Mà người làm hẳn khó hiểu không giải thích được vẫn là Lý Thành Long!
Nếu nói đám người Long Vũ Sinh và Vạn Lý Tú đột phá, sau này ngộ đạo, tu vi tăng nhanh, người đầu tiên đột phá tạo thành phản ứng dây chuyền làm cho mấy người xếp sau họ đều thành công đột phá, chuyện này mặc dù hiếm thấy nhưng vẫn còn có lý.
Nhưng Lý Thành Long đột phá thì lại rất kỳ quái, phản ứng dây chuyền mà đột phá tuyệt đối không thể nào bỏ qua mấy vị trí xếp trước Lý Thành Long mà trực. tiếp rơi xuống trên đầu hẳn, hắn có thể đột phá mới là chuyện mơ hồ không rõ nhất!
“Có chuyện gì? Đã xảy ra biến cố gì sao?” Tần Phương Dương nghỉ hoặc tột cùng, theo bản năng mà đưa ra vấn đề.
Trong nháy mắt cả lớp lặng ngắt như tờ, tâm tình kích động chậm rãi hồi phục, vấn đề này của Tần Phương Dương không ai trả lời, quả thật không ai biết đây là chuyện gì xảy ra - ngoại trừ Tả Tiểu Đa!
Nhưng Tả Tiểu Đa đang đau lòng đến run rẩy cả người... làm sao sẽ nói?
Đối với quỷ keo kiệt cực kỳ Tả Tiểu Đa mà nói, chuyện này có khác gì vung ra ngoài mấy chục triệu đâu!
Bây giờ Tả gia đã buồn đến mức muốn tự bế luôn rồi.
Trong lòng thật sự là rất giận, hung ác táo bạo nghĩ: “Những người khác còn chưa tính, mấy tên đột phá này đã nuốt của lão tử bao nhiêu? Quả thật rất tham lam! Không được! Phải nghĩ biện pháp để bọn họ đền bù cho Tả giai”
Tả gia không thể tự dưng lại lỗ vốn như thế này được!
“Xây dựng căn cơi”
'Tân Phương Dương vuốt cằm nói: “Sáu người các ngươi không thể lại ở trong lớp học, phải lập tức đi ra ngoài thực chiến, mài giữa lần đột phá này!”
“Mấy ngày kế tiếp sẽ rất rối loạn, mà các ngươi vừa lúc mấy ngày này ổn định tâm tình một chút, chờ sự kiện trôi qua, ta đưa các người vào Tinh Hồn Tháp, bắt đầu kiểm tra lần hai.”
“Vâng!”
Một bóng trắng từ trên cao xẹt qua cực nhanh, lấy trạng thái có hình không chất mà tiến vào tòa nhà làm việc của trường Nhị Trung, rơi thẳng xuống đỉnh tầng lầu.
Người vừa mới rơi xuống ổn định thân thể, lại có bóng người lóe lên, nói: “Là Linh Niệm sao?”
Bóng trắng kia lộ rõ thân hình, cao gầy duyên dáng, nhanh nhen hoạt bát, chính là Tả Tiểu Niệm, giống như: bình thường mà đeo một cái khăn che mặt, che kín gương mặt: “Dạ, là ta, bà Hà có ở đây không?”
“Có, đang chờ ngươi.”
Tả Tiểu Niệm bước vào văn phòng, cửa phòng phía sau lắng lặng đóng lại kín kẽ. Lập tức trên mặt nở nụ cười chạy về phía trước vài bước: “Bà Hà, ta đến thăm ngươi đây.”
Trong văn phòng là một người ngồi trên xe lăn, đúng là người phụ nữ đã gần đất xa trời kia, giờ phút này nhìn thấy Tả Tiểu Niệm cũng vui vẻ nở nụ cười, hé ra cái miệng răng đã gần như rụng hết: “Ôi chao, Tiểu Niệm Nhi của ta đến đây...”
“Sao hôm nay lại rảnh rỗi đến thăm bà vậy?”
“Nhớ ngươi.”
Tả Tiểu Niệm ngoãn ngoãn đến phía sau xe lăn, giúp. bà lão đến cửa sổ sát đất rộng lớn, nhẹ giọng nói: “Sư phụ ta lo lắng cho người, cho nên để ta đặc biệt đến thăm người, tiện thể đem Long Hồn dịch đến.”
Sau khi nói xong thì lấy ra một cái bình nhỏ.
Bà lão thản nhiên cười cười, nói: “Thân thể của ta trong lòng ta biết rõ, cho dù có Long Hồn dịch cũng vô dụng.”
Bà giơ cánh tay khô héo, nắm tay Tả Tiểu Niệm kéo. đến trước mặt mình, nhẹ nhàng vuốt ve gương mặt xinh đẹp của Tả Tiểu Niệm, mỉm cười nói: “Thật tốt, thật tốt.”
Tả Tiểu Niệm ngồi xổm xuống, ngửa đầu lên hỏi: “Bà Hà, lần trước người kể chuyện xưa còn chưa xong, bây. giờ kể cho xong được không?”
“Có chút chuyện xưa... không cần có kết cục.”
Bà lão hiền lành nhìn Tả Tiểu Niệm: “Nhất là Tiểu Niệm Nhi của chúng ta, càng không cần có kết cục.”
Tả Tiểu Niệm nghe những lời này cái hiểu cái không, sau một lúc lâu mới nói: “Bà Hà, sư phụ ta có một câu muốn ta hỏi người, xem người có biết hay không.”
Bà lão thản nhiên cười cười: “Sư phụ ngươi đã đạt đến đỉnh Anh Biến, nửa bước vào Hóa Vân, còn có chuyện gì mà nàng không biết chứ? Lại còn muốn hỏi bà già như ta?”
Tả Tiểu Niệm le lưỡi nói: “Ở thành Phượng Hoàng, dù sao nàng cũng là người bên ngoài đến mà thôi.”
“Được rồi ngươi hỏi đi.”
“Sư phụ của ta nghi ngờ, trong thành Phượng Hoàng này có giấu một bí mật rất lớn... muốn hỏi người một chút, có biết ngọn nguồn trong đó hay không.”
“Bí mật rất lớn của thành Phượng Hoàng à?”
Đôi mắt đục ngầu của bà lão đột nhiên trở nên lợi hại, trong chớp mắt lại có khí thế cao ngất ẩn hiện: “Tại sao đột nhiên lại hỏi đến cái này?”
Tả Tiểu Niệm vừa đẩy xe lăn dọc theo cửa sổ sát đất vừa nhẹ giọng nói: “Bởi vì mấy ngày gần đây trong thành Phượng Hoàng đã xảy ra rất nhiều chuyện.”
“Chuyện gì?”
“Khoảng thời gian trước, ta phát hiện dấu vết của đệ †ử Tham Lang môn, lại giữ lại một viên Tham Lang Chi Tâm.”
Tả Tiểu Niệm vừa nói xong câu đầu tiên, gương mặt của bà lão đã đông lại chưa từng thấy.
“Tham Lang?!”
“Mà mấy ngày trước ở ngoài thành xảy ra sự kiện chặn giết, nghe qua rợn cả người, thương vong cực: nhiều, sư phụ ta từng ngăn cản tuần tra liên tục hai ngày, xác định người ra tay là người trong Thất Sát!”
Thất Sát!
Vẻ mặt của bà lão càng khó nhìn.
“Mà ngay ngày hôm qua, thầy Tân Phương Dương nghỉ ngờ trong trường học có thế lực thuộc Phá Quân thâm nhập, vì thế đã cùng hiệu trưởng Lý Trường Giang dẫn theo năm đệ tử đi kiểm tra đo lường, nửa đường gặp. phải chặn giết. Thầy Tân và hiệu trưởng Lý tuy rằng đã sớm có đề phòng nhưng thực lực những người tấn công vượt quá dự đoán, cuối cùng xuất hiện một vị cường giả đỉnh Anh Biến, thực lực người này mạnh mẽ, không thua kém sư phụ ta chút nào, làm cho hai người thầy Tân và hiệu trưởng Lý bị thương nặng..."
Lưng bà lão đột nhiên dựng thẳng, ánh mắt trong khoảnh khắc trở nên lợi hại: “Tân Phương Dương bị tập kích sao? Trọng thương?... Hắn... Hắn và hiệu trưởng Lý bị thương có nặng không?”
“Cũng còn tốt, vết thương tuy rằng không nhẹ nhưng lại không nguy hiểm đến tính mạng, chỉ cần tĩnh dưỡng một khoảng thời gian, cũng xem như là trong bất hạnh có chút may mắn.”
Tả Tiểu Niệm cũng không cảm thấy có gì bất thường, lại nói: “Hôm nay Thành vệ quân tra xét khắp nơi, phủ Tổng đốc, cục võ giáo, còn có cục Tỉnh Thuẫn đã phong tỏa cả trường... Đang truy xét tai họa ngầm tiềm ẩn có thể ở khắp nơi trong trường học.”