Mục lục
Mùi Hương Mê Hoặc [H+] - Thảo
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trưởng phòng Hà sau khi biết được người đưa Thảo đi công tác lại là giám đốc thì càng nhìn cô với ánh mắt khinh bỉ hơn, cô ấy bước lên nhìn Thảo rồi nhìn sang mọi người cười mỉa mai và nói

- Người ta là tình cũ, dù gì thì cũng phải nể mặt chứ, nói không chừng người ta ra đó vì muốn

LU


nối lại tình xưa thì sao?

Rồi nhìn về phía Thảo cười nhếch mép như kiểu muốn nhắc nhở Thảo cô phải biết thân biết phận.

Câu nói của trưởng phòng Hà làm Thảo như chết lặng, cô không biết tin tức này, La Thái Mẫn cũng không hề nói cho cô biết, cô trở về bàn làm việc với tâm trạng rối bời.

Đúng là người ở bên cạnh Mẫn thì nên là những người như vậy, nếu không phải gia thế tốt thì phải có nhan sắc hơn người, còn một nhân viên làm công ăn lương tầm thường như Thảo thì làm sao có cơ hội đứng cạnh anh. Thảo tự trách "có lẽ mình nên tỉnh táo lại", bây giờ vẫn còn kịp, đến khi đã dấn thân vào quá sâu thì chỉ có tổn thương chính mình.


Đang đắm chìm trong những suy tư rối bời đó thì Mai đi tới, VỖ vào vai Thảo trêu chọc.

- Sao rồi, đi chơi vui không nè ? Có chuyện gì bất ngờ xảy ra không?

- Đi chơi gì đâu, bọn mình chỉ làm việc thôi.

Thảo vừa nói vừa mở máy tính bắt đầu công việc, cô không dám nhìn thẳng vào mặt Mai, sợ rằng Mai sẽ phát giác ra điều gì lại tra hỏi không ngừng.

Cả buổi chiều La Thái Mẫn không lên công ty,

Thảo ngồi làm việc mà tâm hồn cứ như lạc mất nơi nào, buổi ra mắt sẽ được diễn ra vào thứ hai tuần tới vậy là chỉ còn ba ngày nữa, vẫn sẽ về lại trụ sở, có lẽ cô phải tập làm quen với việc anh sẽ không xuất hiện tại nơi này nữa.

Tan làm Thảo lê từng bước chân nặng nề về nhà, tâm trạng có chút chán, cô ghé vào cửa hàng tiện lợi gần đó mua vài lon bia, vừa vào phòng đã ngửi thấy mùi thức ăn thơm phức, làm chiếc bụng của Thảo trở nên cồn cào.

- Hôm nay sao tự nhiên về sớm nấu cơm thế? - Thảo đi đến ngồi xuống bàn ăn đã được dọn sẵn một vài món, nào là sườn rim, trứng cuộn, dưa muối.

Nga đi từ trong bếp bưng ra một tô canh chua cá lóc.

- Nay tạo xong việc sớm nên rảnh ghé vô chợ một chút, với cả hai đứa mình cũng lâu lắm rồi không ăn một bữa cơm đàng hoàng mà.

Nhìn thấy tâm trạng Nga có vẻ đang vui, Thảo liền dò hỏi

- có phải có chuyện gì vui không? kể tao nghe.

Nói rồi cầm đũa gắp một miếng trứng cuộn bỏ vào miệng.

- Này! mày phải đi rửa tay đã chứ - Nga cuống cuồng bắt Thảo đứng lên đi vào nhà vệ sinh.

Một lúc sau thấy Thảo quay lại liền hí hửng nói - Ngày mai anh ấy hẹn tao đi ăn tối mày ạ.

- Anh nào? - Thảo bỏ miếng sườn vào miệng và hỏi một cách bất cần

Nga tức giận chau mày lại nhìn Thảo - Còn anh nào nữa, con này, mày nghĩ tao có nhiều anh lắm sao?

- À cái anh trà sữa đó hả, hihi, tao phải hỏi lại chứ biết đâu mày lại đổi mục tiêu - Thảo ra vẻ châm chọc.

- Không, lần này tạo thật sự nghiêm túc đó, từ lúc đầu nhìn vào ánh mắt anh, tao đã nghĩ ngay đến viễn cảnh một gia đình hạnh phúc rồi, người gì đâu mà vừa cao ráo lại còn đẹp trai, phong thái còn nhã nhặn, chu đáo. Mày nghĩ xem, lúc đó tạo không may làm đổ trà sữa lên người anh ấy, anh ấy không tức giận một chút nào còn đỡ tạo dậy hỏi "em có sao không", từ lúc đó tao quyết phải tóm bằng được người đàn ông này!

Nga vừa say sưa kể vừa chắp hai tay dưới cằm, khuôn mặt vô cùng thoải mái hưởng thụ sự ảo tưởng của bản thân.
1644647654195.png

Câu nói của Nga khiến Thảo phải suy nghĩ, tại sao La Thái Mẫn luôn hỏi về mùi hương trên cơ thể của cô, anh đang quan tâm đến mình như Nga nói, hay chỉ đơn giản là anh cũng thích mùi hương đó thôi.

- Không phải anh ta là kẻ lừa đảo đấy chứ - Thảo vừa húp canh vừa hỏi làm Nga tụt hứng


- Mày nghĩ có ai đẹp trai vậy đi lừa đảo chứ? Với cả tạo có gì mà lừa, mà nếu có lừa tạo tạo cũng cam chịu.

- Con hâm này!!! Thôi ăn nhanh đi để tạo còn rửa chén.

Thảo đúng là bất lực trước sự mê trai không lối thoát của con bạn, có thể thích một người từ cái nhìn đầu tiên như vậy, ít ra cũng phải biết người đó là ai, tính cách như thế nào đã chứ. Bỗng nghĩ lại bản thân mình, Thảo như tự vả vào mặt, đã biết được người đó là ai, đang đứng ở vị trị nào mà sao vẫn còn ngu muội hi vọng một thứ tình cảm mong manh rồi tự dằn vặt khiến bản thân.

đau buồn chứ.


Nga nhìn thấy vài lon bia đặt dưới ghế liền hỏi - Mày nay có chuyện gì à? sao tự nhiên lại muốn uống bia?

Thảo chỉ chăm chú nhìn vào điện thoại đáp đại - Lâu lâu thèm thôi.

- Mày còn giấu tạo, chả phải lúc nào tâm trạng không vui mày đều mua bia về nhà sao.

Thảo đặt điện thoại xuống, nhìn sang mấy lon bia rồi thở dài - Làm người lớn khó quá mày nhỉ?

- Mày lại với vẩn gì vậy? Thôi đi rửa chén đi, tí nữa tao uống với mày.

Buổi tối sau khi tắm rửa, Thảo và Nga cầm vài lon bia lên sân thượng, cùng vài túi bim bim, hai người ngồi trên chiếc phản, ngắm thành phố sa hoa ngập tràn ánh đèn lung linh, lắng nghe âm thanh náo nhiệt bên dưới, biết rằng bản thân mình vẫn đang tồn tại trong dòng chảy không ngừng của vạn vật. Thảo khui một lon bia cho lên miệng uống một ngụm.

- Mày nói xem, sau này bọn mình sẽ sống một cuộc sống như nào nhỉ?

Nga kinh ngạc nhìn qua Thảo, mới đi làm có một tháng mà sao dạo này suy nghĩ trưởng thành lên nhiều vậy, cô thảm nhiên đáp

- Đương nhiên là lấy chồng, sinh con và đi làm kiếm tiền, vậy chứ sao. .

- Ừm bọn mình sẽ sống một cuộc sống bình thường như bao người khác nhỉ.

- Ở này, mày sao thế? Ai bắt nạt mày à?

Thảo im lặng không nói gì, nằm dài ra chiếc phản nhìn lên bầu trời đầy sao, Nga nằm xuống bên cạnh, quay qua nhìn Thảo.

- Hay là tao giới thiệu cho mày một anh nhá, mày cũng nên có người yêu đi là vừa, cứ ở một mình rồi suy nghĩ lung tung.

Thảo trầm ngâm, nhớ về cuộc tình thời sinh viên ngây ngô của mình, cũng từng rất vui vẻ, hạnh phúc. Nhưng rồi người ta cũng rời đi chỉ để lại một bầu trời kỉ niệm, tuy là nỗi đau thì có thể được thời gian xoá nhoà những nỗi sợ bị bỏ rơi, một mình tồn tại trong cô đơn vẫn luôn ám ảnh trái tim cô.

- Thôi đừng buồn nữa mà - Nga đưa tay qua ôm Thảo, VỖ VỖ nhẹ an ủi - Hay là ngày mai mày đi ăn tối với bọn tao luôn, tiện cho mày gặp mặt thử anh ấy.

- Thôi, mày hầm thế, người ta muốn hẹn mày dắt tạo theo làm gì, muốn cho tao ăn cẩu huyết sao.

- haha - Nga phì cười - Làm gì đến nỗi ấy, bọn tao chỉ đang tìm hiểu nhau thôi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK