Mục lục
Thập Niên: Đại Tạp Viện Tiểu Mỹ Nhân
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sáng sớm hôm sau tài xế lại đến.

Hai người lấy hành lý trở về nhà họ Lương.

Lúc này Lâm Khê đã khôi phục sức sống, có lẽ là do áy náy nên vẫn luôn dính lấy Lương Triệu Thành.

Lương Triệu Thành lạnh mặt nhưng cũng không nói gì.

Đến nhà họ Lương, Trịnh Thanh Thanh cũng có mặt ở đây.

Cô ấy kéo lấy Lâm Khê, vô cùng hâm mộ, nhìn mặt của cô sờ tay của cô nói: “Trước kia trong sách từng nói cái gì mà thanh cao thoát tục, thổi đạn thôi cũng có thể vỡ, trắng như tuyết, mềm mại xinh đẹp như hoa đào. Trước kia tưởng rằng đó là những từ khoa trương trong sách, bây giờ xem ra thực sự là có, lần này xem còn đẹp hơn cả lần trước xem. Chị Lâm, chị nói với em xem chị chăm sóc như thế nào vậy?”

Trịnh Thanh Thanh nịnh bợ như vậy, khiến Lương Tuyết Đình trong phòng khách trợn mắt.

Nhưng cô ta liếc sang nhìn Lâm Khê, làn da đó đúng là đẹp như lời Trịnh Thanh Thanh nói, lại vô cùng tức tối.

Lâm Khê cười đáp: “Lát nữa đến chiều em sang chỗ của chị, chị tự làm một ít mặt nạ và kem dưỡng da. Lúc đến đây sợ ở đây khô hanh nên cố ý mang theo rất nhiều, còn dư lại không ít, chị đưa cho em hết. Nếu em có thời gian rảnh thì đến Tân An, sau này chị sẽ dạy em làm.”

Lâm Khê vừa dứt lời, trong phòng khách không chỉ có Lương Tuyết Đình lập tức trợn mắt mím môi nhìn sang, ngay cả Chu Vấn Bình và Tôn Văn Anh cũng nhìn về phía này.

Có người phụ nữ nào là không yêu cái đẹp chứ?

Nhưng mặc dù trong lòng bọn họ rất động lòng, nhưng lại không có ai nói ra được lời đòi hỏi.

Ánh mắt của Trịnh Thanh Thanh cũng lập tức sáng lên, gật đầu như giã tỏi đáp: “Được, ăn cơm xong em sẽ cùng anh hai em qua đó. Ôi chị à, chị thi đại học thực sự không đến Bắc Thành mà là đến Hoa Thành sao? Vậy em cũng thi Hoa Thành nhé, cũng ở gần anh hai hơn một chút.”

Lâm Khê nghe cô ấy nói vậy thì sửng sốt một chút, không tự chủ được quay sang nhìn Lương Triệu Thành đang ngồi một bên, không còn kiên định ở đây như vài ngày trước nữa.

Lương Triệu Thành lại bày ra bộ mặt hung dữ né tránh ánh mắt của cô.

Cũng may là Lương Hằng Nghị đến gọi Lương Triệu Thành lên lầu nói chuyện với tướng quân Lương.

Tướng quân Lương cũng không nói lời thừa thãi, đợi sau khi Lương Hằng Nghị đóng cửa liền nói thẳng: “Triệu Thành, nhà họ Dung nói muốn để Hoa Sâm và Tuyết Đình đính hôn, cha muốn hỏi ý kiến của con.”

Lương Triệu Thành hơi ngẩn ra.

Dung Hoa Sâm là anh hai của Dung Hoa An, cũng là đứa con xuất sắc nhất của nhà họ Dung.

Không ngờ rằng mới chỉ qua vài ngày nhà họ Dung đã nghĩ đến chuyện như vậy.

“Ý kiến của con?”

Lương Triệu Thành đang có tâm trạng không tốt, lúc này cũng không có tâm trạng dùng lời hay ý đẹp nói chuyện với cha mình, mặc dù thứ này trước đây chưa từng có, nhưng lúc này giọng điệu lại càng khó chịu.

Giọng nói của anh vừa lạnh lùng vừa mang theo chút mỉa mai: “Chuyện này có liên quan gì đến con? Con nên chúc mừng mấy người cuối cùng cũng được kết thân như ý, hai bên tình nguyện, mọi người đều vui sao? Vậy thì chúc mừng. Không phải hai người họ là thanh mai trúc mã lớn lên bên nhau, biết gốc biết rễ, là hôn sự tốt mà đốt đèn lồng đi tìm cũng không tìm ra được chỗ tốt hơn sao?”

Câu cuối cùng là câu mà trước đây người khác từng nói về hôn sự giữa anh và Dung Hoa An.

Những ngày anh ở nhà có thể đếm trên đầu ngón tay, còn không gặp mặt Dung Hoa An được mấy lần, thanh mai trúc mã? Ha.

Tướng quân Lương bị giễu cợt đến buồn phiền, một lúc sau mới nói: “Con biết tại sao bọn họ lại đề cập đến hôn sự này.”

Hai nhà Dung Lương có giao tình tốt, tài nguyên cũng chồng chéo lên nhau. Dung Hoa Sâm là đứa con xuất sắc nhất trong nhà họ Dung, mà Lương Tuyết Đình thì, nói thật, cho dù tướng quân Lương là cha ruột cũng không thể che giấu lương tâm mà nói rằng cô ta xuất sắc đến nhường nào. Cho dù là tướng mạo hay là tính cách cũng không có chỗ nào đặc biệt hấp dẫn người khác. Về phần bản thân tướng quân Lương, trải qua lần bệnh nặng vào nửa năm trước, bây giờ ông ấy đã về trạng thái nửa rút lui.

Nhà họ Dung vì tiền đồ của Dung Hoa Sâm, vốn dĩ sẽ không chọn Lương Tuyết Đình để kết hôn.

Hiện giờ tại sao lại nhắc đến cuộc hôn nhân này?

Vì bây giờ nhà họ Dung đã không lấy lại được thể diện và danh tiếng của Dung Hoa An.

Hoặc là cũng vì một mồi dẫn lửa khác.

Lương Triệu Thành đã biết, nhưng những người khác trong nhà họ Lương còn chưa biết.

Ngay tại mấy ngày trước, ở huyện quê nhà của nhà họ Dung có một y tá âm thầm viết đơn thuốc cho người khác. Đến lúc Tết nhất, người kia uống thuốc vào rồi chết. Người nhà đến cổng bệnh viện khóc lóc, phía trên điều tra mới phát hiện ra y tá này âm thầm bán thuốc cho người khác đã không phải là lần đầu tiên, vẫn luôn lén lút lấy thuốc trong bệnh viện bán ra ngoài.

Bây giờ phía bệnh viện chỉ điều tra đến bước này.

Mà Lương Triệu Thành còn biết rằng, văn bằng và hộ khẩu của y tá này đều có vấn đề, cô ta được người ta nhét vào cái bệnh viện huyện đó. Người y tá này không phải ai khác, chính là họ hàng trong nhà mẹ của bà Dung.

Chuyện này người bên ngoài vẫn chưa biết, nhưng nhà họ Dung đã biết rồi.

Lương Triệu Thành nói: “Chuyện này không liên quan đến con, chiều hôm nay con sẽ quay về Tân An.”

Hai nhà kết tình thông gia không phải là tâm nguyện từ trước đến nay của bọn họ sao?

Nếu đã muốn kết tình thông gia như vậy, vậy thì làm đi.

“Triệu Thành.”

Lương Hằng Nghị cuối cùng cũng không nhìn nổi em trai mình nói chuyện với cha mình như vậy nữa, không nhịn được lên tiếng trách mắng.

Tướng quân Lương khoát tay với anh ấy, thở dài, sau đó nói với Lương Triệu Thành: “Hôn sự này cha vốn không định đồng ý, chỉ có điều nếu như bọn họ đã cam tâm tình nguyện thì cha sẽ không xen vào nhiều thêm nữa. Chỉ là bọn họ làm ra chuyện gieo gió gặt bão, những chuyện trước đây cứ chấm dứt ở đây đi.”

Lương Triệu Thành chế giễu một chút, xoay người đi ra ngoài.

Lương Hằng Nghị thấy thái độ của Lương Triệu Thành như vậy, sắc mặt có chút khó coi. Tướng quân Lương quay lại nhìn anh ấy, nhìn một lúc rồi mới nói: “Hằng Nghị, cha đã nói rồi, chuyện này chấm dứt ở đây. Còn nữa, con và Triệu Thành thử sống chung với nhau thật tốt đi.”

Một người ở nam một người ở bắc, bây giờ ông ấy vẫn còn sống, mỗi năm còn có thể gặp mặt vài lần. Đợi đến khi ông ấy không còn nữa thì sao?

Chuyện Dung Hoa Sâm muốn đính hôn với Lương Tuyết Đình, Lương Triệu Thành dĩ nhiên sẽ không nói với Lâm Khê.

Có điều Lương Triệu Thành không nói, buổi chiều lúc Trịnh Thanh Thanh đến chỗ Lâm Khê lấy mặt nạ và kem dưỡng da lại nói cho Lâm Khê biết.

Trịnh Thanh Thnah nói: “Cả nhà họ Dung ai nấy đều có lòng dạ đen tối, đầu tiên là đưa bà cô Dung và Quan Tiểu Sơn đi, xác thực danh tiếng chị bắt nạt người khác quá đáng, bây giờ lại để Dung Hoa Sâm và Lương Tuyết Đình đính hôn.”

“Hừ, vậy mà lại để Dung Hoa Sâm cưới Lương Tuyết Đình, lần này đúng là lấy vốn gốc ra rồi. Với dáng vẻ mắt cao hơn đầu kia của Dung Hoa Sâm, còn tưởng rằng anh ta sẽ lấy ai cơ. Chị nhìn bộ dạng được thời đắc ý của mẹ chồng kế chị và Lương Tuyết Đình đi, cái đuôi cũng sắp vểnh lên đến tận trời rồi, đã bắt đầu âm thầm đ.â.m chọc khắp nơi chứng minh cho Dung Hoa An, đúng là hay thật đấy.”

Lâm Khê nghe xong thì rất kinh ngạc.

Hôm nay lúc đến nhà họ Lương cô đã luôn cảm thấy thái độ của Chu Vấn Bình và Lương Tuyết Đình có gì đó là lạ, không giống với trước đây. Hóa ra là Lương Tuyết Đình sắp kết hôn cùng với anh trai của Dung Hoa An kia.

Nhưng mà, cô lập tức nghĩ đến, không phải lần trước Lương Triệu Thành nói rằng đang điều tra nhà họ Dung sao?

Sau đó lúc hai người nói chuyện, cô có chút không tập trung.

Tàu chạy lúc năm giờ chiều, cũng không vội lên đường, Trịnh Siêu đưa Trịnh Thanh Thanh về nhà trước, Trần Dã thu xếp những thứ mà mấy ngày nay Lâm Khê mua cho cậu. Lâm Khê vứt Trần Dã ở lại nhà họ Lương, trong lòng áy náy, mấy ngày nay mua cho cậu không ít thứ đủ kiểu đủ dạng, còn có cả quà mà người khác mua cho cậu, trong phòng chất đầy đồ.

Lâm Khê trở về phòng của mình, nhìn thấy Lương Triệu Thành đang gọi điện thoại, cô ôm lấy anh từ phía sau.

Lương Triệu Thành nói với đầu dây bên kia: “Được, cứ như vậy đi, cậu giúp tôi theo dõi tình hình bên đó, đừng để đối phương phát hiện.”

Anh cúp điện thoại, nắm lấy bàn tay đang ôm lấy eo mình của cô, hỏi: “Sao vậy?”

“Lại nói đến chuyện nhà họ Dung à?” Cô hỏi.

Anh im lặng một lúc, thực ra không phải vậy. Hôm mùng hai anh ở nhà họ Trịnh nhìn thấy ảnh của Nhạc Minh Tư, nên anh tìm đến chiến hữu ở Xuân Thành nhờ điều tra giúp mình về nhà họ Nhạc và một vài chuyện ở biên giới năm đó. Nhưng không ngờ rằng lúc đang điều tra thì cuối cùng lại ngoài ý muốn phát hiện ra một vài chuyện khác, có điều những chuyện này vẫn chưa có kết luận, cô hỏi như vậy, anh vẫn ‘ừ’ một tiếng.

Lâm Khê hỏi: “Nhà họ Dung thật sự không sạch sẽ sao? Trước đó Thanh Thanh nói với em Lương Tuyết Đình muốn đính hôn cùng với một người con trai của nhà họ Dung, là thật sao? Anh không ngăn cản?”

“Ngăn cản?”

Khóe miệng Lương Triệu Thành hơi nhếch lên, xoay người nói: “Tại sao anh phải ngăn cản? Cứ để bọn họ vui vẻ vài ngày trước đã, em muốn anh đi ngăn cản?”

“Còn lâu nhé.”

Lâm Khê khẽ ‘hừ’ một tiếng: “Em nghe Thanh Thanh nói lúc này bọn họ mới chỉ bàn bạc hôn sự, Lương Tuyết Đình và mẹ cô ta đã không đợi được mà ở bên ngoài âm thầm đ.â.m chọc chứng minh cho Dung Hoa An. Em mặc kệ bọn họ đính hôn với ai, mỗi lần nói chuyện với em cứ như hoàng hậu và công chúa nói gặp gỡ nhà giàu mới nổi từ thâm sơn cùng cốc đến vậy, em rất tình nguyện thấy bọn họ tức giận.”

Điểm mấu chốt là, trước đây bọn họ chắc chắn đã từng không ít lần tính kế anh.

Lương Triệu Thành cười: “Được.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK