Trong số những khán giả ở hiện trường có không ít người đã nhìn thấy ngài Thẩm Kinh Tùng ở trên tivi, vì vậy khi ngài Thẩm Kinh Tùng xuất hiện, có một số người còn trợn tròn mắt.
Copy từ web VietWriter
Ngài Thẩm Kinh Tùng đã tới đây rồi?
Đây là chuyện gì vậy chứ? Lẽ nào đồ của cửa hàng châu báu này tất cả đều là đồ giả thật sao? Vậy nên đã đả động đến ngài Thẩm Kinh Tùng rồi?
"Sao tôi lại đến đây?" Ngài Thẩm Kinh Tùng hừ lạnh một tiếng, nhìn Đường Hoài Nhân, nói với giọng điệu không hề thoải mái: "Nếu như tôi không tới đây thì làm sao có thể biết được, thằng học trò do chính tay tôi dạy, ở bên ngoài lại có thể xem thường đồ vật điêu khắc người thầy là tôi đây được?".
Đọc tiếp tại VietWriter nhé !
"Thầy ơi, cái này..."
"Đường Hoài Nhân, thầy thực sự không thể ngờ rằng, hóa ra tác phẩm của thầy ở trong tim của trò lại không đáng một đồng như vậy, thậm chí còn là tác phẩm trong số các tác phẩm? Đến mức mà ngay cả thử đồ do một tên ăn mày bên đường điêu khắc ra còn đẹp hơn tác phẩm của thầy?" Thẩm Kinh Tùng không hề thoải mái nói, đặc biệt là khi nghe thấy lời nói lúc trước của Đường Hoài Nhân, ông ta thậm chí khó chịu tới mức bốc lửa.
"Thầy ơi, những tác phẩm này, thực sự, thực sự là do người điêu khắc ra sao?" Nhãn cầu của Đường Hoài Nhân trừng lớn, nhìn người thầy của mình, vô cùng kinh sợ mà hỏi.
Không đúng nha, không phải thầy của ông ta đã nói nói sẽ lùi về phía sau sao?
"Không phải do tôi điêu khắc ra thì là do anh điêu khắc ra chắc?" Thẩm Kinh Tùng khó chịu nói: "Đường Hoài Nhân, tôi vẫn thường dạy anh cái gì hả? Tôi vẫn luôn nói với anh, anh cần phải làm việc tới nơi tới chốn, vậy bây giờ anh thì sao? Coi những điều tôi dạy anh là gió thoảng qua tai rồi phải không? Anh tự mình nói xem, việc ngày hôm nay anh làm ở đây, có phụ lương tâm của anh hay không?"
"Thầy ơi, em, em chỉ là.." Nhìn thấy thầy của mình đã xuất hiện, cho dù Đường Hoài Nhân là một người đã ngoài sáu mươi tuổi, nhưng nhưng lại chẳng khác gì một đứa trẻ con cúi đầu, không dám nói chuyện.
"Đường Hoài Nhân, quan hệ của tôi và thằng Minh rất tốt, bệnh của tôi là do nó giúp tối chữa trị khỏi, mấy tác phẩm này cũng là tôi tự tay điêu khắc, sau đó tặng cho nó." Thẩm Kinh Tùng nói: "Mà anh, thân là học trò của tôi, hôm nay lại ở đây bối tro trét trấu lên mặt nó, tự anh nói xem bây giờ anh nên làm gì đây?".
"Thầy ơi, em, em biết sai rồi." Đường Hoài Nhân ngay lập tức nhận lỗi, sau đó, cúi đầu nhìn Giang Bắc Minh nói: "Cậu này, thật xin lỗi cậu... Tôi, tôi không nên nhận tiền hối lộ của người khác, sau đó đến đây nói xấu cậu"
Nói xong, Đường Hoài Nhân nhìn về phía mọi người tại hiện trường, lớn giọng nói: "Các vị khách, thật sự xin lỗi các vị, vừa nãy tôi đã lừa các vị, bởi vì tất cả những trang sắc mà các vị mua ở trong cửa hàng này đều là đồ thật, tôi không nên nhận tiền của người khác, sau đó chạy đến đây làm ra chuyện này thật sự xin lỗi..."
Đường Hoài Nhân vừa nói, vừa cúi đầu trước những vị khách hàng.
Giang Bắc Minh cười cười, nói: "Con biết chứ, nhưng mà, con cũng cảm thấy, dù ít dù nhiều gì ông Hoài Nhân cũng có chút oan uổng. Như vậy đi, dù sao hôm nay cũng là ngày khai trương cửa hàng của con, hơn nữa, vừa nãy người suýt chút nữa nhận phải tổn thất là con, vậy, hình phạt này sẽ do chính con quyết định, ngài xem có được không?"
"Được, con nói xem." Thẩm Kình Tùng gật gật đầu, nói.
"Ông Hoài Nhân, từ nay về sau, dù bất kể việc gì ở các cửa hàng trang sức khác, ông cũng không được làm, ngoại trừ cửa hàng trang sức của tôi ra, ông chỉ được phép đảm nhiệm việc giám định trang sức cao cấp ở cửa hàng của tôi, tiền lương một năm, ba mươi tỷ rưỡi nhé."
"Minh, con." Thẩm Kinh Tùng sững sờ, nói: "Con như vậy đầu có phải là đang phạt nó, đây rõ ràng là bạn thưởng cho nó mà."
Giang Bắc Minh cười cười, nói: "Ngài Kình Tùng, cửa hàng này của con vừa mới mở, vẫn chưa có một nhà giám định trang sức, con vẫn đang đi tìm, cũng không biết nên tìm ai chó thích hợp, hiện tại lại có sẵn rồi, không phải là càng tốt sao ạ?"
Biện pháp này của Giang Bắc Minh, ít nhiều gì cũng có chút ích kỷ, dù sao ông Đường Hoài Nhân chính là nhân vật thường xuyên xuất hiện trên màn ảnh tivi, về phương diện giám định châu báu cũng vô cùng nổi tiếng. Nếu như có ông ta tới làm giám định ở cửa hàng trang sức này, vậy thì từ nay về sau, phàm là những người tới đây mua trang sức, chắc chắn sẽ vô cùng tin tưởng, tuyệt đối sẽ không lo lắng mua là phải hàng giả rồi.