Không nghỉ ngờ gì nữa, đây là một cơ hội tuyệt vời đề tìm một người phụ nữ cho Phong Hàng Lãng, dù là bạn gái hay vợ của hắn cũng được, một trong những mục đích của cô là giải quyết tật xấu hay chạy đến phòng cô của Phong Hàng Lãng! Cho dù đổi cô có đôi khóa mới, cũng chẳng có tác dụng gì đối với hắn, bây giờ có người trông chừng hắn, chẳng phải là cách thông minh hơn saol “Phong Lập Hân” hơi nheo mắt, hung dữ nhìn chằm chằm vào người phụ nữ trong ngực mình, xem ra chuyện này hắn không đồng ý cũng phải đồng ý rôi.
“Ừm, vậy làm theo ý em đi.” Giọng nói mang theo một chút thiếu kiên nhân.
Vào thời điểm “Phong Lập Hân” đồng ý, trái tim của Tuyết Lạc như bị đâm một nhát dao, đau nhói.
Bản thân cô có thực sự muốn đề Phong Hàng Lãng đến với một người phụ nữ khác không?
Muốn, nhất định phải thế! Cô nên thoát khỏi Phong Hàng Lãng, nhất định phải thoát khỏi Phong Hàng Lãng!
Chỉ là tại sao cô cảm thấy trong lòng rất khó chịu!
Trên đường đi, Phong Hàng Lãng đã dùng chính tay I mình đo nhiệt độ cơ thê Tuyết Lạc rất một cách rất tỈ mỉ, từ trên xuông dưới, từ chỗ mềm đến chỗ mềm hon, từ chỗ không kín đáo đến nơi kín đáo.
Mặc dù chuyện vợ chồng thân mật như vậy khiên Tuyết Lạc có chút không được tự nhiên nhưng cô cũng không giấy, dụa quá nhiêu, có lẽ cô cảm thây tật cả những chuyện này đều là quyền của người chông “Phong Lập Hân” này.
Chỉ là… Chỉ là kỹ thuật của người này, làm sao lại giỗng hệt với Phong Hàng Lãng?
Mẹ nó, chuyện gì cô cũng liên tưởng đến người đàn ông ác ma Phong Hàng Lãng đó! Lâm Tuyết Lạc, mày điên rôi sao?
Trên đường đi, “Phong Lập Hân”
thỉnh thoảng ho nhẹ nhắc nhở tài xế Tiểu Tiền “Cậu lái xe chậm một chút thì chết à?”.
Nhưng lái xe Tiểu Tiền không hiểu ý nghĩa thực sự của tiếng ho, thay vảo đó, anh ta lái chiếc Rolls Royce ngày một nhanh hơn. Nếu không phải vì tắc đường, có lẽ anh ta có thể bay thẳng về nhài Thật là ngu ngốc, thật không biết quản gia Mạc thây tên ngốc này tốt ở điểm nào! Ai đó thật muôn dùng gạch đập vào trán Tiểu Tiền!
Thật sự lái xe Tiểu Tiền rất ngốc nghêch.
Nhưng đối với sự ngu ngốc của một số người, Phong Hàng Lãng không thê không nghỉ ngờ rằng đó là giả vò.
Ví dụ, quản gia Mạc.
Quản gia Mạc không chỉ giỏi giang mà còn giúp đỡ ‘ quản lý tài sản và lo việc nhà cửa, vậy nên ông chẳng liên quan gì đến hai từ ” ngu ngôỗc” này cả.
Nhìn thấy Tuyết Lạc đầy xe lăn của “Phong Lập Hân” vào phòng khách, quản gia Mạc lập tức chào hỏi.
“Phu nhân, người đã trở về rồi. Nhị thiếu gia, tối nay đì An làm thịt kho tàu và thăn bò xào nóng hồi, hai món này đều là món yêu thích của phu nhân.”
Quản gia Mạc vui vẻ nói, nhìn thấy Nhị thiêu gia và phu nhân có đôi có cặp vệ nhà đương nhiên là quản gia Mạc mừng cho họ.
Chỉ là…
Chỉ là ông có cặp mắt sắc bén như vậy nhưng lại thây người ngôi trên xe lăn là Phong Hàng Lãng mà không phải “Phong Lập Hân”?
Có phải ông là trẻ nhỏ không biết ăn nói đâu? Mầu chốt là ông đã xa rời tuổi thơ quá rồi!
Nếu đã như vậy, một vị đại quản gia dãi dầu sương gió như ông không.
nhìn ra Phong Hàng Lãng đang giả làm anh hai Phong Lập Hân của hắn đề trêu chọc vợ hắn sao?
Đây là có tình phá đám Phong Hàng Lãng đúng không?
“Hàng Lãng… anh ấy đã về rồi sao?”
Tuyết Lạc rât ngây thơ, theo bản năng nhìn về phía sau lưng, cô nghĩ răng quản gia Mạc đang nói chuyện với Phong Hàng Lãng vừa hay cũng vê đên cửa hoặc bên ngoài cửa, thê nhưng ngoài cửa và ở cửa đều trồng rồng, ngay cả Tiểu Tiền cũng không có ở phía sau bọn họ.