Mộng Trầm Ngư ngay lập tức nghẹn lời.
Câu nói này thật sự không có cách nào phản bác lại được.
“Nhưng ta lại mạnh hơn ngươi nhiều, như vậy thì lại nói như thế nào đây?” Mộng Trầm Ngư trầm ngâm một hồi lâu rồi mới phản kích.
Ta không sánh được với nàng, chẳng nhẽ lại không vượt qua được ngươi sao?
“Ngươi mạnh hơn ta? Ngươi mạnh hơn ta chỗ nào?” Gương mặt Tả Tiểu Đa tràn đầy kiêu ngạo phản bác nói: “Ta có rất nhiêu thứ mà ngươi hoàn toàn không có, vậy mà lại dám trâng tráo nói mạnh hơn ta, tự cho mình là đúng!”
“Ngươi có cái gì?” Mộng Trầm Ngư giống như con mèo bị dẫm phải đuôi, nhảy dựng lên: “Ngươi có cái gì?
Ngươi có cái gì???”
“Ta có chị gái của ta, chị gái thiên tài, một lòng một dạ suy nghĩ cho ta! Ta còn có cha mẹ bồi dưỡng được người chị gái cấp thiên tài nữa.”
Tả Tiểu Đa điềm tĩnh nói: “Hơn nữa, ta là con trai, ta có cái mà ngươi không có, mãi mãi cũng không thể nào có được!”
Tả Tiểu Đa cuối cùng bắt đầu phản kích toàn diện.
Mộng Trầm Ngư mang vẻ mặt u ám nói: “Nực cười!”
Tả Tiểu Đa cười hì hì, một mặt không quan trọng.
Nha đầu này không mắc mưu.
Ta còn tưởng rằng ngươi sẽ nói câu, ta muốn có thì sẽ có, muốn bao nhiêu có bấy nhiêu... Hừ, không có dũng khít
“Quên nói với ngươi...”
Mộng Trầm Ngư chỉ vào một phòng nhỏ ở bên đại sảnh, nhìn ra giống vị trí của hai cái bình cá lớn: “Bên kia là khoang điều dưỡng Tỉnh Hồn. Tu luyện ở đây, cho dù là bị thương nặng tới cỡ nào, chỉ cần còn một hơi thở, Tiến vào khoang điều dưỡng kia thì đều có thể hồi phục hoàn toàn chỉ trong vòng mười lăm phút!”
“Chỉ riêng hai khoang điều dưỡng này, chỉ phí cũng cao tới 15 tỷ Tinh Ngyên. Ở trong đó dùng linh dịch để chữa thương, tất cả linh dịch đều là Tinh Hồn ngọc thượng phẩm đã được dịch hóa, mới có thần hiệu cải tử hoàn sinh như vậy.”. Truyện Thám Hiểm
“Cho nên bị thương ngươi cũng không cần lo lắng.”
“Có lẽ, cả đời này của ngươi, thời gian sử dụng khoang điều dưỡng này, cũng chỉ có vài ngày này thôi. Cho nên, ngươi có thể tìm cơ hội dùng nhiều thêm vài lần.” Lời nói của Mộng Trầm Ngư tràn đầy chế giễu.
Tả Tiểu Đa nhìn khoang điều dưỡng một lát, nhìn nơi tráng lệ to lớn này, trong mắt bắn ra hào quang sáng chói.
Tại thời khắc này, trong lòng hắn đột nhiên xuất hiện một mục tiêu.
Phải trở nên mạnh mẽt
Đứng ở bên cạnh chị gái, nói với chị gái rằng: Đừng sợ, tất cả đều đã có ta! Đây là ý nghĩ đầu tiên của Tả Tiểu Đa.
Ý nghĩ thứ hai chính là: Lão tử phải có tiên! Phải có thật nhiều tiền!
Mộng Trâm Ngư có chút hài hước nhìn Tả Tiểu Đa: “Đúng rồi, còn nhớ ta với chị gái ngươi nói là có qua có lại không? Chị gái ngươi vì để ngươi có được cơ hội ba ngày này, đã hứa với ta một chuyện tốt đấy!”
Sắc mặt Tả Tiểu Đa đột nhiên âm trầm xuống.
“Chị gái của ta hứa với ngươi chuyện gì?”
Mộng Trầm Ngư đắc ý nói: “Ngươi có một người chị gái luôn lo lắng cho ngươi, mặc dù ta không có em trai, nhưng ta lại có anh trai, hắn đã thích chị gái ngươi rất lâu rồi.”
Ánh mắt của Tả Tiểu Đa lập tức thay đổi, biến thành như hai con rắn độc nhìn thẳng vào mặt của Mộng Trầm
Ngự, thật lâu sau mới trầm giọng nói: “Có ý g
Mộng Trầm Ngư đắc ý nói: “Ngươi đoán xem.”
“Ta từ bỏ cơ hội này!" Tả Tiểu Đa nổi giận nói.
“Không được.”
Mộng Trầm Ngư nói: “Ngươi đã tiến vào đây rồi, thỏa thuận của ta với chị gái ngươi cũng đã bắt đầu. Nơi này, chỉ dựa vào một mình ngươi thì không thể ra ngoài được. Cho dù ngươi từ bỏ thì ước định giữa chúng ta cũng không thể nào thay đổi!”
“Bây giờ, ngươi có ba con đường có thể chọn.”
“Lựa chọn thứ nhất là giết chết ta, lựa chọn thứ hai là đánh đổ ta, lựa chọn thứ ba là ba ngày sau ta sẽ thả ngươi ra ngoài.”
Ánh mắt của Mộng Trầm Ngư đột nhiên trở nên ác liệt.
“Thay vì nói lời thừa thãi, chỉ bằng dùng hành động thực tế đi, đặc huấn bắt đầu rồi" s Âm! Tả Tiểu Đa bị đạp ra ngoài! Chỉ trong chớp mắt. Tả Tiểu Đa đã có thêm mục tiêu thứ ba. Trở nên mạnh hơn, có tiền. Trở nên mạnh hơn, đánh chết nha đầu này một trận, dùng tiền cứu sống, sau đó lại dùng tiền đập chết nha đầu này và cha nàng ta một trận!
Mặt khác, ở trong một văn phòng ở trên lầu.
Tả Tiểu Niệm khoanh hai tay trước ngực, đôi mắt từ đầu đến cuối chăm chú quan sát màn hình giám sát. Mục Yên Yên cũng đang nhìn hình ảnh giám sát ấy.
Chỉ có hai người này trên mặt đều không lộ ra biểu cảm gì, thật lâu không nói một lời.
Cho đến thời điểm này, đã là lần thứ mười bảy Tả Tiểu Đa bị Mộng Trầm Ngư tấn công, đã sớm thương tích đây mình, trên người đã không còn chỗ nào lành lặn.
“Chỉ bằng bộ dáng như phế vật này của ngươi? Còn muốn bảo vệ chị gái ngươi ư? Ha ha ha.....”
“Trích Tinh Chưởng, ngươi dùng người như vậy sao?”
“Long Môn Thối này của ngươi thành cái dạng gì rồi? Ha ha, nhìn rất giống sợi mì, mềm nhữn, ha ha, nhìn có vẻ rất ngon đó, ngươi muốn ăn không?”
“Tinh Không Bộ được mệnh danh là ngao du ngân hà, xu thế giống như ngân hà sáng chói, đâu cũng nguy nga tráng lệ, lại bị ngươi đi thành bộ con vịt, như vậy mà còn muốn né tránh tấn công của ta? Ngươi não tàn à?”
“Rốt cuộc là ngươi não tàn hay là suy nghĩ quá đơn giản đây, cho rằng cấp này là địa giới, là loại mà thứ rác rưởi mèo ba chân ngươi có thể lưu luyến ư?”
“Ta đều đã áp chế tu vi xuống đến tiêu chuẩn Võ Sư giống như ngươi rồi, nhưng ngươi vẫn như cũ không thể. chịu được một đòn, vậy thì cũng chỉ có thể trách ngươi vô dụng thôi!”
“Ngươi cho rằng ta sẽ dạy ngươi động tác yếu lĩnh sao? Tự mình lĩnh hội ở trong thực chiến đi! Đó mới là phương pháp tốt nhất!”
“Đứng dậy đi, đồ rác rưởi!”
“Đồ vô dụng, đã không kiếm được tiền cũng không thể nào trở nên mạnh mẽt”
“Đã cho ngươi cơ hội tốt như vậy, ngươi lại chỉ có thể hoang phí hết tất cả, không phải là đồ bỏ đi thì còn là cái gì”