Nóng, trên trán của cô đều là đầm đìa mồ hôi.
Ba phút sau, anh mới buông cô ra thở hổn hển, bàn tay mạnh mẽ còn nắm cánh tay của cô, đem cô giam cầm ở bên trong anh.
Ánh mắt anh mênh mông giống như vũ trụ bao trùm đôi mắt lạnh lùng của cô, tàn khốc như ngưng ảnh, ra lệnh: “Nhớ kỹ, cô là phụ nữ của tôi.”
Câu này là loại tuyên bố độc tài trước thế giới, mang theo ý cảnh cáo.
Đứng dậy, kiêu ngạo hướng phòng tắm đi đến, giống như vì vua.
Hoắc Vi Vũ nhíu mày, ngồi ở trên giường.
Trong phòng tắm tiếng nước truyền ra tới.
Cố Cảo Đình sẽ không thật sự tắm máu anh dũng chiến đấu đi?
Đúng rồi, trên quần cô lót băng vệ sinh? Ai lót cho cô? Cố Cảo Đình?
Lúc Hoắc Vi Vũ miên man suy nghĩ, tiếng đập cửa vang lên tới.
“Cảo Đình, con ở đâu? Đã xảy ra chuyện, Cảo Đình!” Thái Nhã thanh âm truyền vào,bộ dáng rất là sốt ruột.
Hoắc Vi Vũ thở dài một hơi.
Thật đúng là chuyện này chưa xong, chuyện khác lại tới.
Một hồi Thái Nhã nhìn thấy cô, khẳng định muốn xé xác cô.
Cô đang kỳ kinh nguyệt, bụng hơi phát đau, không có sức lực.
Hoắc Vi Vũ từ trên giường xuống dưới, ngồi xổm xuống, nghiêng đầu, xem gầm giường rất sạch sẽ, bò đi vào, trốn tránh.
“Thịch thịch thịch.” Thái Nhã nóng nảy gõ cửa.
Cố Cảo Đình mở cửa phòng tắm ra, nhìn lướt qua trên giường, trong mắt bắn ra một ánh lạnh, lãnh khốc mở cửa.
“Cảo Đình, đã xảy ra chuyện, Mai Lâm lần này thật sự tự sát, được đưa vào bệnh viện, mất máu quá nhiều, hiện tại hôn mê bất tỉnh.” Thái Nhã lo lắng nói.
“Có liên quan tới tôi sao?” Cố Cảo Đình khắt nghiệt nói.
“Mai tướng quân có một con gái như vậy, nếu con gái đã chết, anh ấy nhất định tính ở trên đầu con, Cảo Đình, con nói làm sao bây giờ?” Thái Nhã nôn nóng trái phải bước.
“Dì không muốn cô chết, nên đi tìm bác sĩ, tìm tôi vô dụng. Còn có, anh ta tính đến trên đầu tôi, anh có thể lấy thế nào, dì quan tâm chuyện của tôi, còn không bằng quan tâm tiểu Tuyết, nó cuối tuần nên cùng Ngụy Ngạn Khang kết hôn đi.” Cố Cảo Đình âm thanh lạnh lùng nói.
“Đúng vậy, chính là, dì lo lắng Mai tướng quân sẽ đối phó con.” Thái Nhã lo lắng nói.
Cố Cảo Đình mặt vô biểu tình lạnh băng, “Dì lo lắng hữu dụng sao?”
“Cảo Đình, con nếu không đi xem Mai Lâm, chờ Mai Lâm khôi phục, lại cưới con, con thành một nữa con trai của Mai tướng quân, khẳng định liền sẽ không cùng con giận chó đánh mèo, rốt cuộc thành người một nhà.” Thái Nhã kiến nghị nói.
Cố Cảo Đình nhìn về phía ngoài cửa, lạnh băng mệnh lệnh nói: “dì Long, tiễn khách.”
“Đã biết, đã biết, tôi hiện tại liền đi rồi.” Thái Nhã biết điều nói, xoay người đi ra ngoài.
Cố Cảo Đình đá tới cửa, trừng hướng trên giường không có một bóng người, nắm tay nắm gắt gao, gọi điện thoại đi ra ngoài, mệnh lệnh nói: “Trong vòng một ngày, bắt cho được Hoắc Vi Vũ, cô như vậy sẽ chạy, ném vào Hắc Tùng Lâm, nếu tìm không thấy, anh cũng có thể biến.”
Hoắc Vi Vũ trong lòng run lên, Hắc Tùng Lâm kia quá khủng bố, cô không muốn đi.
“Tức giận làm gì, tôi không chạy.” Hoắc Vi Vũ từ phía dưới giường bò ra tới.
Cố Cảo Đình: “……”
Anh xem cô bò ra tới, nhíu mày, châm chọc nói: “Cô là thuộc họ chuột sao? phía dưới giường đào hang động?”
Hoắc Vi Vũ nghe anhgiễu cợt, vỗ vỗ tay, mắng trả nói: “Chui không phải đàn ông các anh thích làm sao? Tôi đây là đang lúc tránh né người không rõ bên ngoài!”
Cố Cảo Đình cười nhạo một tiếng.
Anh hướng tới cô đi qua, nện bước thực mạnh, âm thanh lạnh lùng nói: “Cô như vậy nhận định, tôi nếu không chui, chẳng phải là cô phụ kỳ vọng của cô sao?”