Mục lục
Mùi Hương Mê Hoặc [H+] - Thảo
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

La cà phê đã tan hết đá, 8 giờ hơn người đàn ông đấy vẫn chưa xuất hiện, Thảo kiên nhẫn đợi thêm một chút, một chiếc xe sang trọng dừng ngay trước cửa, Thảo đưa mắt dõi theo, Tony bước xuống và đi vào quán, khí chất của anh thu hút những cặp mắt tò mò gần đấy đến khi anh ngồi xuống mới quay đi, Tony vắt chéo chân, đảo mắt nhìn xung quanh rồi nhìn Thảo ra vẻ trêu chọc.

- Em có chuyện gì khó nói sao, lại hẹn anh đến chỗ kín đáo thế này?


Thảo không quan tâm đến câu nói đùa của Tony, ánh mắt nghiêm túc nhìn anh nói.

- Anh biết lý do mà đúng không? - Ý em là?

- Cái đêm anh gọi em đến, rốt cuộc vì chuyện gì?

Buổi chiều khi đang làm việc, nhận được điện thoại của Thảo, Tony đã khá ngạc nhiên, sau hôm ấy anh cứ nghĩ rằng La Thái Mẫn sẽ buông bỏ cô gái này, nhưng nhìn hành động của Mẫn là anh hiểu, Mẫn đã rơi vào lưới tình, không thể dứt ra được rồi, lần liên lạc này làm anh tò mò muốn hiểu hơn về Thảo, tuy Tony không muốn can dự quá nhiều vào việc riêng của người khác, nhưng nhìn Mẫn tự làm khổ mình như vậy anh cũng khá là khó chịu,


câu hỏi của Thảo làm Tony suy nghĩ một lúc, tại sao bây giờ cô lại thắc mắc về vấn đề này.

-Vì anh nghĩ có vẻ em sẽ khuyên được cậu ta, nhưng không ngờ lại thành ra như vậy!

- Em biết là anh biết lý do, em xin anh hãy nói với em được không?

Tony ra vẻ khó xử, mặc dù anh biết được nguyên nhân nhưng vì không chắc đó có đúng là sự thật không nên vẫn luôn cân nhắc, nói cho Thảo có thể sẽ khiến cô thêm suy nghĩ, anh đang nghĩ xem phải nói thế nào là tốt nhất, Thảo vẫn đang đặt ánh mắt đầy mong đợi trên gương mặt của Tony.

- Thì ra anh bỏ em giữa đường vì cô gái này à?

Một cô gái lao vào chỉ vào mặt Thảo và lớn. giọng, cắt ngang cuộc nói chuyện của hai người, Thảo giật mình đứng dậy.

- Chị bình tĩnh chút!

Tony chưa kịp phản ứng thì cô gái kia đã đưa tay lên giáng xuống mặt Thảo một cái tát, in hằn năm ngón tay trên má cô, nhìn thôi cũng đủ biết đau như thế nào, Tony bực mình quát lớn.

- Em làm cái trò gì thế hả? - Rồi bước tới hỏi han Thảo - em không sao chứ?

Màn trước mặt chỉ làm cô gái thêm căm giận, mới vừa rồi còn ngọt ngào với cô nhưng đột nhiên lại nói có công chuyện, bản tính đa nghi nên cô đã bám theo, không ngờ đúng như cô suy đoán, nhìn bộ dạng ngây thơ của Thảo làm cô nghĩ chắc chắn đang ra bài quyến rũ Tony, máu ghen nổi lên khiến cô không thể kiềm chế.

- Muốn quyến rũ đàn ông cũng phải xem người bên cạnh anh ta là ai chứ? - Cô gái lao tới đẩy Tony ra rồi nắm lấy tóc Thảo, vì sự việc quá bất ngờ nên Thảo không thể né tránh, Tony dùng sức nắm tay cô gái kéo lại, dùng ánh mắt sắc lạnh nhìn vào cô gái.

- Em có dừng lại không? - Tony không ngờ người phụ nữ thường ngày vẫn dịu dàng khi bên anh lại trở nên hung dữ như vậy, đúng là không thể nhìn phụ nữ qua vẻ bề ngoài.

Câu nói của Tony như thêm dầu vào lửa, từ nãy đến giờ anh vẫn chỉ một mực bênh vực Thảo, cô ta tức giận đẩy mạnh Thảo ra rồi quay người bỏ đi, Thảo theo quán tính mà ngã về sau, Tony đưa tay qua eo giữ được Thảo những cánh tay cô đã và vào cạnh ghế bị cho một đường dài, bắt đầu rỉ. máu, Cơn đau khiến Thảo rơm rớm nước mắt, tức giận không nói nên lời, Tony thấy vậy liền bế Thảo lên.

- Anh làm gì vậy, thả em xuống!

- Anh xin lỗi, anh đưa em đến bệnh viện!

- Không cần đầu, anh lo giải quyết chuyện của anh đi! - Thảo quá mệt mỏi không muốn ở đây thêm chút nào nữa.

Tony vẫn nhất quyết bế cô ra xe rồi chở đến bệnh viện quốc tế gần đây, trong lúc cô y tá đang xử lí vết thương cho Thảo, anh lặng lẽ ra ngoài
1645019524601.png

Tony cảm thấy quá xấu hổ vì chuyện vừa rồi, khiến Thảo bị liên lụy như vậy, anh đã gọi điện cho Mẫn để xem sự quan tâm của Mẫn dành cho cô gái này đến mức nào, có thể anh sẽ bị chửi một trận không thương tiếc.

- Khoảng 15 phút sau thì Mẫn đã có mặt tại bệnh viện, Tony sau khi thấy bộ dạng sốt sắng của Mẫn thì mỉm cười hài lòng rồi quay đi, anh cần phải đi tìm cô gái đó, sự việc này không thể cho qua thế này được, anh đã khiến Thảo không những phải chịu vết thương thể xác mà cả lòng tự trọng cũng đã tổn thương.


La Thái Mẫn hốt hoảng chạy vào phòng cấp cứu nhưng không thấy ai, thấy một cô y tá bước qua, anh liền kéo tay cô lại.

- Cho hỏi, vừa rồi có cô gái được đưa vào đây đang ở đâu?

Vì là ngoài giờ hành chính nên bệnh nhân khá vắng, gương mặt đầy lo lắng nhưng không giấu nổi vẻ đẹp trai của Mẫn, làm cô y tá đứng hình mất vài giây rồi mới lên tiếng.


- Có phải bệnh nhân Bùi Ngọc Thảo không ạ?

Mẫn gật gật đầu, cô y tá chỉ về phía sau thì đúng lúc Thảo đã băng bó xong đi ra, nhìn thấy Thảo anh không kìm được mà chạy đến ôm cô vào lòng, đặt một nụ hôn lên tóc cô, hành động của Mẫn làm Thảo bất ngờ, cô cố gắng đẩy Mẫn ra rồi nói.

- Sao anh lại đến đây?

Mẫn bỏ qua câu hỏi của Thảo, anh đưa tay lên xoa vào khuôn mặt vẫn còn vết hằn của Thảo, xót xa lên tiếng.

- Là ai đã làm chuyện này? Thảo nhìn Mẫn lo lắng cho mình như vậy thì

bật khóc, hai hàng nước mắt cố gắng kìm nén nãy giờ lại lăn dài trên đôi má, cô như một đứa trẻ muốn được vỗ về an ủi, Mẫn vội ôm cô vào lòng, xoa xoa lên lưng - không sao rồi, anh ở đây! - Thảo cũng không đẩy anh ra nữa, mặc sức mà khóc trên áo anh.

Mẫn anh cứ nghĩ là Thảo gặp phải tai nạn thì đó, tâm trạng vô cùng bất an, khi nhìn thấy được hình hài nguyên vẹn nhưng có chút tả tơi của Thảo mới thở phào một cái, Mẫn nhận ra sự quan trọng của Thảo trong trái tim mình, không thể nào xoá bỏ được sự quan tâm này.

Thảo sau khi khóc đủ thì lấy lại bình tĩnh đẩy Mẫn ra rồi bỏ đi, Mẫn đuổi theo giữ cô lại - Để anh đưa em về!

Thảo lườm nguýt anh một cái, quay đi suy nghĩ một lúc rồi bước nhanh về phía xe của Mẫn Mẫn còn đang lúng túng vì hành động của Thảo, anh lấy chìa khoá xe ra bấm mở cửa, Thảo sau khi nghe hai tiếng bíp bíp thì tự mở cửa xe ngồi vào trong.

- Đến nhà của anh đi!

Câu nói của Thảo làm Mẫn không biết nên vui mừng hay là lo lắng, thực ra tối nay anh có việc muốn giải quyết, anh đã muốn tìm đến mẹ mình để hỏi rõ lý do bà vẫn còn lưu luyến cái quá khứ ấy như vậy, khi xe đang dùng trước cửa nhà, anh chuẩn bị bước xuống thì nhận được điện thoại của Tony, Mẫn tức tốc quay xe lại, trong đầu anh chỉ toàn những lo lắng bất an về cô, Mẫn mặc kệ cái quá khứ chết tiệt ấy, giờ anh cần phải gặp cô ngay lập tức, cảm giác như nếu lỡ một nhịp thì trái tim này sẽ không thể thở được mất.

Mẫn nhìn vào khuôn mặt lạnh lùng của Thảo lên tiếng.

- Em chắc chắn chứ?

Thảo chỉ hướng mặt vào khoảng không gian phía trước, gật gật đầu, dù sao nếu về nhà với bộ dạng này, Nga biết được thì cũng không ổn, cô phải lánh đi một hôm, và thực sự Thảo cũng muốn biết, trong lòng vẫn đang chứa đựng thứ gì, vẻ mặt quan tâm lo lắng vừa rồi chỉ là xã giao thôi sao, cô muốn hiểu hơn về con người của anh, về cuộc sống của anh và hơn hết là muốn biết được tình cảm của anh dành cho cô rốt cuộc là gì.

Trên đường đi Thảo vẫn im lặng, chỉ quay qua cửa kính ngắm nhìn sự náo nhiệt bên ngoài, Mẫn nhìn Thảo thì có chút suy tư, liệu việc mình làm bây giờ là sai hay đúng, anh càng ngày càng trở nên tuỳ hứng vậy sao, hành động theo cảm tính như vậy, Mẫn thật sự đã tự đập bể bức tường kiên cố mà anh tạo dựng bấy lâu mất rồi.

Đây là lần đầu tiên có một cô gái xuất hiện cùng Mẫn tại nơi này nên bác bảo vệ không khỏi tò mò, cứ nhìn theo bóng chiếc xe vừa chạy qua, khu căn hộ này chỉ toàn những người có tiền và có địa vị, không mấy ai thấy mặt ai, chắc chỉ có
1645019534132.png

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK