chân y kia kia
“Miễn lễ”
Tống Kỳ Nam nghe được giọng nói có chút mệt mỏi của Lam Y Nhu, hắn muốn ngước lên nhìn nhưng hắn biết như vậy không đúng lễ nghi có thể phạm tội chỉ có thể cố gắng kiềm chế bản thân lại
“Ngày hôm qua ngươi đã đánh thắng hoàng thúc cùng với biểu ca của ta, bây giờ ngươi chính thức trở thành cận vệ của bổn thái tử, ngươi đã biết bản thân phải làm những gì chứ”
“Thần biết”
Nghe Tống Kỳ Nam xưng thần với mình, Lam Y Nhu liền muốn cười lớn
“Ai cho phép ngươi xưng thần, ngươi là thuộc hạ, chỉ được phép xưng thuộc hạ, còn nữa từ nay nếu không có lệnh của ta ngươi chỉ có thể ở bên ngoài không được bước vào tẩm cung của ta nửa bước”
Lam Y Nhu lớn giọng nói, giọng nói có chút lạnh lùng khiến tâm của Tống Kỳ Nam nhói lên
“Thuộc hạ đã biết”
“Được rồi ngươi lui xuống đi”
Lam Y Nhu nói sau đó quay sang nhìn Doãn Ngôn
“Biểu ca hôm nay đưa ta dạo một vòng bên ngoài bãi săn được chứ”
Doãn Ngôn nhìn Lam Y Nhu có chút bất ngờ nhưng sau đó liền gật đầu
“Chỉ cần ngươi thích”
Tống Kỳ Nam nhìn hai người trước mặt ân ân ái ái mà tay vô thức nắm chặt, đương nhiên tất cả những hành động này đều đã lọt vào mắt của Lam Nhiên, vương gia chỉ cười nhạt nhưng nhìn lại nhi tử của mình và Lam Y Nhu có chút nhíu mày, quả thật người đang không rõ cả hai rốt cuộc có thật sự không có bất cứ gì hay không, Lam Y Nhu đương nhiên Lam Nhiên tin chắc chắn y chỉ coi Doãn Ngôn là huynh trưởng, còn Doãn Ngôn đối với Lam Y Nhu quả thật khiến ngưởi ta đau đầu không thôi
Bên ngoài bãi săn, Tống Kỳ Nam ở phía sau cả hai người Doãn Ngôn và Lam Y Nhu nhìn cả hai trò chuyện lâu lâu Doãn Ngôn lại nhẹ nhàng xoa đầu Lam Y Nhu cho dù hành động kia đối với thái tử là bất kính, nhưng hai người vốn dĩ là trúc mã với nhau khi còn nhỏ cho nên cũng không ai dám dị nghị
Hơn hết trong lòng một số kẻ chỉ cần Lam Y Nhu và Doãn Ngôn thành thân thì tương lai Doãn Ngôn có thể trở thành hoàng đế, bọn họ vẫn mong một nam nhi trở thành hoàng đế hơn là một song nhi
Yên Hương theo phía sau nhìn cảnh này không biết nên nói gì, nàng chỉ là một cung nữ, không thể quá phận mình
“Giáo chủ người không cần nhất thiết đi theo thái tử điện hạ, thái tử căn dặn như vậy”
“Ta là cận vệ bên cạnh thái tử, đương nhiên phải đi theo người, còn nữa thân phận của ta hiện tại không còn là giáo chủ ma giáo nữa không cần phải gọi ta là giáo chủ, vây giờ ta chẳng khác gì ngươi cả”
Tống Kỳ Nam nói, Yên Hương liền gật đầu sau đó tiếp tục theo sau, nàng vốn dĩ muốn hỏi tung tích đệ đệ mình nhưng suy cho cùng vẫn không dám hỏi
Lúc này ở phía xa xa, Lam Y Nhu bắt gặp hình ảnh Lam Y Ngọc và Triệu Quách cùng nhau cả hai người mỗi người một tên một ngựa mà săn bắn, mũi tên bắn ra đều bắn trúng hươu nai hoặc thỏ, nhìn xem hai người có phải rất xứng đôi hay không, nhưng đối với Triệu Quách, Lam Y Nhu vẫn là không muốn hắn thân cận tỷ tỷ y quá mức
“Xem ra Y Ngọc có đối thủ rồi thì phải”
“Đối thủ sao ta không nghĩ vậy chỉ là người kia nhường tỷ ấy mà thôi”
Lam Y Nhu hiểu rõ thực lực của Triệu Quách, có thể trở thành gia chủ Triệu gia không hề tầm thường một chút nào cả, một kẻ như vậy thì làm sao tỷ tỷ của y có thể làm đối thủ được cơ chứ, kẻ kia là đang nhường tỷ ấy mà thôi
Tống Kỳ Nam cũng nhìn về phía trường săn bắn, nhìn huynh đệ tốt bây giờ đang vui vẻ cùng mỹ nhân liền cảm thấy có nên ra đó đánh chết tên đó hay không, hảo huynh đệ a, bản thân hắn thì đang phải đau lòng nhìn xem huynh đệ của hắn bây giờ đang ở ngoài kia cùng người ta bắn cung, cưỡi ngựa, quả thật bất công quá mức
Nhận ra ánh mắt đang nhìn về chỗ mình, Triệu Quách nhìn xung quanh nhìn thấy Tống Kỳ Nam, cũng trùng hợp nhìn thấy Lam Y Nhu và Doãn Ngôn thầm cười, huynh đệ đây là nghiệp của ngươi, làm sao lại trách ta được chứ
Chỉ muốn thông báo cho các cô là bộ 3P về cp Nhất, Tuấn X Kỳ sẽ được ra mắt với tên Tướng Quân Của Bọn Ta, mong mn chuẩn bị tâm lí vững vàng vì tui nói đây sẽ là ngược and giam cầm play, còn ai thắc mắc đây là cp nào thì hãy đọc bộ Ta Nợ Người Một Kiếp Trả Người Một Đời để biết a
Bộ Tướng Quân Của Bọn Ta sẽ sớm được ra mắt trong tháng này mong mọi người đón chờ
Danh Sách Chương: