Mục lục
Mỹ Dung Sư Xuyên Qua Làm Nông Phụ Làm Giàu Nuôi Con
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lê Mạn không biết Lâm phu nhân lúc này đang đối với nàng có chút áy náy, sau khi chào hỏi liền đẫn Lâm tiểu thư ngồi trước bàn trang điểm.

Lâm tiểu thư từ lúc vào đã không nói câu nào, lúc nhìn thấy thợ trang điểm xuất thần nhập hóa trong mắt tẩu tử cuối cùng cũng mở miệng: “Ngươi chính là thợ trang điểm đã trang điểm cho tẩu tử của ta sao? Ngươi nhất định phải trang điểm cho ta đẹp hơn tẩu tử, nếu không tay nghề này của ngươi cũng chỉ là thổi phồng mà thôi.”

Lê Mạn khẽ nhếch khóe miệng, thầm nghĩ ở đâu ra một người kì lạ như thế này, vừa mở miệng đã kéo thù hận.

Không đợi Lê Mạn nói gì, Lâm phu nhân liền sầm mặt, trách: “Ngươi nói cái gì thế hả! sao lại nói năng vô lý thế được”

 

Lâm tiểu thư không thèm để ý đến lời trách móc của Lâm phu nhân, lạnh nhạt nói: “Ta cũng đâu có nói sai, ta so với tẩu trẻ hơn nhiều, vẫn còn là cô nương, trang điểm lên không phải nên đẹp hơn tẩu sao, nếu không xinh đẹp hơn tẩu đấy không phải là kĩ thuật có vấn đề à?”

“Muội..” Lâm phu nhân bị nói không ra lời, so với nàng trẻ hơn? Trẻ hơn nên đẹp hơn? Cũng không nhìn xem mình lớn lên trông như thế nào, cũng không biết lấy tự tin ở đâu ra, căn bản không biết hai chữ xấu hổ viết như thế nào.

 

Đương nhiên, Lâm phu nhân không nói ra những lời trong lòng, nếu nói ra hôm nay về nhà chắc chắn sẽ không được an bình.

Thật ra không chỉ Lâm phu nhân nghĩ như vậy, ở đây ngoại trừ Tiểu Bảo, tất cả mọi người ở đây đều kinh thán vị Lâm tiểu thư không biết tự hiểu lấy mình này.

Lê Mạn trong lòng cũng rất xấu hổ, vị Lâm tiểu thư này thật sự cho nàng một nan đề khó

Mặc dù Lâm phu nhân lớn lên tướng mạo không xuất sắc nhưng cũng thuộc dạng bình thường, mặc dù không đẹp nhưng cũng không xấu, trang điểm để đẹp lên cũng rất dễ dàng. Nhưng vị Lâm tiểu thư này, tướng mạo thật sự không dám khen ngợi, tướng mạo như thế dù có trẻ tuổi cũng không cứu vớt được. Muốn trang điểm đẹp hơn Lâm phu nhân thật sự là rất khó.

Thấy Lê Mạn chậm chạp không động thủ, Lâm tiểu thư không vu nhíu mày: “ Sao ngươi không bắt đầu đi? Ngươi chẳng lẽ không có bản lĩnh đó, đều là thổi phồng mà ra”

Lê Mạn thật sự rất muốn cái vị này ngay lập tức im miệng. Nhưng nghĩ đến sự nghiệp trang điểm vừa có chút tiến bộ, lại vẫn đang ở trong tiệm của bà chủ, đắc tội khách hàng là không tốt,Lê Mạn chỉ đàng nhịn lại sự không vui trong lòng, không nói.

Bà chủ cũng không vui nhíu mày,nếu không phải Lâm phu nhân ở bên cạnh dùng ánh mắt cầu tình, nàng thật sự không muốn làm mối làm ăn này, ai hiếm lạ 20 văn tiền này chứ.

Lâm phu nhân cũng biết cái miệng thối của em chồng nhà mình đắc tội người ta rồi, trong lòng vô cùng tức giận nhưng không có cách nào, cái đống này vẫn phải do nàng thu dọn, nàng chỉ có thể lớn tiếng trách mắng: “ Muội không nói không ai bảo muội câm đâu, kỹ thuật của người ta không đến phiên muội chõ miệng vào! Nếu muội vẫn như thế, người ta không làm nữa thì ta cũng mặc kệ.”

Lâm tiểu thư chu miệng không nói nữa, cũng không biết có phải là sợ Lê Mạn không trang điểm cho nữa hay không.

Lê Mạn thở dài một tiếng, không để việc này trong lòng, đem người trước mặt trở thành một khách hàng bình thường.

Mỗi người được nàng trang điểm , không cần biết là ai, tính cách như thế nào nàng đều cố gắng làm tốt nhất, đó là đạo đức nghề nghiệp của nàng.

Sau khi chuẩn bị tốt tâm lý, Lê Mạn mới bắt đầu động thủ.

Lê Mạn đầu tiên phải tẩy trang cho Lâm tiểu thư.

Lớp trang điểm trên mặt Lâm tiểu thư thật sự rất dày, Lê Mạn phải lau mất một lúc lâu, phải thay hết ba lần nước rửa mặt mới đem khuôn mặt tự nhiên của lâm tiểu thư lộ ra.

Lê Mạn phát hiện, vị Lâm tiểu thư này trang điểm hay không trang điểm cũng như nhau, trang điểm thì che đi khuôn mặt vốn có, quá khoa trương; còn không trang điểm thì khuôn mặt tự nhiên tuyệt đối không đẹp.

Nói thật, Lê Mạn là lần đầu tiên nhìn thấy ở cổ đại một khuôn mặt không có khuyết điểm cũng có thể xấu như vậy.

Lâm tiểu thư kể cũng kỳ, ngữ quan không quá đẹp, tuy nhiên cũng không đến nỗi xấu nhưng kết hợp lại với nhau thì giống như nam nhân vậy.

Đúng, Lâm tiểu thư có tướng mạo của nam nhân.

Lê Mạn không khỏi nhớ đến nhân vật Như Hoa trong phim của Tinh gia, không ngờ ở cổ đại lại có thể gặp được.

Khuôn mặt này nếu ở trên mặt nam nhân còn được, có thể nói là phổ thông, nhưng ở trên mặt nữ nhân, vậy thì rất là xấu.Lê Mạn vẫn chưa từng trang điểm cho Như Hoa đâu.

Lần trang điểm này cũng rất thú vị.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK