Mục lục
Mỹ Dung Sư Xuyên Qua Làm Nông Phụ Làm Giàu Nuôi Con
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Còn môi, chẳng phải chỉ cần dùng son mỡ thoa đều lên môi là được rồi à, sao còn dùng nhiều son phấn và son mỡ như vậy làm gì? Thoa nhiều màu son lên môi như vậy cùng lúc, không những không lem, mà sau khi được bàn tay của Lê Mạn xử lý còn nó đẹp đến kinh ngạc, trông vừa căng mọng, vừa mê người, khiến người người khác chỉ muốn căn một cái.

Cuối cùng bà chủ cũng biết tại sao cùng là trang điểm mà lại có khác biệt lớn như vậy.

Nàng ấy lần đầu nhìn thấy, cũng là lần đầu nghe thấy cách trang điểm của Lê Mạn. Mỗi đường nét, bàn tay của Lê Mạn đều có thể xử lý một cách khéo léo, thiên biến vạn hóa. Những ngũ quan nhỏ nhắn nhỏ ấy cũng phải trải qua nhiều bước xử lý, ngữ quan khác nhau, cách xử lý cũng khác nhau. Cuối cùng những bước trang điểm phức tạp này sẽ khiến cho khuôn mặt tầm thường ban đầu trở nên xinh đẹp, sống động, chói mắt.

 

Bà chủ biết rõ, những bước trang điểm này của Lê Mạn không phải cứ học thuộc là được. Cho dù có liều mạng học thuộc từng bước, nhưng chỗ nào nhiều một chút, chỗ nào nhạt một chút, chỗ nào nặng một chút, chỗ nào nhẹ một chút, những cái này đều phải tự mình nắm chắc trong tay. , không có một cách nào có thể nói rõ. Cho dù nàng ấy có thuộc từng bước cũng không thể trang điểm đẹp được, nói không chừng còn vẽ hổ thành chó mất.

Vừa rồi bà chủ còn có tâm tư học chút tay nghề của Lê Mạn, còn đến bây giờ thì mất sạch.

 

Đây không phải thứ mà nàng có thể học được. Chỉ những cách xử lý và trình tự đó nàng đã không thể nhớ nổi rồi, có nhớ kỹ cũng chưa chắc đã hiểu rõ, quá khó.

Nàng vẫn nên mời Lê Mạn ở đây trang điểm cho khách thì hơn.

Tuy rằng không học được nhưng bà chủ vẫn cảm thấy vui vẻ, vẫn tràn trề hăng hái nhìn Lê Mạn trang điểm. Nhìn từng đường nét trên khuôn mặt của vị phu nhân này dần dần biến đổi, nàng ấy cảm thấy vô cùng thần kỳ.

Chút kỹ thuật trang điểm của mình sau này nàng cũng không dám nói ra nữa.

Khi bà chủ còn đang nhìn chăm chú thì tiểu nhị chạy đến gọi nàng ấy.

“Bà chủ, có vị khách đến mua son bảo muốn gặp người.”

Bà chủ tuy rằng vẫn rất muốn tiếp tục xem nhưng khách hàng là quan trọng nhất nên chỉ đành lưu luyến đứng dậy đi đến trước cửa hàng.

Nhìn thấy người đến, bà chủ liền mỉm cười đón tiếp: “Hoàng phu nhân, sao hôm nay lại có thời rảnh rỗi đến đây vậy? Lâu lắm rồi không gặp phu nhân.”

Hoàng phu nhân ngồi trên ghế nghỉ người làm đem ra, nói chuyện với bà chủ: “Cũng do mấy chuyện ầm ĩ lộn xộn đó trong nhà khiến ta phiền lòng nên không có thời gian đi dạo, khó khăn lắm mới rảnh rỗi nên liền đến chỗ ngươi xem xem. Thế nào, có hàng hóa tốt mới nhập không? Có thể cho ta xem không?”

Bà chủ biết ý không hỏi chuyện phiền lòng của Hoàng phu nhân, cso lẽ lại là chút chuyện ân ái đó của Hoàng lão gia. Sau khi nghe Hoàng phu nhân nói, bà chủ liền đi thẳng đến chỗ quầy hàng đó, lấy ra mấy hộp son phấn tinh tế từ trong tủ, sau đó đi đến cạnh Hoàng phu nhân mở từng hộp son phân ra cho bà ấy xem: “Phu nhân đến rất đúng lúc, hôm trước vừa mới nhập về một ít son nước, chất lượng vô cùng tốt, hiệu quả khi trang điểm cùng tốt hơn những loại son phấn khác. Những thứ này ở nơi khác rất khan hiếm, ta cũng phải dựa vào quan hệ mới mua được cần này, cố ý giữ lại. Hôm nay phu nhân đến, nếu mà đến muộn hai hôm nữa thì đã hết sạch rồi.”

Mắt Hoàng phu nhân sáng lên, cúi đầu cẩn thận đánh giá những hộp son phấn này, càng nhìn càng vừa ý, cuối cùng bỏ tiền ra mua hết tất cả.

Hoàng gia kinh doanh lá trà, là thương hộ số một số hai ở trong trấn, gia sản khá phong phú. Hoàng phu nhân là khách quen của cửa hàng này, sẵn sàng tiêu bạc để mua son nước, chưa bao giờ keo kiệt với bản thân. Chỉ tiếc là đã có tuổi, có ăn diện như thế nào cũng không thể bằng những tiểu thiếu trẻ trung, xinh đẹp trong nhà đó, nên lần nào cũng chỉ có thể cắn răng nhẫn nhịn.

Hoàng phu nhân trả bạc rồi đứng dậy cáo từ bà chủ: “Lần sau có đồ tốt nhớ giữ lại cho ta, hôm nay ta mua cái này về trước.”

Thấy Hoàng phu nhân muốn mang đồ rời đi, bà chủ đảo mắt, mở miệng giữ Hoàng phu nhân lại: “Hoàng phu nhân, không biết hôm nay phu nhân còn rảnh không? Nếu rảnh thì ta muốn giới thiệu cho phu nhân một chuyện tốt, đảm bảo là phu nhân sẽ thích.”

Vốn dĩ Hoàng phu nhân cũng không có việc gì, bây giờ lại nghe bà chủ nói vậy thì lại ngồi xuống ghế, chăm chú lắng nghe: “Chuyện gì mà lại có thể khiến ngươi nói năng thần bí như vậy? Nói ta nghe thử xem.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK