Mục lục
Mùi Hương Mê Hoặc [H+] - Thảo
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sau khi mua đồ xong, La Thái Mẫn đưa Thảo lên xe, Thảo ngồi trong xe nhẹ nhàng tháo chiếc vòng trên cỔ xuống đưa vào tay anh.

- Em không nhận thứ này được. La Thái Mẫn nắm tay Thảo lại, chau mày nhìn



- Tại sao?

- Còn tại sao nữa, thứ này quá quý giá, lỡ em làm mất thì sao, với cả em cũng không muốn đeo nhiều trang sức, anh mua cho đồ cho em là quá nhiều rồi.

La Thái Mẫn có thể hiểu, anh mỉm cười rồi đưa tay xoa đầu Thảo, cầm lấy sợ dây chuyền đeo lại lên cổ cô.

- Chỉ cần em thích là được.

Thảo lại khẽ thở dài, Mẫn không hiểu ý cô, cô chỉ muốn là một người con gái bình thường ở bên cạnh anh, chứ không phải vì những thứ vật chất xa hoa này, nhưng thế giới của anh là vậy, khác với cô, Thảo lại tự hỏi bản thân "liệu mình có xứng?"

- Tại sao lại là em? - Thảo quay về phía cửa

nhìn ra ngoài dòng người tấp nập, lên tiếng hỏi vu VƠ, mối quan hệ mập mờ như này khiến Thảo vẫn chưa biết đối mặt như nào với nó, nhiều lúc vẫn thắc mắc rốt cuộc vì sao lại là mình, rơi vào mối quan hệ như này.

La Thái Mẫn ôm Thảo vào lòng, hôn lên trán cô. - Ngoan! Đừng nghĩ linh tinh.

Thảo im lặng không nói gì, sự dịu dàng lúc này của anh khiến Thảo ấm áp vô cùng, cô chỉ muốn làm nàng lọ lem nốt đêm nay, ngày mai khi trời sáng mọi chuyện sẽ trở về như cũ hay không cô cũng mặc, chỉ là giây phút này có một niềm khao khát hạnh phúc mãnh liệt trong mình, không thể từ chối.

Nhận thấy đường này không phải đường về nhà mình, Thảo bật dậy ngó ra ngoài, Mẫn lại muốn đưa cô đi đâu.

- Đây đâu phải đường về nhà em? - Anh đưa em đến một nơi.

Xe dừng tại một quán Bar, La Thái Mẫn bước xuống, các anh bảo vệ lễ phép cúi người chào.Anh đưa tay đỡ Thảo xuống, nắm tay cô đi vào, Thảo khá bất ngờ khi bước vào trong, những ánh đèn lung linh mờ ảo, tiếng nhạc du dương, mọi người đang đắm chìm trong những thú vui tiêu khiển của riêng mình.

Không ồn ào náo nhiệt như những nơi khác, mọi người ở đây đều rất điềm đạm, vừa nghe nhạc vừa thưởng thức đồ uống, có một khu khiêu vũ, một khu uống rượu và cả casino (các trò chơi cá cược).

1644839241306.png

- Is she your girlfriend? (Cô ấy là bạn gái của anh à).

- yep! ( đúng vậy) - Mẫn đáp rồi đưa tay ôm eo Thảo lại sát bên anh.

- She's so beautiful! ( cô ấy thật đẹp)


Thảo cũng có vốn ngoại ngữ khá tốt nên cũng tươi cười đáp lại - Thank you sit ( cám ơn ngài)

Mẫn nhìn Thảo khẽ mỉm cười, có vẻ nhờ đứng cạnh Mẫn nên cô cũng cảm thấy an tâm

hơn.

Một vài cô gái cầm rượu qua nâng ly với Mẫn, hầu như mọi người trong đây đều thuộc tầng lớp thượng lưu, nhìn cách đi đứng, cách cầm ly của họ đều toát lên vẻ quý tộc.

- Anh Mẫn, lâu rồi chưa thấy anh đến chơi? - Một cô gái trẻ tầm 18 19 tuổi, mặc một chiếc váy body trông khá sexy, khoác lấy tay La Thái Mẫn tỏ ra rất thân mật.

- Ừm dạo gần đây anh khá bận! - Mẫn cười đưa tay xoa xoa đầu cô gái.


Thảo ngồi bên cạnh nhìn hành động của cô ta thì có chút khó chịu, cô gái không thèm để ý tới Thảo, vẫn hồn nhiên làm nũng với Mẫn. Mẫn quay sang nhìn Thảo mỉm cười, hỏi

- Em muốn uống gì?

- Em uống giống anh! - Thảo chỉ vào ly rượu mà cô gái vừa đặt trên bàn.

Mẫn bật cười hiểu ý, đưa tay xoa đầu Thảo. Anh đi đến quầy bar lấy một ly cocktail (pha giữa rượu và các loại nước ép trái cây).

- Thứ này sẽ ngon hơn. - Mẫn đưa ly nước cho Thảo.

- Chị ta là ai vậy? - Cô bé ghé sát lại gần Mẫn đưa mắt về phía Thảo.

La Thái Mẫn búng tay vô trán cô ta một cái nói - Con bé nhiều chuyện, đi ra kia chơi đi!

Cô gái chu môi nũng nịu, song vẫn miễn cường đi ra phía bàn của bạn mình đang chơi mạt chược.

- Anh có vẻ rất nổi tiếng nhỉ? - Thảo ngồi chống cằm cầm chiếc ống hút khuấy vòng tròn ly nước, trong giọng nói có chút ghen tuông.

Mẫn đưa tay lên vuốt tóc Thảo, ra vẻ châm chọc.

- Giờ em mới biết sao?

Thảo chau hai mắt quay sang nhìn anh, làm như không quan tâm cầm ly nước lên uống một ngụm. Mẫn khẽ cười, kéo Thảo ngồi sát lại, vén tóc lên. trên tai cô, cúi mặt vào gần nói.

- Em ghen sao?

- Em không thèm!

Thảo xị mặt quay sang bên kia, Mẫn liền muốn cắn tai cô.

- Nhột quá. - Thảo bị anh trêu chọc không chịu được mà bật cười.

- Đừng nghĩ lung tung, đó là em gái của Tony, bọn anh khá thân nhau.

La Thái Mẫn đứng dậy, dắt Thảo qua phía bên Casino, có khoảng 5 - 6 bàn chơi Baccarat, Roulette, Poker, mạt chược... và một số máy trò chơi slot machine.

- Em muốn chơi trò gì? - La Thái Mẫn đưa mắt qua hỏi Thảo

Thảo ngó nghiêng xung quanh một lúc rồi khẽ lắc đầu

- Em không biết chơi trò nào hết, ở đây không có máy bắn cá sao?

La Thái Mẫn phì cười, anh dẫn Thảo tới bàn chơi Roulette ( thả bóng ăn điểm), để Thảo ngồi xuống.

-Vậy em xem anh chơi nhé! - Ông bạn, lâu ngày không gặp.

Một người đàn ông đang ngồi chơi, thấy La Thái Mẫn ngồi xuống thì dơ tay chào, không quên lướt mắt qua người Thảo một lượt.

- Ô Phong! ông vẫn còn chơi sao? Chưa ăn hết tiền của tôi chứ. (La Thái Mẫn chính là chủ nhân của quán bar này)

- Haha, tiền của ông thì trò này xi nhê gì, nhưng mà tôi lại không thiếu tiền, hôm nay muốn cược thứ khác được chứ. - Người đàn ông nói rồi đưa mắt nhìn về phía Thảo.

La Thái Mẫn hiểu được hàm ý của Phong, anh khẽ nhếch mép cười.
1644839286355.png
1644839291839.png

- Anh thắng hay thua thế? - Sau khi La Thái Mẫn đứng dậy, Thảo lo sợ ghé vào tai anh hỏi nhỏ

La Thái Mẫn bật cười nhìn Thảo. - Anh thua làm sao được.


- Thật ư, vậy rồi sao? - Cô khẽ quay đầu lại, Phong vẫn nhếch một bên mép cười nhìn theo cô, Thảo rùng mình khoác lấy tay Mẫn.

Nhìn thấy bộ dạng của Thảo, khóe miệng Mẫn bỗng cong lên, đưa tay ôm lấy eo cô, đưa mặt sát vào tai cất lên chất giọng nguy hiểm.

-Vậy giờ em phải đi với anh tới một nơi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK