Lê Mạn vỗ vỗ bàn tay bà chủ an ủi: “Nguyệt tỷ, có thể là đứa bé mà ông trời cho tỷ đến muộn thôi, không cần gấp,nếu thân thể không có vấn đề gì thì sớm muộn gì cũng có.”
Bà chủ biết Lê Mạn đang an ủi mình, cũng không để ý, nàng đã nghĩ thông rồi. May mà tướng công thật lòng yêu thương nàng, dù không có con vẫn đối với nàng rất tốt, không có suy nghĩ khác, không vì nàng không có con mà trách nàng nửa phần, nàng đã đủ may mắn rồi, những cái khác thì không thể cưỡng cầu.
Bà chủ không muốn nói vấn đề này nữa, quay sang nói về việc trang điểm của Lê Mạn.
“Lê muội tử, muội hôm nay trang điểm cho hai vị phu nhân đó thật đẹp, chắc chắn sẽ có rất nhiều người đến tìm muội trang điểm. Nhà của hai vị phu nhân đó đều là thương hộ lớn nhất nhì ở trấn trên, việc làm ăn trong nhà rất lớn, mạng lưới giao thiệp cũng rộng, các phu nhân kết giao bình thường cũng nhiều, thường cùng nhau uống trà nói chuyện phiếm, có tin tức gì thì không đến mấy ngày sẽ truyền khắp nơi, muội đợi đấy, lập tức sẽ có những phu nhân khác nghe tin mà đến, đến lúc đấy chỉ sợ muội lại phải bận rồi.”
Lê Mạn nghe tin này, trong lòng rất vui mừng liền nói: “Muội cũng hi vọng càng bận càng tốt , cái này chứng minh việc làm ăn của tiệm càng ngày càng tốt, chúng ta kiếm cũng càng ngày càng nhiều.”
Bà chủ gật đầu: “Đúng thế”
Chẳng qua, bà chủ nói mấy ngày thì vẫn là muộn bởi vì ngay chiều hôm ấy đã có người nghe tin mà đến.
Người đến là Lâm phu nhân, chẳng qua phía sau bà còn một cô gái nữa.
Lúc Lâm phu nhân đến,ba người vừa dùng bữa xong không lâu, bà chủ đang bế Tiểu Bảo cùng bé nói chuyện.
Lâm phu nhân vừa vào liền nói: “Bà chủ, ta lại đến đây”
Bà chủ nhìn người phái sau Lâm phu nhân, trong lòng nháy mắt liền hiểu, chẳng qua vẫn bất động thanh sắc đạt Tiểu Bảo xuống, đích thân ra nghênh đón.
“Lâm phu nhân, ngài đến giờ này là có việc gì à?”
Lâm phu nhân kéo cô gái phía sau mình,cười nói với bà chủ: “Đây không phải là tiệm của ngươi trang điểm cho ta quá đẹp sao, em chồng ta vừa nhìn thấy, cũng muốn đến đây trang điểm một chút, ta liền mang nó đến đây.”
Lâm phu nhân trên mặt cười duyên nhưng trong lòng rất bất đắc dĩ.
Em chồng của bà ta, là một người nóng nảy không có đầu óc, bình thường ỷ vào được tướng công của nàng yêu thương, một chút cũng không đặt người tẩu tử này ở trong lòng, cái gì cũng muốn so với nàng, một khi thấy nàng có cái gì tốt đều sẽ không vui. Mỗi lần thấy nàng có gì tốt đều phải lấy cho bằng được, nhưng tướng công nàng lại vô cùng thương yêu vị muội muội này, lúc nào cũng bảo nàng nhường nhịn một chút, cho nên mỗi lần nàng mua son phấn hay y phục mới chỉ cần đẹp là đều sẽ vào tay của vị em chồng này.
Thật ra nhường nhịn một chút cũng không có vấn đề gì,nàng nhịn, nhưng mấu chốt là vị em chồng này lại thích đem son phấn đắp lên mặt mình, ngày nào cũng trang điểm đậm như vậy, đem mặt cũng không nhìn rõ.
Cũng được thôi, cô trang điểm thì không ai có thể nói gì, lớn lên muốn đẹp cũng không sao, mấu chốt là cô em chồng này giống tướng công nàng như từ một khuôn đúc ra đề giống cha chồng đã mất của nàng, từ khuôn mặt đến tính cách ,cả người trong nhà cũng không dám khen tặng.
Đã đành là không xinh đẹp lại cứ thích trang điểm đậm, kết quả là càng trang điểm càng xấu, lại còn mỗi lần đều tự khen mình xinh đẹp, cứ nghĩ đến mỗi lần ra ngoài phải mang cô em chồng xấu xí này là nàng lại tức giận.
Hôm nay nàng trang điểm đẹp đang vui vẻ về nhà để tướng công nhìn dáng vẻ xinh đẹp của mình, nào ngờ lại bị cô em chồng này bắt gặp,lập tức nhảy dựng lên hỏi nàng đã làm gì.
Thấy trong mắt cô em chồng đều là ghen tỵ hận, ước ao thèm muốn cùng dáng vẻ vò đầu bứt tai, nàng liền biết nàng vừa nói, cô em chồng của nàng sẽ lập tức đến đây trang điểm.
Quả nhiên, cơm vẫn chưa ăn xong đã bị nàng ta gấp gáp kéo đi, cả đường đến của tiệm đến thở cũng không kịp, trên mặt cũng ra một lớp mồ hôi mỏng, nguy hiểm thật, không làm hỏng lớp trang điểm vừa mới làm.
Bà chủ cũng biết tính cách của em chồng Lâm phu nhân và mâu thuẫn của hai người ,nhưng không nói gì, trên mặt vẫn mang theo nụ cười hoan nghênh Lâm phu nhân và em chồng nàng: “Vừa hay bây giờ không có người cần trang điểm, Lâm tiểu thư có thể trang điểm ngay, đi theo ta.” Vừa nói vừa mang hai người vào trong phòng trang điểm.
Lê Mạn thấy Lâm phu nhân vào liền đứng dậy hoan nghênh.
Lâm phu nhân cười kéo một tay của Lê Mạn, khách khí nói: “Tống nương tử,đây là em chồng của ta cũng muốn ngươi trang điểm cho, tiếp theo liền làm phiền ngươi rồi.”
Thật ra trong lòng Lâm phu nhân thấy đã quấy rầy Lê Mạn rồi, với tướng mạo của em chồng, muốn trang điểm đẹp cũng rất khó, cùng tính cách không nói lý của em chồng, đến lúc trang điểm xong không đẹp nói không chừng Tống nương tử sẽ bị gây khó dễ, nàng vẫn là đã mang đến phiền phức có Tống nương tử rồi. Nhưng nàng cũng không có cách nào, em chồng làm loạn muốn đến trang điểm, nàng cũng không thể không đưa đi.
Đến lúc đó nếu mà Tống nương tử bị làm khó, nàng nhất định sẽ ngăn lại.