Mục lục
Đế Cuồng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

218: Nhắm Mắt Là Giả


- Nhân Phi Nhân từng nói với ta kiếm đạo rất thâm ảo, mười ba loại hình thái của nó gồm “ý, chiêu, thức, pháp, thần, thái, hình, phong, niệm, tâm, khí, thanh, hồn” vô cùng khó tiếp cận.

Kiếm khách giang hồ các đời đều không ngừng đúc kết, tu chỉnh lý thuyết.

Một đại bộ phận cho rằng bốn loại ý cảnh phụ trợ như “khoái, mạn, khinh, trọng” thuộc về kiếm ý.

Nhưng cũng có một số ít, trong đó bao gồm Nhân Phi Nhân cho rằng bốn loại ý cảnh phụ trợ này không chỉ thuộc về kiếm ý mà còn bao quát mười ba loại hình thái của kiếm.

Đây chính là đạo lý trăm sông đổ về một biển, người lữ hành leo núi.

Dù ngươi leo từ hướng nào đi chẳng nữa thì rốt cuộc cũng sẽ gặp nhau ở tại đỉnh núi.
Độc Cô Minh tuy đang lâm vào hiểm cảnh nhưng chính sát cơ này lại giúp hắn tiến đến trạng thái “vô ngã” của kiếm đạo, dần dần lĩnh ngộ chữ “khoái”.
Nếu lúc này đây hắn bế quan tu luyện thì chắc chắn chưa tới một tuần sẽ ngưng tụ được ra kiếm phân thân.

Chỉ đáng tiếc qua ngày hôm nay, đạo thể của hắn có lẽ sẽ triệt để bị tiêu diệt.
“Kiếm đạo vận” không ngừng sôi trào, từng chiêu từng thức càng lúc càng uyển chuyển, giống như trường giang đại hải, liên miên bất tuyệt.
Trong làn kiếm ảnh trùng trùng, Độc Cô Minh đánh bật toàn bộ những mũi kim châm có gắn chỉ thêu màu đỏ giống như những xúc tu không ngừng công kích mình, sau đó dùng Bách Bộ Hồng Trần chạy đến chỗ Độc Cô Yên Nhiên, muốn trực diện giao chiến với nàng ta.
- Lên!
Năm Bách Nhân Địch bên cạnh Độc Cô Yên Nhiên bắt đầu ra sát chiêu.


Bọn họ đa phần đều nằm ở vị trí rất cao trong Nhân Giới Chí Tôn bảng, chỉ có một người thuộc về thế lực chính trị của Đông Hoa thánh hoàng triều.
- Chấn Sơn Hám Địa!
- Cách Viên Động Kiến!
- Tỏa Hồn Linh Ti!
- Thính Sương Nhã Vận!
- Mộc Linh Phược!
Đối diện với thế công kích như vũ bão này, Độc Cô Minh vẫn không ngừng lao lên.

Từ trên cao nhìn xuống hắn giống như một con thiêu thân đang lao đầu vào biển lửa, biết sẽ chết nhưng vẫn cứ cố chấp.
Rơi vào tình cảnh này là chuyện bắt buộc phải xảy ra dù sớm hay muộn, ngay cả Kiếp chủ trong tương lai cũng phải chịu chung số phận như hắn.— QUẢNG CÁO —
Dùng sức một người địch vạn người, đây là con đường mà Vạn Nhân Địch phải đi.

Hay nói xa hơn là dùng sức bản thân địch cả nhân giới, thành tựu Nhân Giả Vô Địch.
Để trở thành cường giả không có con đường tắt, đều phải đạp trên núi thây biển máu mà tiến lên.
Kiếm ảnh trùng trùng va vào cơ số thần thông hùng mạnh trước mặt, Độc Cô Minh lại phun ra mấy ngụm máu tươi, xương cốt toàn thân gần như gãy nát toàn bộ.

Nhưng hắn đã thành công hóa giải một thức Loạn Thế Giai Nhân của Độc Cô Yên Nhiên, thành công tiếp cận nàng ta.
Mà lúc này đây Vũ Văn Dục từ phía bên phải cũng đã áp sát, phía sau lưng có Quan Thất và Quỷ Diện Quân như âm hồn bất tán đuổi tới, chuẩn bị giáng đòn chí mạng cuối cùng.
Bọn họ đều tiến vào biển lửa đỏ rực do thần thông Thiên Vi Hỏa của hắn tạo thành, hoàn toàn không chút e sợ.

Theo họ thấy hắn đã sắp chết đến nơi rồi, làm gì có thể gây ra thêm sóng gió gì nữa.
Dù trên người tràn ngập thương tích, sinh mạng giống như đèn dầu treo trước gió nhưng ánh mắt Độc Cô Minh lại sáng rực tới lạ thường.

Trải qua một trận huyết chiến này thì ba loại đạo vận “chiến, cuồng, kiếm” đều đã thăng hoa đến cực hạn, rất sẵn sàng cho việc ngưng tụ phân thân.
- Kết thúc rồi! Ngũ Bộ Nhất Lâu!
Vũ Văn Dục lạnh lùng nói, chân bước năm bước, ngón tay chỉ về phía Độc Cô Minh.

Gần như ngay lập tức từ dưới đất mọc lên một hư ảnh lầu các cao chọc trời bao phủ lấy hắn bên trong.

Đây là thần thông phong ấn khiến địch nhân không thể nhúc nhích dù chỉ một chút, đành trơ mắt nhìn y tới gần đoạt mạng mình.

Độc Cô Yên Nhiên được y trợ giúp nên thành công thoát khỏi sự truy kích của Độc Cô Minh.
- Đạo Xuất Nguyên Dương!
Hai bàn tay Vũ Văn Dục xoay tròn, một quả cầu bạch khí được ngưng tụ giữa lòng bàn tay hắn, tản mác ra khí tức chí dương chí cương, cuồng bạo hủy diệt.

Y thét lớn một tiếng, chưởng tâm đánh ra phía trước, quả cầu bạch khí này cũng lao thẳng về phía Độc Cô Minh đang bị giam giữ trong hư ảnh lầu các kia.
Độc Cô Minh ngẩng đầu cười điên cuồng, xung quanh hắn là cơ số thần thông của hai mươi ba chí tôn thiên kiêu cực mạnh của nhân giới.

Bất kỳ kẻ nào đều là tinh anh số một ở thế lực của mình, vậy mà lại không tiếc thân phận cùng đồng thời vây công hắn, thật sự quá mức khó hiểu.
Chỉ vì chuyện hắn gây ra ở Tuyệt Vọng Ma Uyên sao? Sự thực không đơn giản đến vậy.

Tử khí của luyện hồn sư, Thiên La Địa Võng đại trận, lại còn những công pháp nhằm khắc chế Trường Sinh thể và Đại Thôn Phệ thuật.

Đây là một sự sắp đặt đã được mưu tính từ trước.

Bọn họ không tiếc tất cả nhằm tìm ra cách khắc chế hắn.
— QUẢNG CÁO —
- Các ngươi nhắm đến Kiếp chủ, mà ta và Kiếp chủ từng là một thể, thần thông giống nhau rất nhiều.

Các ngươi đích thực xem ta như viên đá mài đao để bố cục của mình được chặt chẽ hơn!
Độc Cô Minh chợt hiểu ra mọi chuyện.

Khóe môi hắn khẽ nhếch lên hình thành nụ cười lạnh lùng.
Vào khoảnh khắc một trời thần thông khủng bố sắp sửa ập đến chỗ hắn thì dị biến lại xảy ra.

Biển lửa trên không trung đột nhiên điên cuồng sôi trào, bùng phát ra khí tức hủy diệt.

Trong biển lửa mênh mông, chúng thiên kiêu phảng phất thấy được một thân ảnh màu đỏ giống Độc Cô Minh như đúc, chỉ khác biệt ở chỗ thân ảnh này có tóc, là một mái tóc đỏ hồng giống như bị trăm ngàn ngọn lửa thiêu đốt, mỗi lần gió mạnh thổi qua đều khiến ánh lửa bùng lên cực kỳ quỷ dị.
- Lại là thân ngoại hóa thân, còn hoàn mỹ hơn tôn thần của Hư Thần kinh một bậc!
Đám Quan Thất, Vũ Văn Dục, Quỷ Diện Quân, Độc Cô Yên Nhiên tỏ ra âm trầm.
Ở trong tu luyện giới, thân ngoại hóa thân chỉ thuộc về thứ gọi là truyền thuyết.

Bởi vì muốn luyện ra hóa thân thì cần đến vô số thiên tài địa bảo, đồng thời phải sở hữu thần niệm cường đại mới đủ sức khống chế được nó.
Bọn họ không hề biết rằng thứ Độc Cô Minh tạo ra là phân thân chân chính, một sinh linh hoàn chỉnh độc lập, có khả năng tu luyện, cũng có thể mang suy nghĩ riêng nếu bổn tôn gặp trục trặc.
Dù sao Đại Phân Thân thuật là bắt nguồn từ tiên giới, Thiên Ảnh Nhân phải dốc hết sức lực mới cướp về được.

Quần hùng nhân giới không biết đến nó cũng là điều đương nhiên.
Độc Cô Yên Nhiên lạnh lùng:
- Muốn giãy chết sao! Chúng ta đã có đề phòng, dù ngươi có tự bạo cũng không thể gây ra thương tổn gì!
- Vậy sao?
Độc Cô Minh cười nhạt, sau lưng đột nhiên xuất hiện một cặp mắt khổng lồ mở trừng trừng nhìn về phía chúng thiên kiêu đang đánh tới.
- Ta mở mắt là thật, nhắm mắt là giả… Mở mắt khiến chân tướng hiển lộ ra trước mặt, nhắm mắt lại khiến chúng sinh chìm trong huyễn mộng…— QUẢNG CÁO —
Hắn khẽ thì thào, hai mắt bắt đầu nhắm nghiền lại.

Một loại đạo vận mộng mị từ cơ thể của hắn lan tỏa ra khắp trời đất.


Loại đạo vận này giống như một loại thuốc độc không hình không sắc, không mùi không vị, dù chúng thiên kiêu xung quanh có dùng mọi biện pháp cũng chẳng cách nào chống cự lại được.
Đây chính là thần thông mà Độc Cô Minh dùng Độc Cô Cửu Trảm trao đổi với Kiếp chủ.

Nhưng hắn không đi theo con đường của y mà đã tìm ra lối đi riêng cho mình.
Nếu Hồng Trần Ma Nhãn của tâm ma là một loại ý cảnh khinh thường thế gian, một khi mở mắt ra tức là nhập vào hồng trần khiến chúng sinh điên đảo.

Thì nay Chân Giả Song Nhãn của hắn lại mang một loại ý cảnh lấy từ chính sự mê mang của hắn khi nghĩ về xuất thân của mình.

Hắn muốn dùng Chân Giả Song Nhãn này nhìn thấu mọi chân tướng của thế gian.

Giả dụ thế gian mà hắn đang nhìn thấy đều là hư ảo thì hắn muốn chúng sinh cũng phải chìm đắm trong đó cũng với hắn, cùng hắn vẽ lên giấc mộng này.
Khoảnh khắc Độc Cô Minh hoàn toàn nhắm mắt, đôi mắt khổng lồ sau lưng hắn cũng hoàn toàn nhắm lại, chúng thiên kiêu xung quanh cũng không thể cưỡng lại được đạo vận mộng huyễn đang bao phủ lấy thân thể mình mà bắt chước động tác của hắn.
Bọn họ thấy mình xuất hiện trong một vùng thiên địa xa lạ, mà ở vùng thiên địa này bọn họ lại mất đi toàn bộ sức mạnh biến thành phàm nhân.

Còn Độc Cô Minh thì đang lơ lửng giữa không trung, dùng ánh mắt vô tình giống như thiên đạo coi chúng sinh như chó rơm nhìn xuống bọn họ.
- Đạo giới?
Vũ Văn Dục trầm mặc cất tiếng.
- Không phải đạo giới, chỉ là mộng cảnh do linh thức của chúng ta chìm đắm vào, nếu chết trong đây thì ở ngoài thực tại sẽ biến thành người thực vật.

Đây là thức thần thông duy nhất ta chưa tìm ra cách phá giải, nay có cơ hội trực tiếp đối diện để nghiên cứu, thật là không còn gì bằng.
Quan Thất mỉm cười, dáng vẻ cực kỳ tự tin.
- Chỉ là tinh thần công kích, nếu đơn đả độc đấu thì còn chút tác dụng.

Trong trường hợp chúng thiên kiêu đông như vậy mà sử dụng thì thật ngu ngốc.

Hắn tưởng rằng tinh thần lực của hắn có thể mạnh mẽ hơn tinh thần lực của chúng ta cộng lại sao?
Độc Cô Yên Nhiên lạnh lùng, nói xong trực tiếp phất tay, từ hồng y chuyển thành bạch y trắng muốt.

Ngay cả mái tóc cũng biến đổi, hoàn toàn trở thành màu bạc..

218: Mộng Ảo Không Hoa

Nàng ta tu luyện Thất Thải Thiên Công. Đây là tâm pháp độc môn của Thất Thải Thiên Nữ, kỳ phùng địch thủ với Cửu Thiên Huyền Nữ người sáng tạo ra Cửu Chuyển Thiên Công danh chấn nhân giới.

Nếu Cửu Chuyển Thiên Công đã là cấm kỵ công pháp thì Thất Thải Thiên Công dù chưa đạt đến mức độ ấy song cũng không hề đơn giản.

Xét về nguyên lý vận hành thì Thất Thải Thiên Công có một chút tương tự với Đạo Ma kinh và Hư Thần kinh. Tuy nhiên nó không khiến ý thức của người tu luyện bị phân liệt mà chỉ ảnh hưởng sơ bộ tới tính cách. Ở thời điểm hiện tại Độc Cô Yên Nhiên đã luyện ra ba màu sắc đầu tiên là “tử, hồng và bạch”.

Tử y là trạng thái bình thường hằng ngày của nàng ta, lãnh đạm băng sương, khả năng cảm ngộ cao nhất.

Hồng y sát ý quyết liệt, có sức chiến đấu tốt nhất, thường dùng trong những trận đánh quan trọng.

Còn bạch y lại sở hữu tinh thần lực mạnh mẽ, mỗi khi gặp phải địch thủ dùng huyễn trận hoặc mộng cảnh sẽ phát huy tác dụng tối đa.

Chỉ một mình Thất Thải Thiên Công đã đủ cho Độc Cô Yên Nhiên xưng hùng thế hệ trẻ nhân giới, vậy mà nàng ta còn có cơ duyên lớn lao tìm thấy Vạn Huyễn đại pháp ở trong quốc khố của Độc Cô thánh hoàng triều. Cuốn bí thư này quanh năm phủi bụi, toàn những hình vẽ ngoằn nghèo chẳng ai chú ý, nhưng khoảnh khắc Độc Cô Yên Nhiên đọc được những trang đầu tiên liền đại ngộ, lập tức hiểu ra đạo lý thâm tàng trong đó. Nghe đồn công pháp này từng được Thiên Ảnh Nhân thi triển trong trận chiến ở Tuyệt Vọng Ma Uyên, thiên biến vạn hóa, huyễn cảnh trùng trùng, khi kết hợp với bộ pháp Hành Vân Lưu Thủy thì càng lợi hại, đồ sát vô số cường giả tiên tộc.

- Mộng Huyễn Hoa Khai!

Độc Cô Yên Nhiên quát lớn, tóc trắng bay phấp phới, tinh thần lực từ cơ thể lan tỏa ra bốn phía xung quanh. Áp lực nàng ta tạo ra ngày một trầm trọng khiến không gian xuất hiện rất nhiều vết nứt. Từ trong những vết nứt này lại mọc ra vô số bông hoa màu trắng muốt không ngừng hấp thu tinh thần lực của Độc Cô Minh, làm suy yếu mộng cảnh của hắn.

Nhưng hắn không hề sợ hãi mà trái lại thần sắc càng trầm lặng hơn. Hư ảnh đôi mắt khổng lồ đang nhắm nghiền lơ lửng sau lưng cứng rắn chống chọi với sự công kích đến từ nàng ta. Trong sự xung đột của hai loại lực lượng tinh thần mạnh ngang nhau, Độc Cô Minh dần dần rơi vào trạng thái rất khó diễn tả.

Trước đây chân giả đạo vận của hắn không gặp được đối thủ xứng tầm, dù là Pháp Hải, Chu Tử hay Xích Khao đều yếu ớt chịu không nổi một kích. Còn ở đây Độc Cô Yên Nhiên quá mạnh, cực mạnh. Hắn có cảm giác chiến lực của nàng ta tuyệt đối không hề kém cạnh mình, thậm chí ở một vài phương diện còn lấn áp hắn hoàn toàn. Nhưng cách sử dụng thần thông của nàng ta thiếu đi một ít quyết đoán, ở thời khắc mấu chốt luôn chùn tay lại, có lẽ vì rất ít khi giao chiến với tu sĩ trong cùng thế hệ.

Đây cũng là điều dễ hiểu khi Độc Cô Yên Nhiên đi theo đường lối chính trị là phần nhiều, ít để tâm tới phân tranh tu luyện giới.

Thấy một thức thần thông của mình dần lấn áp Độc Cô Minh, Độc Cô Yên Nhiên nhếch môi cười lạnh, không ngừng ép tới.

Quan Thất biểu tình trầm tư, chăm chú quan sát từng biến đổi của ảo cảnh sau đó dùng Đại Diễn quyết phân tích tìm ra sơ hở.

- Có gì đó không đúng! Hắn tuy yếu thế nhưng không ngừng thay đổi cách vận hành mộng cảnh, Yên Nhiên tiểu thư không nên khinh địch.— QUẢNG CÁO —

Độc Cô Yên Nhiên lạnh lùng:

- Hắn chống cự không được bao lâu nữa đâu! Chưa từng có ai đỡ nổi thức Mộng Huyễn Hoa Khai này của ta quá mười khắc!

Quan Thất lắc đầu:



- Khinh địch là không tốt! Dù ta và hắn hận thù rất sâu nhưng vẫn vô cùng tôn trọng hắn. Lấy một địch nhiều chí tôn thiên kiêu đến vậy mà giờ vẫn chưa chết, thậm chí còn không ngừng sáng tạo và cảm ngộ ra đạo pháp mới. Thiên tư cỡ này tuyệt đối không thua kém ta và Thẩm Yến!

- Hạng thiên kiêu như ngươi không đỡ nổi mười chiêu của ta!

Độc Cô Yên Nhiên cực kỳ cao ngạo, tuy nhiên Quan Thất chỉ cười nhạt mà không hề tức giận. Thiên kiêu trong thiên hạ luôn khác với tu sĩ tầm thường vì vậy mới có thể nổi bật giữa biển người mênh mông, khiến vạn chúng chú mục. Đừng nói gì Độc Cô Yên Nhiên, ngay cả bản thân gã cũng có sự ngạo nghễ riêng, chỉ tôn trọng địch thủ mà không cảm thấy bản thân thua kém bất kỳ ai.

Quay lại hiện tại, phía bên kia Độc Cô Minh chìm sâu trong cảm ngộ của hai loại đạo vận chân giả. Cứ mỗi lần hắn bị dồn vào đường cùng, đứng trước cánh cửa sinh tử thì mọi giác quan đều trở nên nhạy bén đến lạ thường, giúp hắn không ngừng sáng tạo kỳ tích.

Cũng có thể do tính cách hắn quá mạnh mẽ, không chấp nhận nghịch cảnh, luôn muốn vẫy vùng.

Hắn không cần biết là thành hay bại, sống hay chết, chỉ cần không thẹn với lòng, sống một cuộc đời thống khoái là đủ!

Mắt thấy những tia nứt trong không trung càng lúc càng nhiều, vô số những đóa hoa màu trắng mọc ra điên cuồng hút lấy tinh thần lực của Độc Cô Minh. Những thiên kiêu kia dần an lòng, tin tưởng rằng Độc Cô Yên Nhiên thừa sức phá giải thần thông này.

Trời đất rung chuyển dữ dội, khoảnh khắc mộng cảnh sắp tan vỡ tất cả bỗng nghe Độc Cô Minh khẽ thì thào:

- Ta nhắm mắt là giả, mở mắt lại là chân! Cái gì là mộng, cái gì là hoa? Nhân vô hướng dự mộng ảo vô biên, hoa vô thường phong lãng vô phương. Người mất đi phương hướng sẽ chìm vào trong giấc mộng vĩnh cửu, mà hoa dẫu đẹp cách mấy cũng sẽ tàn tạ rơi rụng trong sự vô định. Trong giấc mộng của ta không có hoa, chỉ có sự trầm luân là thường tại. Mộng Ảo Không Hoa!

Lời nói của Độc Cô Minh không chỉ có sự góp mặt của chân giả đạo vận mà ngay cả diệu âm đạo vận cũng tham gia vào. Ba loại đạo vận này kết hợp với nhau cực kỳ hoàn mỹ, hóa thành một làn sóng âm lan tỏa khắp mộng cảnh khiến những đóa hoa màu trắng tiêu tán hoàn toàn.

— QUẢNG CÁO —

Sắc mặt Độc Cô Yên Nhiên tái xanh, thân hình mờ đi một chút, hiển nhiên đã bị Mộng Ảo Không Hoa của Độc Cô Minh đả thương.

- Hồng Nhan Bạch Phát!

Điều này khiến nàng ta cực kỳ tức giận, mái tóc bạc trắng dài tung bay trong gió, những sợi tóc bắt đầu dài ra với tốc độ nhanh chóng mặt, chẳng mấy trong đã tràn ngập trong mộng cảnh.

- A a a a a a …

Độc Cô Yên Nhiên ngẩng mặt lên trời thét lên một tiếng chói tai, dưới tiếng thét này toàn bộ những thiên kiêu có mặt ở đây bao gồm Quan Thất, Quỷ Diện Quân, Vũ Văn Dục đều phun ra một ngụm máu tươi.

Chân Giả Song Nhãn đang nhắm nghiền sau lưng Độc Cô Minh tan vỡ hoàn toàn, mộng cảnh triệt để bị phá tan.

- Quá mạnh!

Đó là cảm nhận cuối cùng của Độc Cô Minh khi bị đánh trở về thực tại. Nếu trong trạng thái đỉnh phong có lẽ hắn sẽ không thua kém nàng ta là bao nhiêu, còn bây giờ thương thế đầy người, đích thực không địch nổi.



- Dù hôm nay ta có mất đi bộ đạo thể này cũng sẽ để lại cho các ngươi ký ức khó quên!

Ánh mắt hắn chợt lóe, lúc đám Quan Thất, Độc Cô Yên Nhiên vừa tỉnh lại thì lông tóc toàn thân chợt dựng đứng, chưa kịp phòng thủ đã bị một biển lửa vô tận nuốt chửng. Không đơn giản là thần thông đến từ hỏa phân thân mà là sự hỗn loạn của việc triển khai tự bạo.

Nếu chỉ đơn thuần dùng thần thông công kích chỉ có thể đánh trọng thương tối đa không quá ba người, nhưng nếu tự bạo thì gần như toàn bộ những kẻ có mặt sẽ phải trọng thương. Đạo thể cũng sẽ có cơ hội giết chết một người nữa.

Đây đã là kết quả tốt nhất mà hắn làm ra được. Dù sao những kẻ này đa phần đều là Bách Nhân Địch, thủ đoạn bảo mệnh rất nhiều. Điển hình như Quỷ Diện Quân chịu một quyền toàn lực của hắn vào giữa ngực, nơi cực kỳ yếu hại trên người nhưng vẫn không chết, thậm chí lúc quay trở lại còn mạnh mẽ hơn gấp mấy lần.

Độc Cô Minh không cuồng vọng có thể giết chết tất cả, chỉ cần để lại cho chúng một ký ức khó quên là đủ!

Kẻ mà hắn chọn chính là Vũ Văn Dục!— QUẢNG CÁO —

Nếu nói món thần thông nào khiến hắn kiêng kỵ nhất thì đó chính là Ngũ Bộ Nhất Lâu của y. Lúc bị trúng phải thức thần thông này, hắn hoàn toàn không thể động đậy hay thi triển Bách Bộ Hồng Trần để thuấn di, bắt buộc phải dẫn y vào mộng cảnh mới tạm thời hóa giải nguy cơ bản thân phải trơ mình ra hứng chịu vô số thần thông từ bốn phía đánh vào.

Giả dụ như hắn muốn đánh phá ra một đường sinh cơ thì nhất định phải giết được Vũ Văn Dục, hoặc chí ít là phế bỏ y.

Phía bên kia, Vũ Văn Dục vừa bừng tỉnh nhưng liền bị biển lửa cuồng bạo bao phủ lấy. Nguyên khí trong người bị thiêu đốt đến mức đình trệ.

- Phá cho ta!

Vũ Văn Dục thét lớn, sau khi dùng toàn lực cũng thành công đánh tan hỏa khí vừa xâm nhập vào cơ thể mình. Tất nhiên sức nóng của hỏa khí vẫn khí cho linh lực và nguyên lực của hắn bị cạn kiệt, nhất thời khó lòng hồi phục.

- Không ổn!

Thân là thiên kiêu tuyệt thế, Vũ Văn Dục thoáng cảm nhận được một loại nguy cơ kinh khủng sắp ập xuống người mình, vội vã tung người lui lại.

Có điều mọi thứ đã muộn, chỉ thấy một đạo kiếm quang bàng bạc xé đôi biển lửa mênh mông sau đó lớn dần trong mắt y.

Thân thể Vũ Văn Dục bị kiếm quang xuyên thủng, kinh mạch toàn thân đứt đoạn, nguyên khí điên cuồng chạy ngược chạy xuôi trong cơ thể, sau đó bùng nổ ra da thịt tạo thành những lỗ máu sâu hoắm.

Đám Quan Thất, Độc Cô Yên Nhiên, Quỷ Diện Quân vừa chỉ mới định thần lại, chấn trụ thương thế do vụ tự bạo tạo thành thì đã thấy Vũ Văn Dục từ trên không trung rơi xuống đất một cái rầm, tay chân co quắp, ý thức hoàn toàn mất đi.

- Sống dai như gián, vậy mà vẫn không chết!

Độc Cô Minh không cam lòng, một kiếm vừa rồi của hắn đã vận dụng toàn bộ công lực, gần như có thể chém chết bất kỳ Bách Nhân Địch nào, vậy mà bằng một cách thần kỳ nào đó Vũ Văn Dục vẫn còn sống, chỉ là bị phế đi tu vi biến thành phế nhân.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK