Mộng Thiên Nguyệt cúp máy, mỉm cười nói: “Giải quyết xong rồi”
Ninh Tùy Phong bảo: “Mai xem tình hình mà hành động. Nếu một lần không được chắc còn cần đến lăn thứ hai. Nhưng cũng chẳng sao, một phó cục trưởng, cục Thành Thương nho nhỏ, dù có cho cả nhà hẳn bay.
màu thì cũng chẳng phải chuyện gì lớn lao” Mộng Thiên Nguyệt mim cười gật đầu.
Ninh Tùy Phong đột nhiên nhớ ra cái gì đó, nét mặt trầm trọng nói: "Hừm... Từ mộ phần tổ tiên nhà ta nhìn về phía đông, hình như chính là Nhất Trung nhỉ?"
Mộng Thiên Nguyệt và mọi người nghe vậy đều sửng sốt
Tất cả đều biết mộ phần tổ tiên của Ninh gia bị sập, chẳng biết rơi xuống tận chỗ nào rồi. Mọi người vẫn luôn né tránh đề tài này, sợ chọc giận Ninh Tùy Phong, không ngờ tự nhiên hắn lại nhắc đến.
Mộng Trầm Thiên bên cạnh trăm ngâm một lát rồi đáp: “Đúng vậy, từ mộ phần tổ tiên của Ninh gia nhìn về phía đông, chính đông là Nhất Trung”
Ninh Tùy Phong hừ một tiếng, nói: “Vậy nhà Đẳng Quảng Nguyên ở hướng nào thế?"
Mộng Trăm Thiên lấy số điện thoại của Đằng Quảng Nguyên ra, định vị điều tra một lát, đáp: “Cũng là ở khu vực Nhất Trung”
Ninh Tùy Phong ngẩng đầu trâm tư, lầm bẩm nói “Lẽ nào, thật sự là nhà hẳn?"
Nhíu mày, lòng ngốn ngang trắm mối: "Sao Đẳng gia được?”
“Đằng gia gì cơ?”
Mộng Thiên Nguyệt hỏi.
“Không có gì."
Đôi mắt Ninh Tủy Phong lóe lên vẻ nghỉ ngờ, lập tức lấy di động ra gọi một cuộc: "Đêm nay tạm dừng hành động, đợi chiều mai rồi tính tiếp”
Cúp máy, trong lòng vẫn hoài nghĩ, lầm bẩm nói:
“Chuyện gì vậy nhỉ?”
...
Tả gia.
Sau khi ăn xong, Tả Tiểu Đa lại xem tướng cho Tả Niệm Niệm một lần như thường lệ, trong lòng cũng thấy thoải mái hẳn.
Bây giờ, tướng mạo của Tả Tiểu Niệm trông cũng tốt hơn trước rất nhiều rồi. Cho dù tử khí vẫn tồn tại như cũ, nhưng đã thu bớt lại không ít, cũng chỉ còn không đến bảy phần.
Mà sắc tía phía sau tử khí đang đần tỏa ra khí thế bừng bừng
“Bây giờ nhìn tướng mạo thì thấy sinh cơ chí ít cũng được ba phần rồi”
Trong lòng Tả Tiểu Đa đầy lo lắng nhưng cũng cảm thấy yên tâm phần nào. Tướng mạo trước mắt cũng còn hơn lúc đầu mới thấy, trạng thái ắt phải chết không nghỉ ngờ kia đã tốt hơn rất nhiều rồi.
Sự vất vả trong quãng thời gian này không hề uống phí, đã có hiệu quả
Nỗ lực đúng là có thể thay đổi số phận. - Tả Tiểu Đa tự rót cho mình một chén soup gà cho tâm hồn, tinh thần càng thêm phấn chấn.
Sau đó lại soi gương, vuốt vuốt tóc mình, trong lòng bỗng trào lên sự buồn phiền vô cớ: Nếu đẹp trai có thể chống được một kiếp, vậy ta bằng lòng trung hòa toàn bộ kiếp số đời này của Niệm Niệm Mèo.
Ừ, còn có một chuyện quan trọng, chính là... điểm khí vận tích lũy đã đạt mười ba giọt rồi.
Mấy ngày nay liên tục xem tướng, điểm khí vận tích tiểu thành đại đúng là không ít....
Tích lũy từng chút một, không ngờ lại tích được nhiều như vậy!
Nhưng mười ba giọt rồi... sao còn chưa thẳng cấp nhỉ?
“Ta nghĩ kỹ thuật xem tướng của mình... chắc cũng đủ tư cách thăng cấp rồi chứ. Giờ rõ ràng ta đã đạt đến cảnh giới lô hỏa thuần thanh, đăng phong tạo cực, xuất thần nhập hóa rồi cơ mà... Sao còn chưa thăng cấp vậy?"
Tả Tiểu Đa rất là phiền muộn vì chuyện này.
Nhưng chỉ phiền một lát, hẳn đã ném luôn nó ra sau đầu.
Tính cách của Tả đại sư có một chỗ tốt như vậy, có chuyện gì phiền lòng thì chỉ cần ta không nghĩ tới nó nữa là được rồi.
“Niệm Niệm... Me... chị!"
Quay đầu định gọi Niệm Niệm mèo, kết quả lời đến miệng mới nhớ ra mình mà gọi thẳng ra chỉ sợ sẽ ăn đòn, bèn quay xe ngay, nhưng vẫn thốt ra chữ “me”.
"Lại có tiền rồi?”
Tả Tiểu Niệm lườm nguýt.
“Tiền? Không phải chỉ là tiền thôi sao? Đương nhiên là ta có rồi! Cái khác thì Tả đại sư không có, chỉ có mỗi tiền thôi.“ Tả Tiểu Đa vỗ ngực.
"Vậy thì đi, ra ngoài tu luyện” Tả Tiểu Niệm tóm lấy bảo kiếm mình đặt trong phòng làm điều hòa, dáng vẻ hiên ngang hùng dũng đi ra ngoài.
Ở đây phải bổ sung thêm một câu.
Do mùa hè thời tiết nóng nực, vốn dĩ Tả gia cũng dùng máy điều hòa. Nhưng dù sao gió điều hòa cũng khô quá, lại còn 'thiếu dinh dưỡng'.
Mà kiếm của Tả Tiểu Niệm đặt trong vỏ, có thể từ từ tỏa ra chút linh khí thuộc tính băng, dưới sự khống chế tỉnh vi của Tả Tiểu Niệm, toàn bộ Tả gia luôn giữ ở nhiệt độ hai mươi ba hai mươi tư độ, trừ mát mẻ dễ chịu còn thêm linh khí dồi dào không ngừng tẩm bố thân thể.
Có thể nói là thần khí siêu cấp không thể thiếu khi ở nhà cũng như khi ra ngoài.
Sau khi Tả Tiểu Đa phát hiện ra chuyện này, Đoạt Linh kiếm của Tả Tiểu Niệm chợt lắc mình biến thành điều hòa thiên nhiên của cả nhà.
“Niệm Nhi này”
Tả Trường Lộ thong thả bước ra từ trong thư phòng.
“Cha ạ?”
“Ngươi và Tiểu Đa luyện kiếm đâu căn dùng tới kiếm đâu?"
Tả Trường Lộ tỏ vẻ đương nhiên nói: “Kiếm thì để lại đi, ngươi mang vỏ kiếm theo là được rồi."
"À."
Tả Tiểu Niệm nghĩ nghĩ thấy cũng phải, luyện kiếm với Cẩu Đát mình mang kiếm đi làm gì?
“Thôi con để cả thanh kiếm lại đi, đến lúc đó cầm nhánh cây là đủ rồi”
Tả Tiểu Niệm dứt lời, đặt kiếm xuống.
Tả Tiểu Đa cũng cạn lời.
“Sao mọi người coi thường ta thế hả?” Tả Tiểu Đa cực kỳ buồn phiền: “Ta yếu đến vậy à?”
Tả Trường lộ cũng không thèm để ý, thấy điều hòa thiên nhiên ở lại rồi, đi thẳng về thư phòng mình.
“Đi đi đi, ta sẽ cho ngươi xem mình yếu bao nhiêu, tự hiểu rõ bản thân."
Tả Tiểu Niệm hào hứng kéo Tả Tiểu Đa đi.
Ra khỏi nhà, Tả Tiểu Đa nhìn bầu trời, trăng sáng vàng vặc, chợt thấy có chút nhu tình bắt đầu rục rịch
Trong lòng, phút chốc nảy ra một cảm giác: Hôm nay. hình như là một ngày tốt để hẹn hò.
Hoa tiền nguyệt hạ..
Bầu không khí tốt ghê!
Nghĩ tới đây, cũng chợt cảm thấy ánh trăng dịu dàng hẳn đi. Như mộng như ảo như say, thật là.. mông lung. Tả Tiểu Đa thấy trái tim mình như tan ra...
Quay đầu là có thể nhìn thấy Tả Tiểu Niệm, lại càng cảm thấy thật là xinh đẹp.
Tất cả những cô gái mình từng gặp không ai xinh đẹp được như Tả Tiểu Niêm.