“Bắt đầu rồi, vị trí trên Hoàng bảng thay đổi!”
Bóng đen nói.
Trấn Bắc Vương ngưng mắt, thu lại nụ cười trên mặt, đợi đến khi ánh sáng vàng nhạt kia biến mất, ông mới mở cuốn sổ ra.
Hoàng bảng được đổi mới, tự động gạch tên những thiên tài đã chết, là do các Viện trưởng của Tư Thiên Viện thay đổi, cực kỳ đáng tin cậy và quyền uy.
Lật lại danh sách sau khi Hoàng bảng thay đổi, ánh mắt của Trấn Bắc Vương dừng ở cái tên đầu tiên.
“Hạng nhất Hoàng bảng, Vân Trùng Dương.”
“Vân Trùng Dương, tuổi mười tám, là thiếu cung chủ của Côn Luân Cung, tu vi: Đạo tu Tứ phẩm, tu sĩ Đạo Anh cảnh, trời sinh thông minh, rất có thể chính là do Thượng Thanh chân tiên của Côn Luân Cung chuyển thế.”
Lướt tầm mắt xuống.
“Hạng hai Hoàng bảng, La Hồng.”
“La Hồng, tuổi mười tám, là cháu trai của Trấn Bắc Vương, từ lúc bắt đầu tu luyện đến giờ là năm mươi bảy ngày, tu vi: Kiếm tu Ngũ phẩm Mệnh Kiếm cảnh, rất có thể đang cất giấu “Bắc Đẩu Kinh (tàn)” của Côn Luân Cung, nhận được truyền thừa pháp thuật của tiên nhân, chiến tích: trấn áp Gia Luật Sách, đánh bại Sở Thiên Nam.”
Hạng hai trong Hoàng bảng…
Ngay tại khoảnh khắc này, thiên hạ còn đang ồn ào náo nhiệt, đột nhiên yên tĩnh lại.
Ngày Hoàng bảng thay đổi, cả thiên hạ như yên tĩnh trở lại.
Trấn Bắc Vương xem danh sách tên viết trên bảng, trong lòng cũng có mấy phần thổn thức.
Đám lão già ở Tư Thiên Viện kia, vậy mà thật sự cho La Hồng xếp thứ hai, vốn dĩ, trên thực tế, Trấn Bắc Vương chỉ cần La Hồng xếp vị trí thứ năm cũng đã ổn rồi.
Dù sao thì việc La Hồng đè ép Gia Luật Sách, đánh bại Sở Thiên Nam cũng phần nhiều là mượn ngoại lực để chiến thắng. Nếu không mượn được ngoại lực mà chỉ dựa vào thực lực bản thân, e rằng đến cơ hội hòa cũng không có.
"Vương gia... Đây là... nâng giết (*) sao?"
(*) Nâng 1 người lên cao để người ta trở thành đích ngắm của những người khác.
Bóng người ẩn hiện trong bóng tối, hình như có đôi chút do dự, mở miệng hỏi thăm.
"Nâng giết?"
"Khả năng này... Không phải là không có. Chỉ có điều Tư Thiên Viện vốn lệ thuộc vào Côn Luân Cung, Côn Luân Cung là tổ đình của Đạo môn, sẽ không làm ra loại chuyện như nâng giết này, có lẽ là vì thấy được thiên phú La Hồng, hoặc là thấy tiềm lực của La Hồng."
Mặt mày Trấn Bắc Vương rạng rỡ, nói.
Con số tu hành năm mươi bảy ngày kia, nhìn vào thực chói mắt, khiến người khác giật mình.
Chưa đến hai tháng đã có thể đạt tới trình độ này, rốt cuộc là yêu nghiệt đến mức nào vậy?
Có lẽ chỉ có Vân Trùng Dương, người được xem là chân tiên chuyển thế của Côn Luân Cung mới có thể trấn áp được.
"Kể từ hôm nay, danh tiếng của công tử sẽ vang xa khắp bốn phương thiên hạ."
Trong bóng tối bóng đen kia nhẹ nhàng xuýt xoa nói.
Trấn Bắc Vương khẽ nở nụ cười, vuốt râu, ánh mắt rạng rỡ.
"Tháng tới, không phải là sinh nhật của bổn vương hay sao?"
Trấn Bắc Vương đột nhiên lên tiếng.
Bóng người ẩn hiện trong đêm tối kia cũng giật mình.
"Sao vương gia lại đột nhiên lại nhắc đến việc này? Bao năm rồi, vương gia rất ít khi tổ chức sinh nhật."
Bóng đen nghi ngờ hỏi.
Trấn Bắc Vương đứng thẳng người, dạo bước dọc hành lang, nói: "Vầy thì lần này sẽ làm, hơn nữa còn phải làm thật lớn."
"La Cuồng ta cũng đến lúc rút kiếm rồi, nếu không, sợ rằng người người lại tưởng La gia hiền lành có thể tuỳ tiện bắt nạt."
Trong bóng tối, dáng người vốn dĩ nhỏ bé, hô hấp nhẹ nhàng đến nỗi khó mà nhận ra, ngay lúc lời nói của Trấn Bắc Vương vừa dứt, bỗng phát ra tiếng thở dồn dập.
...
Kim Trướng Vương Đình
Thân trên lõa lồ, mồ hôi theo từng thớ thịt lăn xuống càng làm nổi bật thân thể vô cùng cường tráng của Gia Luật Sách. Một tì nữ mang theo ánh mắt ái mộ đi vào, Gia Luật Sách nhận danh sách Hoàng bảng từ tay tì nữ, cẩn thận xem xét thứ tự, mắt như có gai đâm vào.
"La Hồng..."
Gia Luật Sách lẩm bẩm, bị một người chỉ mới Lục phẩm đánh bại, Gia Luật Sách như trở thành trò cười toàn thiên hạ, giờ đây, Hoàng bảng cũng đã có, danh sách cũng rõ tên, sự sỉ nhục của y, lại trở thành chiến tích của La Hồng, chẳng khác nào một bàn tay hung hăng tát mạnh vào mặt y.
Trên Hoàng bảng, y xếp thứ ba, thậm chí vượt trên cả Sở Thiên Nam, danh sách vẫn biểu đạt sự khen ngợi với y như cũ, nhưng đối với y bây giờ, những lời khen ngợi này chẳng khác nào những lời sỉ vả.
Y là kẻ thất bại, dựa vào gì mà được khen ngợi đây?
Ném Hoàng bảng đi, Gia Luật Sách rút thanh loan đao, tiếp tục tu luyện.
Dù là tu luyện đến kiệt sức thì sao chứ?
Không sánh bằng người khác, vậy càng phải cố gắng nhiều hơn nữa, chỉ có vậy, mới có cơ hội vượt qua mục tiêu y đặt ra.
Ánh mắt Gia Luật Sách sáng rực, đôi con ngươi tràn ngập ý chí chiến đấu.
"Hi vọng lần sau gặp lại, ta và ngươi có thể thoải mái đánh một trận!"
Gia Luật Sách gầm nhẹ một tiếng, từng tia máu trong cơ thể thêm sục sôi, y đè nén thực lực bản thân, không để bản thân đột phá Tứ phảm.
Tu hành phân làm chín bậc, thượng phẩm, trung phẩm, hạ phẩm.
Từ Thất trở xuống là hạ phẩm; Tứ, Ngũ, Lục là trung phẩm, một khi đã đạt được Tam phẩm, cũng là lúc dấn chân vào phạm vi thượng phẩm.
Đạt đến cảnh giới của thượng phẩm, sẽ được xứng danh siêu phàm, là cảnh giới mà phàm nhân không thể nào tưởng tượng được.
Vậy nên Gia Luật Sách không muốn cứ như vậy đặt trân vào Tam phẩm, y muốn tu đến cực hạn của Tứ phẩm, chân chính trở thành vô địch trong cufngc ấp!
Dù có là La Hồng, Sở Thiên Nam hay Vân Trọng Dương, y đều phải trấn áp!
Chỉ có như vậy, mới có thể xưng là vô địch trong cùng cấp!