Mục lục
Bắt Được Một Thái Tử
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Kỳ thi tuyển chọn nhân tài lần này có thêm nhiều vị trí còn trông trong triều đã được lấp, nhưng người thi đỗ đều là những người có tài, trong đó có không ít nữ nhi tài trí hơn người nắm giữ những chức vị trọng yếu trên triều, mặc dù những người khác không hài lòng nhưng chẳng một ai dám ý kiến

Tống Kỳ Nam bây giờ đang thông thả chuẩn bị mang Lam Y Nhu về ma giáo với hắn, Doãn Ngôn và A Hoài từ Tây thành xa xôi đến chưa kịp nghĩ ngơi đã bị giao cho trông chừng Lâm nhi và Phàm nhi, còn Tống Kỳ Nam hắn thì mang Lam Y Nhu đi mất

Trên xe ngựa chỉ có hắn cùng với y, Lam Y Nhu vẫn còn đang ngủ, ngắm nhìn người trong lòng ngủ yên giấc như vậy Tống Kỳ Nam cũng an tâm, nếu y mà thức dậy biết chuyện hắn bất chấp mang y đi rồi giao tất cả mọi việc lại cho Doãn Ngôn cùng Lan Địch A Hoài, y nhất định sẽ giận hắn, nhưng biết làm sao được y và hắn đã lâu không cùng nhau ở riêng hai người, hắn muốn tranh thủ cơ hội lần này làm việc mà hắn vẫn chưa kịp làm

Tống Kỳ Nam cũng sớm gửi thư mời bốn vị bằng hữu của mình là Ngôn Tuấn Hàn cùng với Chu Đình và Từ Chấn Thiên, còn có Triệu Quách đến ma giáo, đương nhiên không thể thiếu Tại Chính Hiên luôn kè kè theo Ngôn Tuấn Hàn, nhưng hắn mặc kệ đó không phải chuyện của hắn

Lam Y Nhu cựa mình tỉnh dậy, nhìn thấy khung cảnh trước mắt lạ lẫm sau đó nhing sang bộ dạng vui vẻ của Tống Kỳ Nam y liền biết không ổn

Y bật dậy nhìn xung quanh, đây là xe ngựa, hơn hết xe ngựa vẫn còn đang di chuyển, đừng nói là bọn họ đang ở trên xe ngựa đấy

Lam Y Nhu xoay qua nhìn Tống Kỳ Nam vẻ mặt đang đợi hắn trả lời rõ ràng liền thấy Tống Kỳ Nam quỳ gối xuống

“Y nhi, ta chỉ là muốn cũng ngươi, phu phu chúng ta đi một chuyến”

Lam Y Nhu nghe đến đây liền hiểu, Tống Kỳ Nam thật đáng chết, y là Hoàng đế thế mà hắn dám mang y đi trốn việc hay sao, vậy còn ra thể thống gì, đã vậy còn bỏ lại hài tử, trên đời này chắc chỉ có Tống Kỳ Nam dám làm như vậy

“Tống Kỳ Nam, ta chưa đuổi ngươi đi, ngươi chưa sợ hay sao”

Tống Kỳ Nam biết y sẽ nổi giận cho nên liền ôm lấy y mà làm nũng

“Y nhi, chúng ta thành thân đã lâu như vậy mà chẳng thể ở hai người riêng tư, xem như lần này ngươi tội nguyện cho ta có được không, Y nhi yên tâm sự vụ lẫn hài tử đều đã có Doãn Ngôn và vương phi của hắn lo liệu, đừng lo lắng, ta đã chuẩn bị bất ngờ cho chúng ta ở ma giáo, Y nhi à”

Lam Y Nhu liếc hắn một cái sau đó cùng đành chịu, y đoán được xe ngựa đã đi xa có quay lại cũng không kịp, hiện tại cũng không có chiến sự không có việc gì phải lo lắng cả, giao lại cho Doãn Ngôn cũng được. Thật ra y cũng có suy nghĩ muốn có một chút thời gian riêng tư giữa y và hắn nhưng triều chính bận rộn y luộ phải quay cuồng với tấu chương cho nên vẫn chưa thể cùng Tống Kỳ Nam đi được, xem như lần này chiều theo ý hắn vậy

Hai người ở đây hạnh phúc thì ở trong cung Doãn Ngôn tấu chương đè đầu, A Hoài thì phải chăm sóc hai hài tử với sự trợ giúp của Yên Hương

Hai hài tử rất ngoan ngoãn với A Hoài nhưng lại không ngoan với những người khác không ngừng quậy phá khiến trong cung gà bay chó chạy, một mình Yên Hương làm trưởng cung nữ phải chạy khắp nơi giải quyết hậu quả còn A Hoài thì cũng khổ tâm dạy hai đứa đừng quậy phá, nhìn cảnh này Lan Địch A Hoài chợt không muốn sinh con cho Doãn Ngôn một chút nào, trẻ con đáng yêu nhưng nếu giống tính cách của Doãn Ngôn thì tốt, còn giống tính cách của y xem như thôi rồi, sẽ quậy phá không kém hai tiểu điện hạ này đây

Trở lại với Lam Y Nhu và Tống Kỳ Nam, xe ngựa dừng chân tại một khách điếm, Tống Kỳ Nam đỡ y xuống xe ngựa, cả một đoạn đường đến ma giáo sẽ xa xôi một chút, hắn sợ y mệt mỏi cho nên liền sắp xếp đến khách điếm của hắn mở mà nghỉ ngơi

Lam Y Nhu từng tò mò rốt cuộc ma giáo có bao nhiêu khách điếm, tửu lâu lẫn tiệm ngọc mà đi đến đâu cũng có thể dừng lại nghỉ ngơi như vậy, y thật tò mò

“Tống Kỳ Nam rốt cuộc ma giáo của ngươi có phải hay không còn giàu hơn cả quốc khố”

Tống Kỳ Nam đương nhiên không dám nói nhưng quả thật ma giáo có rất nhiều gia sản ở khắp nơi trên Thịnh Hà quốc, còn có cả ở Bình Thiên quốc, tất cả đều là do phụ thân hắn cùng hắn tự tay gây dựng nên

“Y nhi không cần biết nhiều chỉ cần biết của ta cũng chính là của ngươi, những gì ma giáo làm Y nhi không cần quan tâm chỉ cần biết tất cả của ta đều là của Y nhi”

Tống Kỳ Nam không nói sai, tất cả của hắn cũng chỉ dành cho y cùng hài tử, ma giáo có nhiều ngân lượng nhiều gia sản như thế nào cũng chẳng thể bằng Lam Y Nhu cùng hài tử được

Lam Y Nhu biết lời hắn nói là thật, y biết đối với Tống Kỳ Nam y và hài tử là quan trọng nhất, hắn có thể sẵn sàng giết người nếu tổn thương đến y cùng hài tử, hắn chỉ giành sự yêu thương cùng ôn nhu cho mỗi y cùng hài tử mà thôi

“Ta không để tâm gia sản của ngươi, Kỳ Nam ta là Hoàng đế đừng nói đến gia sản của ngươi, ngay cả ngươi cũng là của ta, ta là Hoàng đế ta có cả thiên hạ”

Tống Kỳ Nam nghe vậy liền cười, hắn thích Lam Y Nhu như thế này, thích mỗi khi y nói hắn thuộc về y

“Y nhi ta thật thích ngươi thế này a”

Lam Y Nhu không nói gì chỉ âm thầm mỉm cười

Hai người nghỉ ngơi ở khách điếm sau đó lại tiếp tục lên đường đến ma giáo, Lam Y Nhu chợt nhớ đến khi y bị Tống Kỳ Nam bắt đến ma giáo, nghĩ đến quả thật là duyên trời, mặc dù bắt đầu của bọn họ không được tốt nhưng sau tất cả hắn và y vẫn ở bên cạnh nhau hơn hết còn có cả hai hài tử đáng yêu vô cùng

Ở ma giáo Lục Thừa cùng Yên Khánh chuẩn bị mọi thứ đâu vào đấy, trang trí ma giáo với ánh đỏ cũng, đèn lồng đỏ được dăng khắp nơi nổi bật đến mức cả trong giáo đều nhìn không quen

Bằng hữu của Tống Kỳ Nam cũng sắp tới, Ngôn Tuấn Hàn cùng Tại Chính Hiên chuẩn bị một phần lễ vật, Chu Đình và Từ Chân Thiên cũng mang theo lễ vật đến, Chu Đình hiện tại đang mang bảo bối cho nên thời gian bọn họ đi đường lâu hơn, Triệu Quách trở về cũng mang theo một tiểu hài tử không biết từ đâu ra



Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK