phản ứng trong đầu là sự tình ảnh chụp làm Cố Cảo Đình tức giận.
Chính là, ảnh chụp đều bị xóa hết.
hắn chỉ vào Hoắc Vi Vũ trước cáo trạng: “Không phải tôi, là cô ta, tôi cái gì đều không có làm.”
Cố Cảo Đình gắt gao nhìn Hoắc Vi Vũ, toàn thân bị xúc phạm, giống như từ địa ngục mà đến, chất vấn nói: “Đây là cái cô gọi là phỏng vấn, là nguyên nhân không tiếp điện thoại của tôi?”
Hoắc Vi Vũ đứng lên, sửa lại quần áo, ánh mắt lạnh lẽo nhìn về phía Cố Cảo Đình.
Từ lúc anh cùng phụ nữ khác hẹn hò, đến lúc anh đánh Thừa Ân, cô liền lười để ý đến anh.
“Điện thoại là của tôi, tôi muốn tiếp liền tiếp, không muốn tiếp liền không tiếp,tôi không phải loại phụ nữ anh kêu thì tới đuổi thì đi." Giọng Hoắc Vi Vũ lạnh lùng.
Lâm Quang cảm giác được giữa bọn họ không giống bình thường có mùi thuốc súng, ác nhân trước cáo trạng nói: “Tư lệnh đại nhân, không liên quan tới tôi, là người đẹp này ước hẹn tôi, tôi cho cô ta địa chỉ, cô ta liền thật sự tới, anh biết đàn ông mà, nhìn thấy người đẹp đưa đến, không có lý không cần.”
Hoắc Vi Vũ cười nhạo một tiếng, một người đàn ông nhìn người đẹp tự đến không cần không có đạo lý.
“Người đâu, đem hắn mang đi, phế cho tôi.” Cố Cảo Đình ra lệnh.
Hai binh lính lập tức tiến lên.
“Không phải, tư lệnh đại nhân, tôi không phải cố ý……”
Lâm Quang còn muốn giảo biện, bị trung tá Thượng bịt kín miệng, cảnh cáo nói: “anh câm miệng cho tôi, bọn họ là phu thê, dựa theo quân pháp, anh dụ dỗ vợ quan quân, tội phải trừng phạt.”
Lâm Quang: “……”
hắn ý thức được sự tình nghiêm trọng, nhưng đã muộn.
Hoắc Vi Vũ xem Lâm Quang bị áp đi rồi, lạnh nhạt nói với Cố Cảo Đình: “Nếu không có việc khác, tôi phải đi.”
Cố Cảo Đình cầm cổ tay cô, đôi mắt vằn đỏ, chất vấn: “cô đê tiện như vậy sao? Như vậy đói khát muốn đàn ông trên sao?"
Hoắc Vi Vũ cắn răng, không cúi mình hỏi ngược lại: “Phụ nữ trên đàn ông kêu đê tiện, đàn ông trên phụ nữ gọi là gì? Lúc anh chất vấn người khác, đầu tiên nghĩ chính mình có hay không có tư cách.”
“Tôi như thế nào không có tư cách.” Cố Cảo Đình đem cô kéo đến bên người chính mình, sửa ôm eo cô, trầm giọng nói: “cô là hôn thê của tôi, tôi muốn trên cô, cô liền ra sức khước từ, rất nhiều lý do, cô muốn trên đàn ông khác, liền các loại phong tình, bên trong cô mặc chính là cái gì?”
“Tôi và anh, không có tiếng nói chung.” Hoắc Vi Vũ lạnh lùng nói, bẻ tay Cố Cảo Đình ra.
Cố Cảo Đình càng thêm ôm chặt cô, cằm khẩn trương, cảnh cáo: “hiện tại tâm tình tôi thật không tốt, cuối cùng cô không cần chơi với lửa, nếu không, đứng lên, cô gánh vác không nổi.”
“Như thế nào gánh vác không nổi, anh muốn đánh tôi sao?” Hoắc Vi Vũ nâng lên cằm, châm chọc nói: “anh đánh đi, dù sao thói quen Cố Cảo Đình cao cao tại thượng, anh muốn đánh ai liền đánh, anh muốn giết chết ai liền giết chết, ở trong mắt anh, tôi bất quá là tù binh để anh hưởng thụ thành công.”
Tù binh?
Anh cưng chìu cô đều không kịp!!!
Cô không cảm giác được sao?
hai chữ này đâm bị thương anh tự tôn cùng kiên trì.
Anh áp bách cô ghé vào trên đùi mình, một cái bốp thật mạnh đánh vào trên mông cô.
“Tôi cho cô nói bậy.” Cố Cảo Đình tức giận nói.
Lớn như vậy, còn bị người đét mông, Hoắc Vi Vũ cảm thấy thẹn, trừng hướng Cố Cảo Đình.
Anh lại một cái bốp vỗ vào trên mông cô, “Tôi cho cô trừng tôi.”
Hoắc Vi Vũ tức giận cực kỳ, quay đầu, gắt gao cắn trên đùi anh.
Cố Cảo Đình bị đau, xem cô còn quật cường như vậy, mấy ngày nay tích tụ, lửa giận, áp lực, toàn bộ phát tiết ra tới, thật mạnh đánh mông cô.
“Tôi cho cô cắn tôi, cho cô không ngoan, cho cô tìm đàn ông, nếu là dám tìm đàn ông khác, tôi liền đem cô trói lại, ném đến đảo sói.”
Theo bàn tay anh đánh xuống, Hoắc Vi Vũ cảm thấy tầm mắt càng ngày càng mơ hồ.
Thừa Ân, hại anh bị đánh, thực xin lỗi, tôi hiện tại trả lại cho anh.
máu mũi cô chảy ra, dừng ở trên ống quần anh, ngất đi……