La Hồng mặc bạch y như tuyết, tóc bạc tung bay, bàn tay hắn ấn ở mặt nước tĩnh lặng kia, khẽ xâm nhập khiến cho dưới mặt nước sôi trào không thể kiểm soát, phảng phất như có vô số vong hồn đang đạp nước, muốn từ đáy nước dưới bò lên.
Là thứ La Hồng không sợ nhất, chỉ cần tà sát trong đan điền hắn còn đủ, hắn chẳng sợ quần ẩu.
Do ma kiếm A Tu La đã hút khô tà sát trong đan điền hắn trước đó, cho nên giờ phút này tà sát khí trong đan điền La Hồng vẫn ở trạng thái khô cạn.
Nhưng trước đó vị tà tu đáng yêu Thôi Khuê ra mặt đã cho La Hồng một lượng lớn tà sát, khiến lực tà sát trong đan điền La Hồng thoáng chốc đã đầy, cho nên, giờ phút này, thực ra La Hồng vẫn có vốn liếng để triệu hoán số lượng lớn vong linh Tà Ảnh.
Ùng ục, ùng ục......
Đêm tối.
Từng đạo hắc ảnh bắt đầu hiện lên dưới tiếng ngâm xướng của La Hồng,.
Bọn chúng an tĩnh phiêu du ở trên mặt hồ.
Có Tà Ảnh cường tráng như một ngọn núi nhỏ, rít gào với bầu trời đêm.
Có Tà Ảnh như sa di, chắp tay trước ngực, lưng đeo quan tài, trong miệng tụng niệm đại uy thiên long.
Có Tà Ảnh quyến rũ xấu xa, nở nụ cười giả dối xinh đẹp như diễm quỷ đùa giỡn......
Còn có Tà Ảnh kiếm tu, vạt áo màu đen tung bay, có phi kiếm gào thét quanh thân.
Tà Ảnh, Tà Ảnh!
Chỉ trong chốc lát, quanh thân La Hồng đã hiện ra rất nhiều Tà Ảnh khiến cho mặt hồ trở nên chật chội.
Tại một khắc này, từng tu sĩ lao từ thuyền hoa ra đều chấn động, ánh mắt đều co chặt.
"Đó là bí pháp mà La Hồng thu hoạch được ở Thiên Cơ bí cảnh, thuật pháp đạo môn biến dị, Câu Linh Khiển Tướng?!"
"Thủ đoạn thật quỷ dị, đây quả thật là thuật pháp đạo môn sao?
Sao ta lại cứ có cảm giác như thủ đoạn Tà tu!"
"Phi! Tà tu cái đầu nhà người, La Hồng là đệ tử của Phu Tử, sao có thể là tà tu được, đầu óc ngươi bị nước vào sao?"
Ban đầu từng vị môn khách giang hồ đều kinh hãi, sau lại kinh ngạc cảm thán.
Nhưng động tác xuất thủ của các tu sĩ trên hồ vẫn không dừng lại, nếu đã lựa chọn ra tay thì không có đường lui nữa.
Phải giết La Hồng, giết La Hồng, nắm giữ Phiêu Tuyết kiếm, có lẽ còn có thể nhận được sự thưởng thức của Thái tử, có được cơ duyên tiến vào bí cảnh Hoàng Gia.
Cho nên, đối với bọn họ, không có đường lui!
Giết!
Giết La Hồng!
Khí cơ mạnh mẽ trên mặt hồ không ngừng bùng nổ, bọn họ lao nhanh về phía La Hồng.
Mà dưới mặt nạ Tà Quân, khóe miệng La Hồng khẽ nhếch lên.
Bàn tay đột nhiên nhấn một cái, mặt hồ cuộn sóng, một cổ khí lãng lao ra, rất nhiều Tà Ảnh cũng sôi nổi lao ra.
Tà Ảnh Cung Hạo, Tà Ảnh Võ Cử, hai Tà Ảnh này có chiến lực không kém gì Tam phẩm, rất nhanh đã quấn lấy vài tên Tam phẩm, Tà Ảnh Cung Hạo còn trực tiếp thi triển Lục Côn Luân, uy lực cực mạnh, đánh một tên Tam phẩm không ngừng lui về phía sau.
Các Tà Ảnh khác cũng rối rít đi tìm địch thủ cho mình.
Một số tu sĩ Ngũ phẩm bị Tà Ảnh của nhóm thiên tài mà La Hồng giết trong bí cảnh Thiên Cơ lúc trước quấn lấy.
Những thiên tài đó chết ở trong bí cảnh đều là Ngũ phẩm, có thể được xưng là thiên tài, là đối tượng rất nhiều thế gia bồi dưỡng, tất nhiên chiến lực so với tu sĩ tầm thường còn mạnh hơn.
Nhiều Tà Ảnh Ngũ phẩm như vậy ra tay, rất nhiều tu sĩ Ngũ phẩm căn bản trốn đều không trốn thoát, bị giế t chết.
Máu loãng loang trên mặt hồ, thi thể không ngừng chìm xuống đáy hồ.
Mà đây...... Lại mới chỉ là bắt đầu.
Hồ nước bắt đầu động đậy.
Lúc này, thi thể của Dư Tam Xuyên bị kiếm Thiên Cơ của La Hồng tiện đường giế t chết nổi lên mặt nước.
Trong thi thể hắn, có một hắc ảnh khẽ động đậy......
Hắc ảnh của Dư Tam Xuyên...... Lại đứng lên!
Đôi mắt trừng trừng mang đỏ tươi kích động!
Một thanh kiếm vào tay y, sắc mặt Tà Ảnh Dư Tam Xuyên có vài phần phức tạp nhìn về phía La Hồng.
"Giết "
La Hồng lạnh nhạt nói.
Vẻ phức tạp của Tà Ảnh Dư Tam Xuyên biến mất, tức khắc hóa thành hắc ảnh vụt ra.
"Giết!!!"
Thanh âm trầm thấp từ trong giọng nói của y vang lên, tạo thành sóng âm quỷ dị không ngừng khuếch tán.
Tam phẩm Huyền bảng biến thành Tà Ảnh, tu vi càng tăng lên dưới trạng thái Tà Ảnh, so với sinh thời thực lực Tà Ảnh Dư Tam Xuyên còn mạnh mẽ hơn.
Phụt!
Một tu sĩ Tam phẩm thậm chí không kịp phản ứng lại, bị một kiếm chặt đầu, chết oan chết uổng!
Một màn này tức khắc đã làm mọi người kinh hãi.
"Dư Tam Xuyên?!"
"Câu Linh Khiển Tướng, đó là Câu Linh Khiển Tướng biến dị, quá quỷ dị, quá cường đại!"
"Yên tâm, thao tác nhiều linh ảnh như vậy, tất nhiên hắn cũng phải tốn rất nhiều pháp lực. Pháp lực đạo môn của hắn không đủ để chống đỡ hắn quá lâu!"
Từng tên tu sĩ nghiến răng, sôi nổi mở miệng.
Thủ đoạn La Hồng quả thật đã kinh động đến bọn họ, bọn họ không nghĩ tới ngoài thực lực kiếm đạo cực mạnh mẽ, vậy mà còn có thuật pháp đạo môn quỷ dị đến như vậy.
Xa xa, hồ nước vẫn đang sôi trào.
Tà Ảnh Ngô Thanh Sơn đứng lên, lưng đeo hộp kiếm, trong hộp chứa kiếm.
Có thể là do tư chất trước khi chết được chép lại, tên Ngô Thanh Sơn có tu vi Huyền bảng này dù sau khi chết rồi cũng vẫn còn âm hiểm.
Gã chuyên môn ra tay âm hiểm khiến người ta khó lòng phòng bị.
Thỉnh thoảng sẽ có Tam phẩm chết thảm dưới kiếm của gã.
La Hồng đứng lặng trên mặt hồ, Phiêu Tuyết, Thiên Cơ còn có Thuần Quân, ba đại thiên kiếm ở bên người hắn, không ngừng vờn quanh.
Chung quanh Tà Ảnh đang cùng tu sĩ chém giết.
La Hồng lại không động thủ, hắn an tĩnh đứng tại chỗ, quay đầu nhìn về phía Ngụy Thiên Tuế đang tắt dần nụ cười trên thuyền hoa trung tâm kia.