Ả đạp xuống một bước, cánh hoa đào giật mình bay lên tứ tung.
Loan đao trong tay nhắm thẳng cổ La Hồng mà đến
Cảm giác áp bách rất mạnh, nhưng, Tà Sát khí trong đan điền La Hồng phun trào, đúng lúc rửa trôi sạch luồng khí áp bách này.
La Hồng phát động Địa Giao va chạm cùng loan đao, âm thanh Địa Giao vang vọng giữa rừng đào.
Hai người như hai con chim nhạn to lớn, giao phong rất nhanh, loan đao cùng cổ kiếm không ngừng va chạm, đao khí cùng kiếm khí bay ra khắp nơi.
Ở vũng bùn trên mặt đất, hay trên những cành đào, đều lưu lại vết tích dữ tợn.
Có điều, sau một lúc giao phong, La Hồng liền cảm nhận được sự chênh lệch về cảnh giới, mấy chiêu sau đó La Hồng có cảm giác kiếm khí của mình không thể tiếp tục được nữa, mà khí tức của ả nữ nhân người Hồ vẫn kéo dài không dứt, đao khí càng lúc càng mạnh, đến cuối cùng, hắn giống như đang phải đối mặt với hàng ngàn con ngựa đang kinh hoàng lao nhanh.
“Chết đi!”
Trên gương mặt kiều diễm, hiển hiện đầy sát khí.
Giết chết con của La Nhân Đồ, đối ả mà nói, là một loại vinh quang vô thượng!
Ở giữa sinh tử, La Hồng lại rất bình tĩnh.
Mục đích của hắn là mượn ả ta để luyện kiếm. Hắn biết thiên phú kiếm đạo của mình chẳng ra sao cả, đã vậy, hắn chỉ có thể kích thích bản thân ở thời khắc sinh tử mà thôi.
Có lẽ, đây cũng là mục đích của lão cha tiện nghi kia đi. Tắc Hạ Học Cung xuất hiện tại huyện An Bình này, chính là vì muốn hắn tôi luyện kiếm đạo trong sinh tử.
Trên người La Hồng có rất nhiều vết đao, máu tràn ra.
Cơ thể hắn ngã lăn trên mặt đất, kiếm khí của cổ kiếm Địa Giao không ngừng tràn vào trong cơ thể.
So với những thanh kiếm thối nát trước đó, cổ kiếm Địa Giao mạnh hơn nhiều. Kiếm khí do La Hồng thúc đẩy vào đều được cổ kiếm Địa Giao tiếp nhận dễ dàng, âm thanh của kiếm khí vang vọng ra từ bên trong.
Cổ kiếm giống như một vật sống.
“Chỉ là một Bộc Kiếm Bát phẩm vậy mà La Nhân Đồ lại dám phóng tay mang cả Tắc Hạ Học Cung đến đây cho ngươi lịch luyên.”
Ả nữ nhân người Hồ nhìn chằm chằm La Hồng, mắt hơi híp lại.
Giờ phút này, bộ dạng La Hồng quả thực có hơi chật vật.
Lục phẩm cùng Bát phẩm, chênh nhau tới hai cấp, khác biệt một trời một vực.
Tuy ả ta không phải là người mạnh nhất của Kim Trướng Vương Đình, nhưng, ả ta lại là kẻ duy nhất có thể giết chết con trai của La Nhân Đồ.
Ong ong ong......
Theo kiếm khí trùng trùng điệp điệp không ngừng gia tăng.
Bên trong kinh mạch của La Hồng truyền đến cảm giác đau đơn do kiếm khí cắt đứt, ngũ tạng lục phủ giống như đang vỡ tan.
Nhưng ở dưới cảm giác đau đớn này, kiếm khí đang không ngừng được chồng lên nhau.
Chỉ trong chốc lát, đã có ba mươi sáu đạo kiếm khí xếp chồng.
Quanh thân La Hồng, khiến khí đột nhiên nổi lên như nấm mọc ra từ mặt đất, khiến cho từng gốc hoa đào cũng phải nghiêng trái ngã phải, cánh hoa rơi rụng không ngừng.
Giống như là một trận mưa hoa đào vừa rơi.
Hoa đào ở xung quanh La Hồng không ngừng bị thổi lên, xoay một vòng.
Ả nữ nhân người Hồ cũng là có mấy phần kinh ngạc, thế kiếm này...... Thật sự khiến cho ả có cảm giác bất an.
“Kiếm khí xếp chồng? Ngươi điên sao? Không sợ kinh mạch bị kiếm khí cắt đứt?”
Ánh mắt của ả ta rất sắc bén, nhìn ra được chỗ nguy hiểm trong chiêu kiếm của La Hồng.
La Hồng lại chỉ nhếch miệng nở nụ cười.
Kiếm khí vẫn liên tục vận chuyển, cảm giác đau nhói trong kinh mạch thuyên giảm rất nhiều, kiếm khí tiếp tục tăng lên.
Sau ba mươi sáu đạo, lại thêm mười hai đạo, trở thành bốn mươi tám đạo.
Kiếm khí đã được xếp chồng lên bốn mươi tám đạo.
La Hồng giờ phút này, tóc bay tán loạn, áo trắng phần phật, uy lực kiếm khí ngầm mang theo tiếng gầm nhẹ.
Sắc mặt ả nữ nhân người Hồ trở nên ngưng trọng.
Uy lực của một kiếm này của La Hồng, sợ là đã đạt đến Lục phẩm, thậm chí là Lục phẩm đỉnh phong.
Đứa con trai của La Nhân Đồ này, xem ra cũng không phải hạng vô dụng.
Khó trách lại được La Nhân Đồ ký thác kỳ vọng, dùng Tắc Hạ Học Cung để bồi luyện.
“Nhưng... nếu kiếm của ngươi không chém trúng ta, thì xếp chồng kiếm khí có ích lợi gì? Chỉ phí công mà thôi.”
Ả cười lạnh chế giễu.
Cầm loan đao, những mảnh vải đầy sắc màu bắt đầu bay tán loạn, phía trên loan đao của ả, cũng có ánh sáng lướt qua, kiếm tích tụ ánh sáng, giống như thác nước cuồn cuộn.
Bàn chân đột nhiên rơi xuống, đạp ở trên mặt đất, như một mũi tên rời cung, cầm theo đao khí như thác nước, nhanh chóng phóng tới La Hồng.
Ả ta muốn dùng loan đao này lướt qua cổ La Hồng, cắt đầu hắn xuống.
Trong quá trình chạy, ả ta sử dụng quỹ đạo như rắn lướt.
Xà bì tẩu vi?
La Hồng cười.
Nữ nhân này rất thú vị......
Đáng tiếc...... Nữ nhân này cũng không biết đến thủ đoạn Tà tu của hắn là chuyên dùng để trị xà bì tẩu vi thế này?
Nữ nhân này chẳng biết gì về bản chất xấu xa của hắn cả.
La Hồng nhìn thấy ả nữ nhân toàn thân tràn đầy sát khí, thi triển xà bì tẩu vi, không ngừng tới gần mình kia.
Khóe miệng khẽ nhếch lên, cằm hơi hếch lên.
Khoảng cách giữa hai người đang không ngừng rút ngắn......
Năm trượng, ba trượng, hai trượng...... Một trượng!
Bỗng dưng.
Khuôn mặt như mỡ đông của ả nữ nhân người Hồ bỗng biến sắc, có một luồng khí lạnh quét đến từ sau lưng ả.
Chỉ thấy bàn tay đang cầm kiếm giơ lên của La Hồng, đột nhiên nắm chặt.
Đúng lúc đó,, một bàn tay to lớn thô kệch nhô ra bên cạnh ả nữ nhân người Hồ, kéo lấy mắt cá chân của ả, khiến cho ả dù đang sử dụng xà bì tẩu vi cũng không thể nào trốn được.
Mà một kiếm La Hồng đã tích tụ một lúc lâu, đã cũng chém ra.
Địa Giao gầm thét.
Rừng đào như bị cơn lốc quét qua.
Cây hoa đào chấn động, từng cánh hoa đào rì rào rơi xuống, giống như bị người ta giội một gáo mực đỏ, những cánh hoa đào như đang chảy máu.