Lúc này khi nhìn thấy người nhà của
những bệnh nhân kia đang đi về phía bên
này, Giang Bắc Minh thản nhiên lấy điện
thoại ra mở Zalo lên rồi gửi đoạn video
mà sáng nay Dương Hoàng Việt gửi tới
cho mình sang cho Thẩm Thanh Huyền.
Hiện giờ vị trí của Thẩm Thanh Huyền
cách chỗ này cũng không xa lắm, nói
chính xác ra thì cô ta cũng đang ở trong
khách sạn này. Buổi phát sóng trực tiếp
của Tập đoàn Thẩm Thị được tổ chức ở
hội trường tầng hai, còn Thẩm Thanh
Huyền, lúc này cô ta đang ở trong một
phòng khách sạn trên tầng mười sáu, trên
tay cô ta câm một chiếc điện thoại, đang
xem trực tiếp buổi họp báo của Tập đoàn
Thẩm Thị với vẻ mặt hưng phấn.
Nhất là khi nghe được Thẩm Thanh
Lan tuyên bố, người nhà của bệnh nhân
bước lên trên khán đài, thì cả người Thẩm
Thanh Huyền đều phấn khởi hẳn lên. Đây
là hình ảnh mà cô ta mong chờ nhất.
Copy từ web VietWriter
Khi trông thấy tin tức hai người Giang
Bắc Minh và Thẩm Thanh Lan cùng nhau
mở cuộc họp báo với vẻ mặt thản nhiên,
thì trong lòng cô ta rất giận dữ. Nhưng
mà cô ta biết, vẻ mặt thản nhiên như vậy
của hai người họ sẽ không giữ được bao
lâu nữa, lúc những người nhà bệnh nhân
mở miệng nói chuyện, thì nét mặt của bọn
họ sẽ lập tức trở nên xấu xí hơn cả một
con lợn chết.
truyen one chúc các bạn đọc truyện vui vẻ
Nhưng mà, ngay lúc cô ta nhìn thấy
đám người nhà bệnh nhân bước lên trên
sân khấu, hơn nữa còn đang chuẩn bị mở
miệng cất lời, thì đột nhiên cô ta nhận
được một đoạn video trên Zalo.
Thế mà Giang Bắc Minh lại gửi video
đến cho cô ta vào lúc này.
Bởi vì dù nói thế nào thì tất cả mọi
người vẫn là người một nhà, cho nên từ
khi Giang Bắc Minh đến nhà họ Thẩm,
mọi người đều kết bạn Zalo với nhau,
nhưng mà, do chướng mắt với Giang Bắc
Minh cho nên cô ta chưa bao giờ tán gẫu
với anh cả. Không ngờ, đúng vào lúc này
Giang Bắc Minh lại gửi cho cô ta một
đoạn video.
Đọc tiếp tại VietWriter nhé !
Thẩm Thanh Huyền không mở ra xem,
cô ta không muốn bỏ lỡ cuộc họp báo
đang được tường thuật trực tiếp để đi
xem đoạn video kia, trong khi đó cô ta
còn không biết Giang Bắc Minh gửi video
có nội dung gì cho nữa!
Nhưng mà sau đó Giang Bắc Minh lại
gửi tới thêm một cái biểu cảm nữa, một
hình biểu cảm nham hiểm.
Điều này khiến Thẩm Thanh Huyền
lập tức có chút lo lảng không yên, cái gã
Giang Bắc Minh này đã không còn là kẻ
vô dụng giống như trước đây nữa rồi, hiện
giờ đã trở nên tinh quái như quỷ, lúc này
lại gửi đến cho mình một cái video, nếu
như mình không xem lỡ xảy ra chuyện gì
thì không ổn.
Dù sao, cứ xem thử một chút là biết,
nếu là nội dung không tốt thì tắt đi là
được, cũng không tốn bao nhiêu thời gian
cải
Nghĩ đến đó, Thẩm Thanh Huyền rời
khỏi màn hình đang xem trực tiếp, rồi mở
Zalo ra xem video do Giang Bắc Minh gửi
tới.
Vừa nhìn thấy nội dung trong video,
nghe được âm thanh trong đó, ngay lập
tức Thẩm Thanh Huyền đứng bật dậy khỏi
giường, khuôn mặt cô ta sợ tới mức cắt
không còn giọt máu!
Đây, đây không phải là hình ảnh đêm
qua khi cô ta nói chuyện với đám người
nhà bệnh nhân kia sao? Đã bị người ta
quay lại từ khi nào vậy?
Hơn nữa, nội dung của cuộc nói
chuyện còn rõ ràng như vậy.
Thậm chí ngay cả gương mặt của cô
ta cũng có thể thấy rõ ràng!
Đoạn video này không dài, chỉ hơn hai
phút đồng hồ thôi, nhưng mà, nếu như
đám người nhà bệnh nhân kia thật sự nói
ra chuyện này trong cuộc họp báo, vậy thì,
đoạn video này sẽ trở thành chứng cứ
phạm tội của cô ta.
Cũng may hiện giờ là ban ngày, thang
máy của khách sạn không quá bận rộn,
cho nên, sau khi Thẩm Thanh Huyền chạy
đến chỗ thang máy, thì nhanh chóng vào
trong rồi chạy thẳng xuống tầng hai.
Khi đến tầng hai, Thẩm Thanh Huyền
lại càng vội vàng hơn, cô ta cởi giày cao
gót của mình ra, hoàn toàn không để ý
đến hình tượng của bản thân chút nào,
hấp tấp chạy vào trong hội trường của
buổi họp báo.
“Đợi chút đãi”
Lúc này đám người nhà của bệnh
nhân đã bước lên sân khấu, đang chuẩn
bị bước lên bục để phát biểu thì Thẩm
Thanh Huyền chạy đến chỗ này.
“Sao cô lại tới đây?” Một người nhà
của người bệnh trông thấy Thẩm Thanh
Huyền xuất hiện ở chỗ này, thì vẻ mặt vô
cùng kinh ngạc.
“Đừng hỏi lý do vì sao tôi lại tới đây,
mọi người phải nhớ rõ, không được nhắc
đến một câu nào về những lời ngày hôm
qua tôi đã nói với mọi người, cứ nói ra tình
hình thật sự, cứ nói ra tất cả là được rồi!”
Thẩm Thanh Huyền lớn tiếng nói với đám
người nhà của bệnh nhân.
“Vì sao?” Tên người nhà của bệnh
nhân kia hỏi: ‘Hôm qua không phải cô
nói…
“Đừng hỏi nhiều như vậy, các người
cứ nói tình hình thật sự là được rồi, còn về
số tiền tôi đã đưa cho mọi người, thì mọi
người cứ nhận lấy đi, tôi, tôi không cần
nữa!” Thẩm Thanh Huyền xua tay, vội
vàng nói.
Lúc này trong lòng Thẩm Thanh
Huyền đang vô cùng đau đớn, tận bảy
mươi tỷ đói
Bởi vì Thẩm Thanh Lan cho đám
người nhà bệnh nhân này số tiền bồi
thường cực kỳ lớn, cho nên, ban đầu khi
cô ta ra giá cho mỗi nhà ba tỷ rưỡi, thì
đám người nhà bệnh nhân kia đã trực tiếp
từ chối cô ta không cần suy nghĩ gì.
Sau đó, mãi cho đến khi Thẩm Thanh
Huyền nâng giá lên đến mười bảy tỷ, thì
cuối cùng đám người nhà này cũng đồng
ý.
Vốn dĩ cô ta cho rằng, chỉ cần làm
xong chuyện này sẽ khiến Tập đoàn Thẩm
Thị sụp đổ, sau đó cô ta nhận được mười
phần trăm cổ phần của Công ty nhà họ Lý
thì số tiền bảy mươi tỷ này cho người ta
cũng không sao cả. Nhưng mà, thật
không ngờ, khoản tiên bảy mươi tỷ này
đội nón ra đi mà không tạo ra được một
chút tác dụng nào.
Nhà Thẩm Thanh Huyền cũng coi như
là nhà có tiền, nhưng mà, tự dưng mất đi
bảy mươi tỷ như vậy, nếu đổi lại là bất kỳ
ai đều sẽ cảm thấy đau lòng.
Quan trọng nhất là, chuyện này đã bị
Giang Bắc Minh biết, cho dù lúc này cô ta
có ngăn cản đám người nhà bệnh nhân
này, bảo bọn họ không nói ra theo kế
hoạch của cô ta thì cô ta sẽ không phải
chịu bất kỳ trách nhiệm hình sự nào.
Nhưng mà nếu như để ông cụ biết được
chuyện này, thì khẳng định cô ta không
thoát tội được, thậm chí còn liên lụy đến
cả bố mẹ cô ta.
Lúc này Thẩm Thanh Huyền đã hối
hận xanh cả ruột rồi, thật sự không ngờ,
sao lại để Giang Bắc Minh quay được
video này chứ?
Nếu không có đoạn video kia thì tốt
biết bao.
“Có chuyện gì vậy?” Tất nhiên là Thẩm
Thanh Lan cũng đã trông thấy Thẩm
Thanh Huyền, cô lập tức cau mày hỏi.
“Không có việc gì đâu.” Giang Bắc
Minh nở nụ cười với Thẩm Thanh Lan rồi
nói.
Vì vậy, Giang Bắc Minh chỉ có thể
chọn cách làm như những gì vừa xảy ra
trước mắt.
Đám người nhà bệnh nhân vừa lên
sân khấu, đã nói với tất cả đám phóng
viên có mặt ở đây toàn những lời tán
dương Tập đoàn Thẩm Thị, bởi vì những
chuyện này đều là lời nói thật, cho nên khi
đám người nhà bệnh nhân nói ra những
chuyện này, trên mặt đều mang biểu cảm
vô cùng chân thành, khiến người khác chỉ
cần liếc qua thôi cũng đã biết đây là sự
thật chứ không phải kịch bản được cố ý
dàn dựng nên.