Hôm nay là cuối tuần nhưng Thảo lại biến mất tăm đầu từ sáng, chắc lại đi theo tiếng gọi của tình yêu rồi, bỏ mặc Nga một mình trong nhà, cô tủi. thân trách móc "con nhỏ này, không biết nó có nhớ hôm nay là ngày gì không nữa".
Nga đành xuống siêu thị gần nhà để mua một chút đồ ăn vặt, mang về nhà vừa ăn vừa xem phim cho hết ngày vậy.
Sau việc từ chối Tuấn Anh hôm đó, anh cũng không nhắc gì đến chuyện tình cảm với Thảo nữa, thi thoảng vẫn nhắn tin hỏi thăm cô và Nga.
Thảo tuy còn khá ngại ngùng với anh Tuấn Anh nhưng cả hai cũng đủ trưởng thành để đối mặt nó, có thể trở lại làm người bạn bình thường như trước, Thảo không thể không thông báo sự kiện này cho anh được, Thảo biết tình cảm của Nga dành cho Tuấn Anh nhiều thế nào, nên vẫn muốn ghép đôi cho hai người, sự xuất hiện của Tuấn Anh có thể sẽ khiến Nga rất vui.
Ngoài anh ra Thảo còn gọi thêm Phúc, cô cũng rất muốn Mẫn cùng tham gia bữa tiệc nhưng vì anh có công việc bận nên không thể tham gia được.
Sau khi trang trí xong Thảo ghé qua cửa hàng mỹ phẩm để mua tặng Nga một bộ chăm sóc da, Thảo để ý thấy bộ ở nhà của Nga cũng sắp hết nên mua tặng là vừa hay, nghĩ đến những việc mình làm sẽ khiến Nga ngạc nhiên và vui mừng đến mức nào mà lòng Thảo vô cùng phấn kích, cô không ngừng sung sướng thầm cười tự mãn.
Cũng đã gần trưa Thảo ngồi đợi ở nhà hàng, cô nhờ Tuấn Anh qua đón Nga.
Tính tong...
Tiếng chuông cửa vang lên, Nga đang chuẩn bị nấu cơm thì có chút giật mình, cô đi đến dòm qua mắt mèo ở cửa, nhìn thấy Tuấn Anh tim Nga có chút loạn nhịp.
Cô vuốt vuốt lại tóc, chỉnh lại quần áo, hít một hơi thật sâu rồi mở cửa cho anh.
Tuấn Anh trong gương mặt của Nga khá nhợt nhạt, mỉm cười trêu chọc.
- Sao ủ rũ thế kia? Ai ăn hiếp em à?
- Dạ không, em ở nhà nhiều nên nó ngố vậy ấy
- Nga ngại ngùng cười đáp lại .
- Có vẻ em ở nhà một mình nhỉ?
- Tuấn Anh là vờ như ngó nghiêng thăm dò.
- Dạ. Thảo nó mất tích từ sáng giờ rồi, chả biết đi đâu nữa, anh có việc gì sao?
- Ừ. Em ăn cơm chưa?
- Dạ chưa, em đang chuẩn bị nấu, hay anh ở lại ăn cơm luôn, chắc tí nữa Thảo về đấy.
- Thôi em thay đồ đi, anh đưa em ra ngoài. Hôm nay không phải sinh nhật em sao.
Câu nói của Tuấn Anh làm Nga vô cùng cảm động, lần trước trong cuộc trò chuyện cổ có nhắc đến ngày sinh của mình một lần nhưng không ngờ anh vẫn còn nhớ, Tuấn Anh cứ nhẹ nhàng tinh tế như vậy hỏi làm sao Nga có thể ngừng rung động được chứ.