Nhà họ Tiêu thành thật trả lời: “Tướng quân Côn Luân, năm đó mặc dù lấy danh nghĩa Tiêu Thiên Long trù tính hết thảy. Nhưng nhà họ Tiêu thật ra là được lợi ít nhát. Kỹ thuật nòng cốt chỉ được lấy một phần nhỏ cộng thêm Tập đoàn Quân Lâm thôi! Phần lớn bị Thương hội Tô Hàng chia!”
“Thương hội Tô Hàng?”
Diệp Quân Lâm cau mày.
“Đúng, là Hàn, Tần, Du, Lôi tứ đại hào môn tạo thành, lại thu nạp rất nhiều xí nghiệp nhà giàu tạo thành liên minh thương hội. Ở Tô Hàng là một tay che trời. Địa vị ngang bằng với nhà giàu nhất Tô Hàng là Thầm Vạn Tam!”
Tiêu Quốc Phổ nói.
Đối với Thương hội Tô Hàng, Diệp Quân Lâm có biết.
Tô Hàng là bá chủ trong thương giới.
Có thể nói Thương hội Tô Hàng nắm giữ gần một nửa mạch sống kinh tế ở Tô Hàng.
Hàng năm GDP đóng góp thật đáng sợ!
Ban đầu Diệp Quân Lâm gây dựng sự nghiệp thành công, Thương hội Tô Hàng từng lôi kéo anh. Có điều, điều kiện là phải giao ra kỹ thuật nòng cốt của Tập đoàn Quân Lâm về y học và khoa học kỹ thuật.
Diệp Quân Lâm cự tuyệt.
Bây giờ nghĩ lại, có khi Thương hội Tô Hàng đã nhăm nhe đến anh từ lúc đó.
Cũng bởi vì một câu cự tuyệt, mà sau đó thân tàn phải vào tủ, anh em bị giết, vợ chịu cô độc sáu năm.
Thương trường như chiến trường. Thậm chí còn tanh máu hơn trên chiến trường.
Đừng thấy mấy tay nhà giàu bên ngoài đường đường chính chính bệ vệ đoan chính từng nào, thật ra bên trong đều là đám người ăn thịt người không nhả xương.
Không biết bọn họ đã âm thầm hại chết bao nhiêu người!
Thậm chí Diệp Quân Lâm ở trong mắt bọn họ cũng là nhỏ nhặt không đáng kể, rất nhiều người đều đã quên.
Diệp Quân Lâm căn bản không tư cách để cho bọn họ nhớt!
Lúc này Thanh Long cùng Chu Tước đi tới, nói cho Diệp Quân Lâm những sản phẩm cao cấp kia đều xuất thân từ Thương hội Tô Hàng.
“GỒG DỌC c0Ci, Đầu ngón tay Diệp Quân Lâm gõ lên tay vịn đều đều từng nhịp.
“Đã như vậy, Thương hội Tô Hàng phải biến mắt!” Diệp Quân Lâm nói.
Người nhà họ Tiêu quỳ trên đất, không có ai hoài nghỉ lời Diệp Quân Lâm.
Tứ đại hào môn của Thương hội Tô Hàng cho là mình tài sản kếch xù, ở Tô Hàng một tay che trời, thế lực sản nghiệp trải rộng mỗi một xó xỉnh Tô Hàng, cành lá đan chen, không có ai có thể rung chuyển.
Động đến Thương hội Tô Hàng tương đương với đang động đến nền móng của Tô Hàng!
Nhưngn bọn họ làm sao cũng sẽ không nghĩ tới, người động đến bọn họ sẽ là Tướng quân Côn Luân!
Tiêu Quốc Phổ hỏi: “Tướng quân, xin hỏi Tập đoàn Quân Lâm cùng với sản nghiệp của nhà họ Tiêu sẽ chuyển tới dưới danh nghĩa ngài sao?”
“Chuyển dưới danh nghĩa Kỳ Lân đi!” Diệp Quân Lâm nói.
Trong vòng mấy giờ đồng hồ, Tập đoàn Quân Lâm, nhà họ Diệp cùng với nhà họ Tiêu tất cả tài sản cũng chuyển tới Kỳ Lân.
Kỳ Lân vốn tên là Lục Nam Hiên.
Từ đó về sau, chủ nhân mới của tập đoàn nhà họ Tiêu chính Lục Nam Hiên.
Diệp Quân Lâm muốn cùng đám người Thương hội Tô Hàng từ từ mà chơi, để cho bọn họ rơi vào điên cuồng, rơi vào sợ hãi, muốn chết không được, muốn sống cũng không xong.
Ánh mắt Diệp Quân Lâm đột nhiên rơi vào trên người Tiêu Nhược Nguyên: “Hình như lúc trước anh muốn chơi chết tôi đúng không?”
Tiêu Nhược Nguyên nhất thời sợ són ra quần: “Xin tha mạng, xin tha mạng…”
Diệp Quân Lâm đứng dậy, cười nói: “Đem tin tức truyền đi, nói Lục tiên sinh trở thành ông chủ mới của Tập đoàn Quân Lâm cùng xí nghiệp Diệp thị!”
“Dạt”
Tiêu Quốc Phổ lập tức nói.
“Đúng rồi, sáng sớm ngày mai tôi hy vọng thấy Tiêu Thiên Long mau mắn lết đến xin lỗi vợ tôi đấy!”
Tròng mắt Diệp Quân Lâm thoáng qua một tia rét lạnh!
Sau đó, Diệp Quân Lâm rời đi, dẫn Tiêu Thắm theo.
Có điều lúc đi tới cửa hội trường, gặp Tiêu Nhược Mai cùng Triệu Học Thành trở lại.
“Tiêu Thắm, hai đứa rời đi làm gì?” Tiêu Nhược Mai tò mò hỏi.
Tiêu Thắm vẻ mặt phức tạp: “Ba mẹ, lễ kỷ niệm kết thúc rồi.”
Triệu Học Thành lập tức nói: “Nói bậy! Lúc này mới bắt đầu nửa giờ mà thôi, lễ kỷ niệm còn tới tận mấy giờ nữa cơI”