Lan Địch A Hoài nhìn sơ qua liền biết Lam Y Nhu không biết võ công cho nên liền kéo y qua một bên rồi nói
“Ngươi đi trước đi, chỗ này để cho ta, ngươi đi gọi thị vệ hay cấm vệ quân gì gì đó đi”
Lan Địch A Hoài nói, Lam Y Nhu có hơi bất ngờ nhưng cũng nhanh chóng mà đi, Lan Địch A Hoài đối đầu với một nữ tử trước mặt liền phản công lại nhưng xem ra nử tử trước mặt võ công hơn y khá nhiều liền bị một chưởng của nàng ta đánh lùi vài bước nhưng y đã nhanh tay kéo được một bên y phục của nàng ta rách đi, tay nàng ta hiện ra ấn ký của Địch quốc, người của Địch quốc cả gan đến nơi này xem ra đã có chuẩn bị từ trước, có thể trà trộn vào hoàng cung Thịnh Hà quốc một cách bí mật còn thành công đột nhập vào cung điện của Lam Y Nhu xem ra thân thủ không hề tầm thường
Lam Y Nhu nhanh chóng trở về tẩm cung của mình trên đường trở về liền bị một đám người bao vây, xem ra y đã mắc bẩy của người khác, y còn cho rằng là Lan Địch A Hoài nhưng nghĩ lại đến ban nãy nếu là Lan Địch A Hoài chắc chắn lúc đó đã để y bị ám khí phóng trúng rồi sẽ không kéo y qua một bên còn ở lại ngăn chặn kẻ kia để y đi gọi thị vệ đến
Lam Y Nhu lùi về sau vài bước lo lắng nhìn đám người trước mặt, nhớ lại trên người có một thứ nằm trong khuyên tai của y, đây là do Phụ thân sau khi y trở về liền làm ra, bên trong có bột gây mê chỉ cần người khác hít vào liền ngất xĩu, chỉ cần dùng lực bóp nát khuyên tai liền sẽ nát ra thành bột
Lam Y Nhu nhanh chóng tháo khuyên tai xuống dùng tay bóp nát, đợi đám người kia lao đến liền ném ra, bản thân y lại che mũi lại tránh hít phải
Đám hắc y nhân liền bị trúng chiêu, Lam Y Nhu nhanh chân mà chạy đi, nhưng trời đang đổ tuyết đường trơn cho dù y có chạy cũng không được bao xa
Đúng lúc này có bàn tay kéo lấy y vào trong, Lam Y Nhu định hét lên thì bàn tay kia liền bịch miệng y lại
“Là ta, Tuấn Hàn”
Lam Y Nhu nghe người kia nhỏ giọng mới bình thản lại
Đám hắc y nhân đuổi đến liền mất dấu bọn chúng liền chia nhau ra tìm, Lam Y Nhu lúc này cùng Ngôn Tuấn Hàn trốn ở một góc khác, Ngôn Tuấn Hàn mặc dù có võ công nhưng trước mặt y biết được đám người kia chắc chắn là sát thủ, một mình y không phải đối thủ của chúng, hơn nữa còn có Lam Y Nhu ở đây, vô cùng khó đối phó, đúng lúc này một giọng nói vang lên
“Các ngươi là ai, có biết nơi đây không được phép bước vào hay không”
Lam Y Nhu nghe được giọng nói quen thuộc liền thở phào, Ngôn Tuấn Hàn bên cạnh cũng thở phào nhẹ nhõm, là Tống Kỳ Nam, quả thật rất tốt đến rất đúng lúc
Vốn dĩ Tống Kỳ Nam sẽ không xuất hiện ở đây nhưng khi y giao lại hai tiểu hài tử cho Yên Hương liền đi tìm Lam Y Nhu, đến tẩm cung thì không thấy y hắn bất giác cảm thấy có gì đó không hay, Lam Y Nhu sẽ không nửa đêm nửa hôm mà không có trong tẩm cung, hơn nữa áo choàng mà hắn khoác cho y không có ở đây chắc chắn y chưa trở về, hắn liền nhanh chóng ra ngoài tìm y, trời tuyết hắn sợ y sẽ nhiễm phong hàn
Đúng lúc này Ngôn Tuấn Hàn cũng kéo Lam Y Nhu ra bên ngoài, Tống Kỳ Nam nhận thấy Lam Y Nhu và Ngôn Tuấn Hàn liền an tâm sau đó nhìn ra ánh mắt Ngôn Tuấn Hàn đang ám hiệu cho hắn biết đám người trước mặt là kẻ xấu
Tống Kỳ Nam đương nhiên cảm nhận được đám người trước mắt không phải người tốt, một giáo chủ ma giáo như hắn làm sao không nhận ra sát khí trên người của đám người này
Tống Kỳ Nam liền ấy roi sắt từ bên hông ra một quất liền vang lên tiếng vang lớn, Tống Kỳ Nam đánh mắt ra hiệu cho Ngôn Tuấn Hàn đưa Lam Y Nhu rời đi an toàn, Ngôn Tuấn Hàn gật đầu liền kéo Lam Y Nhu đi
“Lan Địch A Hoài còn đang đánh nhau với một nữ nhân võ công cao cường, giúp hắn”
Tống Kỳ Nam nhíu mày nhưng sau đó vẫn gật đầu
Lam Y Nhu an tâm cùng Ngôn Tuấn Hàn rời đi nhưng vẫn quay lại nhìn Tống Kỳ Nam một cáo rồi mới rời đi
Ngôn Tuấn Hàn và Lam Y Nhu nhanh chóng trở về tẩm cung của Lam Y Nhu, Lam Y Nhu liền lập tức ra lệnh cho thị vệ nhanh chóng đến chi viện cho Tống Kỳ Nam nhưng đến nơi Tống Kỳ Nam đã duyệt sạch đám người, trên roi của hắn cùng dính máu, Tống Kỳ Nam lười biến mà nhìn đám xác trước mặt, nhớ lại lời của Lam Y Nhu liền theo hướng ngự hoa viên đi đến
Lan Địch A Hoài đối đầu với nữ nhân kia bị nàng ta đả thương nhưng vẫn cố gắng đánh với nàng ta, bị nàng ta đánh một chưởng hộc cả máu
Lan Địch A Hoài nhíu mày một cái cố gắng đứng dậy, lúc này nữ nhân kia liền toang chạy nhưng bị một roi của Tống Kỳ Nam làm cho ngã xuống, Tống Kỳ Nam quan sát Lan Địch A Hoài thấy người chưa chết nên mặc kệ
Nữ nhân kia liền cảm nhận sát khí nồng nặc từ phía Tống Kỳ Nam, thoáng rùng mình, Tống Kỳ Nam nhận ra nàng ta, là ma ma vừa mới đến chăm sóc cho Lam Y Lâm và Lam Y Phàm chưa bao lâu, không ngờ nàng ta là sát thủ còn muốn làm hại Lam Y Nhu, xem ra nàng ta đã đánh chủ ý lên cả hai tiểu hài tử, cũng may hắn bên cạnh hai tiểu hài tử thường xuyên nên nàng ta không có cơ hội ra tay
Lan Địch A Hoài thấy chuyện nơi này đã có người xử lí liền nhanh chóng rời đi, bản thân bị thương nhưng y vẫn cố gắng mà trở về cung của mình, xem ra thương thể lần này của hắn không nhỏ có thể sẽ mất một thời gian để lành lại đây
Tống Kỳ Nam nhìn nữ nhân trước mặt đầy sát ý nhưng hắn cũng biết nữ nhân hiện tại không thể giết được, hắn liền nhanh chóng điểm huyệt đạo của nàng ta sau đó cho nàng ta uống muôn viên dược phòng trường hợp nàng ta tự tử lại mất dấu sau đó liền giao nàng ta cho thị vệ, bản thân hắn nhanh chóng trở về chỗ của Lam Y Nhu, hắn lúc nãy chưa nhìn rõ y không biết y có bị thương hay không
Lam Y Nhu vì ở bên ngoài tuyết quá lâu cho nên cả người đều lạnh cóng, Ngôn Tuấn Hàn bản thân từ trước đến nay đều do người khác chăm sóc đương nhiên không biết chăm sóc người khác là như thế nào hắn liền đến chỗ Yên Hương canh chừng hai tiểu bảo bối để cho Yên Hương đến chăm sóc cho Lam Y Nhu, Lam Y Nhu bây giờ sắc mặt không hề tốt một chút nào
Danh Sách Chương: