“Còn có những người khác nữa, sắp xếp đi chỗ khác rồi sao?”
“Không còn nữa.” “Điều này không ổn lắm.”
Hà Viên Nguyệt cau mày và nói: “Trải qua biến cố lần trước, Vu Minh chắc chắn sẽ truy tìm nguồn gốc, bây giờ, tên nhóc Tả Tiểu Đa khả năng cao đã trở thành một trong những mục tiêu của Vu Minh, thực ra, mấy ngày nay ta luôn bảo Lam Thư đi cùng hắn ta, chỉ trong vài ngày qua, Vu Minh đã ra tay nhắm tới Tả Tiểu Đa hơn chục lần, nhưng Lam Thư đã xử lý hết bọn chúng.”
“Ra ngoài thành rèn luyện, mối nguy hiểm này lại tăng hơn gấp bội, chỉ dựa vào nhân viên của các ngươi, làm sao có thể bảo vệ hết được?”
“Nếu như ngươi chỉ cần đi theo mỗi Tả Tiểu Đa thì không sao, nhưng ngươi phải trông coi tổng cộng 54 người, phân tán ở nhiều hướng khác nhau... chỉ dựa vào. sức lực của mội mình ngươi thì làm sao có thể an toàn tuyệt đối được, đến lúc đó, chỉ cần một kế điệu hổ ly sơn đơn giản, thì có thể tách ngươi ra khỏi Tả Tiểu Đa.”
“Vu Minh đang ám sát Tả Tiểu Đa sao?”
'Tân Phương Dương cau mày, sau đó nói: “Đúng vậy, dù sao âm mưu của bọn họ từ lúc ban đầu cũng chính là bị một tay Tả Tiểu Đa mở ra, giết hắn để trút giận cũng là điều hợp lý.”
“Lam Thư ngày mai không thể đi ra ngoài thành phố.
Hà Viên Nguyệt nói: “Chúng ta vẫn còn có những việc quan trọng khác cần giải quyết, ngươi phải nghĩ ra giải pháp để đảm bảo an toàn cho cuộc luyện tập này.”
'Tân Phương Dương cau mày: “Ta nghĩ xem.” Nói đến đây, cũng có chút bất lực.
Dựa vào kinh nghiệm luyện tập trong quá khứ của lớp Võ Sư, cùng lắm thì cũng chỉ cử một vài giáo viên cảnh giới Thai Tức đi cùng thì cũng đã dư rồi.
Và đội hình mà mình sắp xếp, bao gồm cả mình và mười người Lưu Kiếm Thanh nữa, đã là một đội hình cực. kì phô trương rồi, thậm chí là xa xỉ, nếu không phải đám người Lưu Kiến Thanh là do Lý Trường Giang sắp xếp, nói không chừng bọn họ cũng chẳng thèm đi.
Nhưng đội hình như vậy tuyệt đối không thể nghĩ rằng lại không đủ để bảo vệ Tả Tiểu Đa!
Cũng chẳng ai có thể ngờ rằng việc đi ra ngoài thành luyện tập của Tả Tiểu Đa lại gây ra những chuyện xấu nguy hiểm như vậy. Có một vị Anh Biến lại còn không đủ để bảo vệ sự an toàn của hắn hay sao, đây cũng là một việc kì lạ. Buổi chiều.
Hà Viên Nguyệt giảng xong một buổi Thuật Vọng Khí, thì ngay lập tức để Tả Tiểu Đa đi.
“Tả Tiểu Đa, ngươi có thể sử dụng thời gian còn lại để xem tướng một chút cho nhiệm vụ ngày mai, tất cả các học sinh ra ngoài luyện tập.”
Hà Viên Nguyệt nói: “Nếu có chuyện gì cần lưu ý thì phải nhắc ngay.”
“Được ạ, nguyên hiệu trưởng Hà, vô cùng sẵn lòng.
Tả Tiểu Đa vô cùng phấn khởi, nhưng bây giờ bắt buộc phải vâng lời xem tướng, ai dám không theo, một khoản tiền lớn sắp bị rơi vào túi rồi.
Trở lại lớp, Tân Phương Dương trước hết là nói về vấn đề này.
“Nhiệm vụ sẽ được thực hiện vào ngày mai, nếu có bất kỳ suy nghĩ nào về nhiệm vụ này, có thể tìm Tả Tiểu Đa để xem tướng một tí.”
Tần Phương Dương nói một cách rất dí dỏm: “Chúng †a còn có cả tài nguyên đặc biệt như vậy mà, không dùng thì phí lắm.”
Tả Tiểu Đa vội vàng bổ sung một câu: “Khẳng định là sẽ không vô dụng đâu, mọi người đều là bạn học của ta, phí xem tướng đương nhiên sẽ được ưu đãi, ta sẽ giảm giá cho các ngươi, chỉ tốn mỗi người 500 đồng mà thôi.”
“He he..."
“Ha ha..."
Tất cả mọi người đều ha ha cười một trận. Năm trăm tệ?
Hay là ngươi đi ăn cướp luôn đi!
Ha ha thì ha ha nhưng vẫn có vài tên muốn nhờ Tả Tiểu Đa xem thử.
Dù sao cũng liên quan đến chuyện sống chết trong tương lai, không thể không thận trọng.
Lúc này đã không còn ai nghi ngờ chất vấn tướng pháp của Tả Tiểu Đa là lời nói vô căn cứ nữa, dù sao cũng đã có lão hiệu trưởng chứng thực cho, nếu có nghi ngờ thì sẽ nghi ngờ lão hiệu trưởng, vậy thật là sẽ bị người ta đánh chết!
“Năm trăm tệ... Bây giờ chúng ta không có đâu.. Một học sinh có gương mặt xanh xao nói: “Mắc lắm...”
Sờ sờ vào túi, bên dưới túi trực tiếp duỗi các đầu ngón tay ra, năm đầu ngón tay trắng nõn mềm mại.
“Làm gì dùng năm trăm tệ nhiều như vậy chứ, mỗi người năm mươi tệ gửi chút tâm lòng là được rồi.” Tân Phương Dương trực tiếp định giá.
Thật không biết là tên thần côn này nghĩ làm sao. nữa, mỗi người năm trăm?
Nói như vậy mà không biết ngượng miệng, tên nhóc con ngươi nghĩ tiền của tất cả mọi người đều từ trên trời rơi xuống sao?
Sự thật cũng giống như Tân Phương Dương nghĩ, thật sự là... trả không nổi!
Đừng quên, thăng cấp đến lớp Võ Sư thì đã không còn phải tự mình huấn luyện riêng nữa, một tháng ít nhất cũng có phân nửa thời gian sẽ rèn luyện ở bên ngoài, trung bình hai hoặc ba ngày phải ra ngoài một lần, tuân thủ nghiêm ngặt, một người mỗi tháng cũng phải tìm Tả Tiểu Đa xem tướng gần mười lần!
Một lần năm trăm?
Vậy một tháng sẽ bao nhiêu? Còn không phải sẽ làm cho gia đình của những học sinh kia thành khố rách áo ôm hết sao?
“Năm mươi ít lắm thầy Tân à, lần trả giá này của ngươi quá ác rồi.” Tả Tiểu Đa kêu lên, gương mặt tủi thân.
“Ta không hề mặc cả trả giá với ngươi, đây là đang định giá"
'Tân Phương Dương nhẹ nhàng nói: “Nếu như ngươi cảm thấy giá này vẫn có thể thương lượng vậy thì ngươi sang đây, hai chúng ta thương lượng một chút.”
“Khụ khụ khụ... Năm mươi thì năm mươi, năm mươi là nhiều rồi, ha ha ha, thầy Tân à, không cần thương lượng nữa.”
Tả Tiểu Đa nào dám ra ngoài, ra ngoài bị đập cho. một trận là cái chắc.
Lúc cần phải sợ thì Tả gia cũng rất thức thời.
Vừa nghe thấy bảng giá bỗng nhiên hạ xuống còn năm mươi, các đội trưởng vốn dĩ còn đang không thể quyết định đều đã đi đến.
Một tiểu đội gồm sáu người, có thể tính thành một tổng thể, chỉ cần dùng năm mươi tệ xem tướng cho đội trưởng của mình, căn bản cũng giống như xem qua cho. cả năm người khác rồi, mà sáu người gộp lại năm mươi tệ thì dễ dàng hơn rất nhiều!
'Tổng cộng có tám tiểu đội trưởng đến xem.
Nếu không phải vì bầu không khí đang rất nghiêm túc thì Tả Tiểu Đa suýt nữa đã vui đến cười ra tiếng. Ha ha ha, một lần đã được bốn trăm tệ!
Ô hô!
“Tú Nhi!" Tả Tiểu Đa hò hét: “Thu tiền!”
“Tuân lệnh!”
Vạn Lý Tú trả lời dứt khoát, mang một cái chén lớn ra đặt trên cái đệm trước mặt Tả Tiểu Đa.