Phác Thiên Tin giao nhiệm vụ anh ta phải hoàn thành.
“Hai tỷ!”
Diệp Quân Lâm lại lần nữa giơ bảng.
“Hit”
Giữa sân đều là tiếng hít khí lạnh.
Mọi người không tin được nhìn Diệp Quân Lâm Quá mức điên cuồng!
Đây là muốn cùng tập đoàn Tam Hưng đấu tới sống chết sao?
Người này điên rồi!
Vệ Khoan cười khách sáo.
“Khoan đã…”
Diệp Quân Lâm nhíu mày hỏi: “Không phải là ba tỷ sao?
Sao lại còn hai trăm triệu?”
“Tiên sinh có điều không biết, đêm đấu giá này đơn vị đấu giá là đô la! Cho nên ba tỷ đô la tương đương dưới một trăm tám mươi triệu nhân dân tệ, hơn nữa còn có phí thủ tục nên tổng cộng hai trăm triệu!”
Vệ Khoan nghiêm túc giải thích.
“Oanhl”
Lý Tử Nhiễm trong đầu oanh một tiếng.
Đây là trắng trọn lừa người a!
Đấu giá thành công thì đơn vị đấu giá lại thành đô la?
Gặp qua nhiều người lừa đảo, nhưng chưa thấy ai lừa gạt người như vậy.
Đây là hành vi lừa gạt!
Tập đoàn Tam Hưng đúng là không biết xáu hỗ!
Lý Tử Nhiễm lại thêm lần nữa cảm nhận được điều này!
Diệp Quân Lâm lại bình tĩnh.
Anh biết rằng mọi chuyện sẽ không thuận lợi như vậy.
“Đơn vị đô la? Ai quy định?”
Diệp Quân Lâm hỏi.
“Tôi quy định! Quyền giải thích cuối cùng thuộc về ban tổ chức!”
Vệ Khoan cười lạnh.
Hắn đã đồng ý giúp Dư Huy lấy được bảo vật văn hóa kia, cho nên cố ý đổi đơn vị thành đô la, chính là muốn Diệp Quân Lâm từ bỏ.
*Chuyện quy định về đơn vị đô là mọi người điều biết rồi?”
Diệp Quân Lâm tiếp tục hỏi.
“Đúng vậy! Không tin anh có thể hỏi!”
Đi vào hội trường, Vệ Khoan hỏi: “Buổi đấu giá hôm nay, chuyện quy định đơn vị đô la mọi người điều biết chứ?”