Mục Yên Yên nghe vậy, cơ thể mềm mại chấn động, suýt nữa là té nhào xuống từ đám mây.
khắc này, nàng chỉ cảm thấy đại não trống rỗng, khó có thể tự kiềm chế.
Thật lâu sau mới nói: "Ta biết, ta sẽ cẩn thận”
Sau đó, lập tức kết thúc cuộc gọi.
Mục Yên Yên ở trong đám mây mù trên bầu trời, ngây người ước chừng hơn mười phút. Đột nhiên, nàng ẩn mình vào đám mây dày hơn, hai tay vươn lên che mặt, cơ thế chậm rãi ngồi xổm xuống.
Giây phút này, vị cường giả đại tông sư đạt đến đỉnh Anh Biến, nửa bước Hóa Vân này lại không khác gì một cô gái nhỏ đáng thương, bất lực.
Lòng tràn đầy vui mừng vì sư huynh sư đệ đã đến, đột nhiên chỉ trong giây lát đã biến thành sợ hãi vô hạn.
Bạch Hổ Sát xung hồn đang đến, ứng với hướng đông nam.
Mục Yên Yên ngồi một hồi lâu, sau khi đứng lên, nàng quay đầu nhìn về phía đông nam.
Phía đông nam.
Bí cảnh Côn Lôn!
Côn Lôn Đạo Sơn!
Côn Lôn Đạo Môn!
Sắc mặt Mục Yên Yên tái nhợt như tờ giấy, nàng bỗng ngửa đầu nhìn trời, chậm rãi phun ra một hơi.
Một tiếng thở dài vang vọng trời cao.
....
Đêm nay, Mục Yên Yên biểu hiện ra cảm xúc vui mừng trước nay chưa từng có, liên tiếp nâng rượu chạm cốc, dường như nàng có rất nhiều lời muốn nói với sư huynh sư đệ xa cách nhiều năm.
Nhưng mà, về Tả Tiểu Đa, Tả Tiểu Nhiễm, thế cục phong thủy, Phượng Mạch Xung Hồn... Nửa chữ cũng chưa nói.
“Sư muội, không phải lúc trước ngươi nói một đồ đệ của ngươi sắp đột phá, nên mới hy vọng chúng ta đến đây giúp làm hộ pháp trong thời gian này à?”
Khuôn mặt vuông vắn của đại sư huynh lộ vẻ nghi ngờ: "Nói tình huống cho chúng ta nghe đi... Nếu. không có chuyện lớn thì không cần nhiều người chúng ta cùng hộ pháp chứ... Còn nữa, sư muội à, ngươi thật sự quan tâm người đồ đệ này đấy!”
Mục Yên Yên cười nói: “Tư chất của đứa trẻ này thật sự xuất sắc, ta quyết định chọn làm truyền nhân của ta.”
Nàng châm trước một hồi, lựa chọn từ ngữ thích hợp mới chậm rãi nói: "Nhưng lần đột phá này của nàng thật sự không thế lơ là được."
"Tại sao?"
“Bây giờ ta đang nghỉ ngờ người kế nhiệm này của ta chính là phượng thể trời sinh... Có lời đồn thành Phượng Hoàng liên quan đến Phượng Mạch, trùng hợp hơn là lúc này dự định đột phá lại không cách nhau bao nhiêu với ngày Phượng Mạch Xung Hồn trong truyền thuyết”
Sắc mặt Mục Yên Yên nặng nề, giọng nói cũng nặng tru: “Theo ta được biết, ba tông Sát Phá Lang ở Vu Minh đã đến thành Phượng Hoàng, hừ, chúng ta đã từng giao thủ nhiều lần!”
“Nói cách khác, hiện tại thành nhỏ này có không cao thủ Vu Minh...”
“Ta nghỉ ngờ bọn họ đến vì Phượng Mạch Xung Hồn.
Mục Yên Yên đây mặt sầu lo: “Chỉ có mình ta, quả nhiên là một chút tự tin cũng không có”
Nghe nàng nói như vậy, sắc mặt bốn sư huynh đệ lập tức trở nên nghiêm trọng.
"Còn có việc này nữa!"
“Đúng vậy”
Mục Yên Yên bắt đầu nói lại tình huống bên này, không nói giảm, cũng không phóng đại, tóm lại là nói hết tất cả mọi chuyện đã xảy ra trong khoảng thời gian này, không có chỉ tiết, vô có bỏ sót.
Nhưng duy chuyện mấy ngày trước tạp nên thế cục phong thủy và Tả Tiểu Đa tướng thuật thần thông là không nói, ngay cả Hà Viên Nguyệt cũng chỉ nói lướt qua chứ không nói nhiều.
Sắc mặt bốn ngươi sư huynh đệ ngày càng trầm trọng, dần dần trầm như nước.
“Nếu thật sự có chuyện này... Vậy Vu Minh tuyệt đối sẽ không cho phép người phượng tướng nhập mệnh như Linh Niệm đột phá tấn chức thành công, càng đừng nói lại có thêm chuyện Phượng Mạch Xung. Hồn..."
Đại sư huynh nhẹ giọng thở dài: "Cái này... Có lẽ sẽ lại là một trận đánh ác liệt”
“Đúng vậy, chắc chắn là trận đánh ác liệt”
“Lần này Linh Niệm đột phá là nỏ đã lên đà, không thể không bản, rồi lại không cách nào phản công; chúng ta hiển nhiên cũng không thể hành động mù quáng, chỉ có thể bị động phòng thủ”
Mục Yên Yên lộ ra vẻ mặt mệt mỏi: "Nếu không phải các ngươi đến giúp đỡ, lúc này ta cũng không biết phải làm gì cho đúng”
“Sư muội yên tâm, nếu chúng ta đến đây thì chắc chân sẽ không để bọn trộm cướp Vu Minh thực hiện được ý đồ!"
Đại sư huynh nghiêm túc nói: “Còn nửa, trước giờ thành Phượng Hoàng luôn là thành nhỏ ở biên thù, chật hẹp nhỏ bé, nếu người Vu Minh có đến cũng sẽ không nhiều, tổng thể lực sẽ không quá mạnh mẽ... Chỉ căn cả thành hợp sức thì khả năng bảo vệ một tiểu nha đầu đột phá thành công vẫn rất lớn!"
“Chỉ hy vọng như thế”
Mục Yên Yên nâng chén: “Hôm nay tẩy trần cho sư huynh sư đệ, ta kính sư huynh và sư đệ, Yên Yên ở đây cảm ơn mọi người”
Cũng ngay tại đêm nay.
Ninh Tùy Phong và Mộng Thiên Nguyệt lại gặp nhau trong văn phòng chủ tịch trên tầng cao nhất ở tổng bộ tập đoàn Mộng Thị một lần nữa.
Lúc này, sả mặt Mộng Thiên Nguyệt và Ninh Tùy Phong đều nặng nề chứ không còn thong dong tao nhã như trước nữa.
Có người đang mở bản đồ thành Phượng Hoàng. ra trước mặt bọn họ.
Hình chiếu bản đồ ở trước mặt chính là toàn cảnh thành Phượng Hoàng, không thiếu một khu vực nào.
Khi thì từ gần đến xa, khi từ từ xa đến gần.
Mộng Trầm Thiên đứng nhìn mê mẩn trước hình chiếu.
Ở phía sau hẳn là mười mấy người khác, bốn người ngăn cản Tả Tiểu Đa ngày đó đều có mặt.
Mười mấy người, mỗi người đều có diện mạo cổ điển, kiểu người đạo khí mơ hồ, phần lớn đều mặc trường bào, trong đó có mấy người cầm la bàn, thước đo và một vài thứ khác trong tay, mỗi người đều đang nhìn chăm chú hình chiếu.
“Mời mọi người nhìn”
Mộng Tiầm Thiên chậm rãi nói: "Đại khái là ngay trong một đêm, hai sườn ngọn núi này đã bị người bí mật thay đổi. Vốn dĩ sông Văn Thủy chảy về phía đông, uốn lượn chảy quanh eo, nhưng bây giờ lại thành chảy về phía tây”
“Mọi người xem đi, có ý kiến gì vẽ chuyện này. không?”
Từ đầu đến cuối, khuôn mặt anh tuấn của Mông Trầm Thiên luôn giữ vẻ bình tĩnh nho nhã, ung dung.
Mười mấy Vọng Khí Sĩ, ai nấy đều mang thái độ nghiêm túc, trong đó có người còn lấy khoa tay múa chân trên không, bắt đầu tình toán.
Cũng có người phác họ trong không khí, môi mấp máy lầm bẩm.