Mục lục
Triền miên nhập cốt tổng tài yêu say đắm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 186:


“Là hân hạnh của tôi.” Phong Hàng Lãng cũng rất lịch thiệp mà phối hợp với cô.


Anh ta rất thích phụ nữ thông minh, nhất là trong loại tình huông cân sự phối hợp như thê này. Còn trên phương diện kia, anh ta vẫn thích cô gái thuần khiết tên Lâm Tuyết Lạc hơn.


Thân thể không những sạch sẽ, mà tâm hồn cũng rất lương thiện.


“Thật ngại quá, mẹ tôi và em gái cũng đạng ở đây Rất xin lỗi anh, không thê tiệp tục nói chuyện với Phong Nhị thiêu gia nữa.”


Hạ Dĩ Cầm cũng thấy được phải ăn tội cùng cô đã rất làm khó người ta rồi, nên cô cũng thuận nước đầy thuyền, hạ cho mình một bậc thang đề bước xuống.


“Hạ tiểu thư cứ tự nhiên đi.” Phong Hàng Lãng lịch thiệp mà ôn nhu nói.


Thấy con gái lớn Hạ Dĩ Cầm đi về phía mình, mẹ Hạ nhướng mày nháy mát, ra hiệu cho con gái phải tranh thủ rèn sắt lúc còn nóng, tranh thủ cùng Phong Hàng Lãng bồi dưỡng thêm tình cảm. Cùng nhau đi xem phim, hoặc là cùng nhau tản bộ, ngăm phong cảnh cũng được.


Hạ Dĩ Cầm đương nhiên hiểu rõ nhất định sẽ không xảy ra chuyện đấy.


Cho nên không bằng đợi đàn ông từ chối mình thì mình chủ động ngăn chặn khả năng sẽ bị đàn ông từ chối luôn.


Phong Hàng Lãng lịch thiệp vẫy. tay với mẹ Hạ xong mới xoay người rời khỏi nhà hàng.


Lúc đi tới đại sảnh thì quản lý bước tới nghênh đón anh ta.


“Phong tiên sinh, đây là chìa khóa xe được một cô gái họ Lâm gửi cho anh ạ.” Quản lý đại sảnh rất cung kính đưa chìa khóa xe Ferrari đến trước mặt Phong Hàng Lãng.


Rõ ràng người phụ nữ kia lại không chịu nghe lời ở trên xe đợi anh ta.


“Cảm ơn. Cô ấy rời đi lúc nào?”


Phong Hành Lãng truy hỏi.


“Khoảng một tiếng trước, lúc ngài và Hạ tiêu thư vừa bắt đầu dùng bữa. Vì sợ sẽ làm phiền đến việc ngài dùng bữa nên chúng tôi vận chưa gửi cho ngài. Thật sự xin lỗi.” Quản lý ở đại sảnh nói chuyện một cách rất lịch sự và chuyên nghiệp.


Mang theo một luồng lệ khí, chiếc xe Ferrari đen tuyền phóng như bay về phía nhà họ Phong.


Người phụ nữ này cũng thật sự quá to gan rồi. Nói cô ngoan ngoãn ngồi đợi anh ta trong xe, cô ta cứ phải đôi đầu với anh ta? Lần gặp mặt này là do cô quyết định, đối tượng cũng là do cô chọn, anh ta là chồng còn chưa làm gì cô, cô là tự đá mình một cái?


Anh ta muốn giáo huấn cô một trận, đề cô hiểu rõ thế nào là “tam tòng tử đức”.


Tức giận nới lỏng cà vạt của mình, Phong Hàng Lãng giâm chân ga ‹ dưới chân xuống hết mức, chiếc xe thể thao phát ra tiếng gầm rú một cách mạnh mã.


Trong phòng khách nhà họ Phong, dì An đang dọn dẹp thì thấy Nhị thiêu gia Phong, kồiƠÍ Lãng trở về vội vàng bước ra tiệp đón.


“Phu nhân đâu?” Phong Hàng Lãng đầy tức giận hỏi.


“Phu nhân nói mình không khỏe, đã nhốt mình \ trong phòng ngủ rôi. Tôi thầy | lúc cô ây trở về tâm trạng khá xâu.” Dì An đau lòng nói.


“Cô ta cũng biết khó chịu à? Xem ra vẫn chưa thiếu đạo đức đến mức vô phương cứu chữa.” Phong Hàng Lãng lạnh lùng nói.


Khóa cửa phòng ngủ cho khách có thể ngăn cản được dì An và quản gia Mạc nhưng không thê . nổi Phong Hàng Lãng anh Đại khái năm tám tuổi, anh ta có thể tay không leo khắp ba tầng biệt thự nhà họ Phong, huông hô phòng nghỉ cho khách còn là ở tầng gác trên tầng một.


Trong phòng ngủ cho khách, Tuyệt Lạc đang cuộn chặt mình trong chăn tơ lụa, giỗng như không có cảm giác an toàn, cô tự cuộn mình vào trong chăn như con nhộng.


Thân thể trẻ trung tao nhã, căng tràn mọng nước, không cần khúc dạo đầu cũng đủ làm đàn ông phải động tình.


Huống hồ động tình như thế này sớm đã không còn là lần đầu. Mùi vị của cô đã sớm bị anh ta thử qua, thâm nhập sâu vào cốt tủy.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK