Trong nháy mắt, Đặng Vũ Thành
chỉ cảm thấy vị trí mình bị Giang Bắc
Minh đá vào, tràn lên từng cơn từng
cơn như bị lấy dùi khoan vào tim, đau
đến chết đi sống lại.
Là một người đàn ông, anh ta
đương nhiên biết, giờ phút này, mình
bị thương ð đâu, mang đến hậu quả gì.
“Giang Bắc Minh, mày, mày cố
ý…” Đặng Vũ Thành chỉ vào Giang Bắc
Minh, muốn chửi bới, nhưng bởi vì đau
khổ, cho nên mới nói vài câu, sau đó
Copy từ web VietWriter
không nói được.
Giang Bắc Minh lạnh lùng nhìn
Đặng Vũ Thành một cái, rồi nói:
“Người như mày để đó cũng chỉ hại
người. Tốt hơn cứ đề nó biến mất. Coi
như ông đây làm chuyện tốt cho xã
hội. Cút!”
Tiếng “cút” của Giang Bắc Minh
xen lẫn linh khí. Khi anh hét lên, trực
tiếp khiến trái tim của Đặng Vũ Thành
chấn động, khiến cho nội tâm Đặng
Vũ Thành run lên, suýt nữa thì sợ vãi
cả nước tiểu. Cho dù trong lòng oán
hận thế nào, giờ phút này, anh ta chỉ
có thề ngoan ngoãn rời đi.
Thẩm Thanh Lan trên giường, lúc
này đã hoàn toàn bị tác dụng của
thuốc bao phủ. Trước đó, Đặng Vũ
Thành còn phải tốn hơi tốn sức, nhưng
không thể cời quần áo của Thẩm
Thanh Lan. Nhưng giờ Thẩm Thanh
Lan lại chủ động cời quần áo của
chính mình. Quần áo bị kéo sạch, thân
thể trắng như tuyết không ngừng vặn
vẹo trên giường, trong miệng còn phát
ra âm thanh khiến đàn ông hoàn toàn
không nhịn được.
Cảnh này khiến Giang Bắc Minh
ngay lập tức liên tường đến cảnh anh
cứu Lục Kỳ Yến, giống đến độ nào
chứ? Thẩm Thanh Lan và Lục Kỳ Yến,
cả hai đều là những mỹ nhân cấp bậc
thần, vóc dáng đẹp, làn da đẹp, cứ
Đọc tiếp tại VietWriter nhé !
ngẫu nhiên ð bên một người, dù phải
chết sớm mười năm cũng bằng lòng.
Tất nhiên, cũng có sự khác biệt.
Chính là, Lục Kỳ Yến, Giang Bắc
Minh không dám chạm vào, nhưng
Thẩm Thanh Lan, Giang Bắc Minh
dám chạm.
Bởi vì Thẩm Thanh Lan là vợ hợp
pháp của Giang Bắc Minh. Vào lúc
này, nếu Giang Bắc Minh thực sự lao
tới và có quan hệ gì đó với Thẩm
Thanh Lan, ngày hôm sau khi Thẩm
Thanh Lan tỉnh dậy, chắc chắn không
dám làm gì anh.
Tuy vậy, trong lòng Giang Bắc
Minh, anh sẽ không bao giờ chạm vào
Thẩm Thanh Lan.
Chính vì Thẩm Thanh Lan là vợ
hợp pháp của anh ấy nên anh ấy
muốn Thẩm Thanh Lan tự nguyện
thay vì quan hệ với cô ấy trong một
tình huống ép buộc. Nếu Giang Bắc
Minh ngay cả ép buộc cũng làm được,
thì anh ấy cần gì phải đợi cho đến
hôm nay.
Hít sâu một hơi, Giang Bắc Minh
lấy kim bạc ra, bước lên trước, đối mặt
với cơ thề Thẩm Thanh Lan, đâm vài
cây kim bạc vào. Sau đó, truyền vào
một ít linh lực. Khoảng mười phút sau,
cơ thể nóng rực của Thẩm Thanh Lan
thể dần trở lại bình thường, hơi thờ
cũng trở nên chậm lại.
Ngủ say!
Nhưng, bởi vì uống rượu, lại bị
đánh thuốc, toàn thân Thẩm Thanh
Lan lúc này đổ mồ hôi rất nhiều. Trong
phòng lại đang điều hòa nhiệt độ, nếu
tiếp tục như vậy, ngày mai cô nhất
định sẽ bị cảm lạnh.
Do dự một hồi, Giang Bắc Minh
vẫn quyết định lau người cho Thẩm
Thanh Lan.
Đi vào phòng tắm, làm ướt khăn
tắm, sau đó đến bên giường nhẹ
nhàng lau người cho Thẩm Thanh Lan.
Lần lau này khiến Giang Bắc Minh
hoàn toàn không chịu nồi, làn da trắng
mịn của Thẩm Thanh Lan, gần như bị
Giang Bắc Minh sờ qua. Tất cả những
nơi nên hoặc không nên nhìn, đều bị
Giang Bắc Minh nhìn thấy. Là một
người đàn ông khí lực dồi dào, hơn
nữa còn không phải là người đàn ông
có định lực rất, Giang Bắc Minh, rất vô
dụng, chảy máu mũi!
Hơn nữa, máu còn vương vãi trên
giường!
“Mợ nó…” Giang Bắc Minh cứng
người. Nhưng không còn cách nào
khác, Thầm Thanh Lan lúc này đã ngủ
rồi, lúc này không thể gọi người qua
thay khăn trải giường đúng chứ?
Sau khi giúp Thẩm Thanh Lan lau
người, Giang Bắc Minh, đề tránh chảy
máu mũi nữa, mà ở trong phòng khách
sạn này quả thực khiến anh không
buồn ngủ, cho nên Giang Bắc Minh
chỉ có thể để Thẩm Thanh Lan đi ngủ
như thế này. Tất nhiên, vẫn đắp chăn
giúp cô.
Giang Bắc Minh tập trên mặt đất
một hồi, liền chuẩn bị ngủ.
Nhưng mà, đây không phải là
nhà, không có thừa chăn nệm đề trải,
ngủ dưới đất chắc chắn sẽ rất lạnh.
Nhìn Thầm Thanh Lan đang ngủ trên
giường, Giang Bắc Minh do dự, cuối
cùng quyết định lên giường ngủ.
Dù sao, mình sẽ không động vào
Thẩm Thanh Lan.
Sáng hôm sau, Thẩm Thanh
Ngưng cảm thấy hô hấp có chút khó
khăn nên mơ màng vặn vẹo cơ thể.
Nhưng, cô phát hiện cơ thể không thể
vặn vẹo được chút nào, giống như bị
thứ gì đó rất nặng đè lên.
Bất đắc dĩ, Thẩm Thanh Lan chỉ
biết vươn tay ra, dùng sức đầy.
“Mẹ nó!” Ngay khi Thẩm Thanh
Ngưng đẩy mạnh, sau đó cảm thấy
thân thể của mình lập tức thả lỏng,
liền nghe thấy tiếng người đàn ông
phát ra.
Thân hình Thẩm Thanh Lan đột
nhiên đơ lại, sau đó nhanh chóng ngồi
dậy, nhìn về phía mặt đất.
“Tại sao tôi lại đánh anh? Giang
Bắc Minh, tôi thật sự không ngờ anh
lại là người vô liêm sỉ như vậy, lại làm
ra chuyện này với tôi? Anh, anh chính
là loại súc sinh!” Thẩm Thanh Lan
quát thằng mặt Giang Bắc Minh. Bởi vì
những bức ảnh đó, đến giờ phút này
cô vẫn còn vô cùng oán hận Giang
Bắc Minh, thấy Giang Bắc Minh như
thấy kẻ thù.
Nhưng không ngờ đêm đó Giang
Bắc Minh không có được mình, không
ngờ lại nghĩ cách như vậy để chiếm
đoạt mình.
“Anh… anh đã làm chuyện gì?”
Giang Bắc Minh còn chưa kịp phản
ứng, hỏi lại.
“Anh đã làm gì? Anh nói xem anh
đã làm chuyện gì? Nói cho tôi biết tại
sao bây giờ tôi lại khỏa thân, tại sao
anh lại ở trong phòng khách sạn với
tôi, tại sao lại ngủ trên giường? Cái
này, cái vết trên ga trải giường này…
Vết máu trên ga giường này là chuyện
gì xảy ra vậy? ” Thẩm Thanh Lan lớn
tiếng hỏi!