Mục lục
Mùi Hương Mê Hoặc [H+] - Thảo
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

La Thái Mẫn đưa Thảo lên tầng hai của quán, nơi đây được trưng bày rất nhiều loại rượu quý, được nhập khẩu từ rất nhiều nơi, một phần là SỞ thích của anh, một phần là để phục vụ những vị khách khó tính, trên này chủ yếu là phòng riêng dành cho những cặp tình nhân, phía bên trong còn có một căn phòng, La Thái Mẫn ấn mật mã mở cửa, Thảo vừa tò mò vừa hồi hộp không biết bên trong có gì.

- Em vào đi.

Ánh mắt thần bí của Mẫn liếc vào trong ra hiệu cho Thảo bước vào, căn phòng mở ánh sáng màu đỏ rất mê hoặc, Thảo chậm rãi tiến vào, cô kinh ngạc quay lại nhìn Mẫn, "Không phải chứ" ý nghĩ thốt lên trong đầu Thảo "chả nhẽ anh ta lại muốn", bên trong có một chiếc giường màu đỏ, bên cạnh là chiếc ghế tình nhân, phía trước giường được treo đủ loại "vũ khí" ra trận, Thảo bàng hoàng đưa ánh mắt sợ hãi nhìn Mẫn, anh đóng cửa lại rồi tiến tới ôm Thảo từ phía sau.

- Đừng sợ, anh sẽ không làm em đau. Thảo vẫn có chút lo sợ, cô đứng im không

dám động đậy, Mẫn bắt đầu kéo khóa phía sau rồi Cởi hai dây váy ra khỏi tay, chiếc váy nhẹ nhàng rơi xuống, chỉ còn tấm lưng trắng ngần của Thảo hiện ra trước mắt, Mẫn hôn lên vai rồi bế Thảo ngồi lên giường, đưa tay lấy một chiếc lông vũ quét một lượt qua khuôn mặt Thảo, rồi từ cổ quét từ từ thẳng xuống tới chân, Thảo cảm thấy khá dễ chịu, đưa mắt nhìn theo động tác của Mẫn.

La Thái Mẫn hài lòng mỉm cười, anh xoay người Thảo lại, khoá hai tay của cô bằng chiếc còng treo sẵn trên đầu giường, lúc này Mẫn mới trở thành con cáo thật sự, đây là lần thứ hai trong một buổi tối mà sức hút của Thảo vẫn làm cho anh say mê đến vậy. Thảo chính là cô gái đầu tiên có thể khiến La Thái Mẫn bỏ mặc sự kiêu ngạo của mình, điên cuồng ham muốn chiếm hữu đến vậy, anh cởi áo của mình ném xuống đất, bắt đầu thưởng thức da thịt của Thảo, môi anh di chuyển tới đầu cô lại khẽ rùng mình lên tới đó, La Thái Mẫn cởi nốt mảnh vải còn sót lại trên người, từ từ mà thoả mãn khát vọng lúc này. Toàn thân Thảo trở nên tê dại, tay kéo mạnh hai chiếc còng, miệng kêu lên không ngừng.

- Đừng...ưm... đừng mà...a... em không chịu nổi nữa...

La Thái Mẫn có vẻ thích thú khi thấy biểu hiện của Thảo.

- Mẫn... ưm...

Nơi ẩm ướt đã sung sướng mà phát ra, Mẫn hài lòng chuyển lên hôn môi Thảo, tay mân mê hai quả đào tiên đang căng cứng.

- Em tuyệt lắm - La Thái Mẫn hôn xuống để rồi ăn đào một cách ngon lành.

Anh tháo chiếc còng cho Thảo, nhẹ nhàng bế Thảo qua chiếc ghế tình nhân, đặt Thảo nằm xấp xuống và bắt đầu tiến vào từ sau.Anh mãnh liệt như một chú sói đi săn, không thể kiềm chế được Cơn khát của mình, lâu lâu lại vỗ vào mông Thảo vài cái, những lần nhấp nhô của anh là đi kèm theo tiếng la thét của Thảo.

Mẫn ghé sát vào tai Thảo mân mê thủ thỉ - Em thích không?

Thảo đang trong cơn khoái lạc, mê man hưởng thụ, cô ngại ngùng không nói gì, chỉ có những tiếng thở và tiếng rên rỉ phát ra. La Thái Mẫn lại dựng Thảo dậy, anh ngồi xuống ghế cho Thảo ngồi lên trên người mình, tư thế này Thảo có thể chủ động hơn, tay anh đặt nơi eo giúp Thảo di chuyển, miệng ngậm lấy hai quả đào căng mọng.

Thảo lên xuống được một lúc thì mệt quá thở dốc, lúc này Mẫn mới dùng sức di chuyển từ bên dưới, những cơn sóng dồn dập, vào tận sâu nơi đáy hang, Thảo ôm lấy đầu Mẫn, những móng tay nhọn cắm mạnh vào lưng anh, những cơn đau lúc này lại mang đến cho cả hai khoái cảm thỏa mãn tột cùng.
1644839403677.png

- Ngày mai em vẫn có thể gặp anh chứ?

La Thái Mẫn mỉm cười, nắm tay bàn tay Thảo đang đặt nơi má của mình, khẽ hôn lên đó một cái.

- Em vẫn muốn gặp anh chứ? - Đương nhiên rồi!


La Thái Mẫn ngồi dậy, hôn lên trán cô - Vậy là được rồi, để anh đưa em về!

Trên đường về Thảo có chút suy tư, La Thái Mẫn đã cuồng bạo độc chiếm cô như vậy, chưa một lần hỏi ý kiến của cô nhưng lại đem đến cho

-

I

cô một loại cảm giác ấm áp kì lạ, nhen nhóm một niềm hạnh phúc, anh vẫn không xác định cho Thảo một mối quan hệ rõ ràng, cô chỉ lặng lẽ cuốn theo sự điều khiển của anh.

- Đang nghĩ gì vậy? - La Thái Mẫn thấy vẻ mặt trầm ngâm của Thảo thì đưa tay lên vuốt tóc cô hỏi.


Thảo khẽ lắc đầu, một chút lòng kiêu ngạo đã không cho cô nói ra những suy tư trong lòng. Cô khẽ dựa vào vai anh, nắm lấy bàn tay của Mẫn, nhìn hai bàn tay đan vào nhau Thảo lại nghĩ, liệu cô có thể nắm tay anh được bao lâu, tương lai sau này của Mẫn liệu sẽ có hình bóng của cô chứ.

Tới nơi Thảo ghé vào phòng bảo vệ nhận lại đồ mà thư kí Nam đã gửi, Mẫn ngồi ngoài xe nhìn Thảo bước vào thang máy rồi mới rời đi, vào nhà thì có vẻ Nga đã say giấc, Thảo nhẹ nhàng bước về phòng mình thay quần áo rồi ra phòng tắm vệ sinh cá nhân, nhìn toàn cơ thể đều là dấu vết của La Thái Mẫn cô bất giác mỉm cười, từ khi đụng phải anh, cơ thể Thảo chưa một ngày nguyên vẹn, nhưng mà cô lại cảm thấy vui sướng và thích được anh chạm vào như vậy.

Thảo lên giường, tháo chiếc vòng cổ xuống và cất vào trong chiếc hộp, ngày mai cô không thể đeo nó đến nơi làm việc được, Thảo ngắm nhìn

nó thật lâu, lòng cô lúc này giống như tên gọi của nó vậy. Happiness (niềm hạnh phúc).

ng chốc liu lông có cánh màng như tên gọi của

Vì hôm qua quá mệt nên sáng ra Thảo dậy khá muộn, người cô mỏi nhừ lộ những bước chân nặng nhọc đi vào nhà vệ sinh.

Nga đang ngồi ăn sáng chuẩn bị đi làm, thấy Thảo ngáp ngắn ngáp dài đi ra thì trêu chọc

- Hôm qua đi chơi với hoàng tử quên luôn đường về nhà sao? Tao tưởng mày không về nữa chứ.

- Có đầu, mấy người trong công ty rủ nhau đi chơi một chút á mà. - Thảo ấp úng trả lời

- Thôi, còn giấu tao, hôm qua ai đến đón mày vậy? Sao mày có bạn trai mà không nói với tao.

- Tuấn Anh đã nói với mày à? - Thảo nghi hoặc

- Ừm, chứ còn ai nữa, nếu không bị anh ấy bắt gặp chắc mày định giấu tạo luôn đúng không?

Nga bước tới nhìn chằm chằm vào Thảo - Khai mau, anh ta là ai?

Thảo bối rối không nói nên lời, cô không biết phải giải thích làm sao thì điện thoại Nga đổ chuông, Nga quay lại bàn nghe máy không quên lườm nguýt Thảo một cái.

Thảo thấy có cơ hội liền phóng vào nhà vệ sinh xong chốt cửa lại.

Bên ngoài Nga nhấc máy - Alo em nghe ạ. - Ăn sáng chưa em?

- Dạ em đang ăn. - Đang ăn một mình hay với ai? - Dạ em ăn một mình thôi. - Thảo không ăn với em à. - Nó hôm qua về muộn nên mới dậy đây.

- Ừm... Hôm qua anh không đưa em về được, anh xin lỗi nhé.

- Dạ không có gì đâu anh, công việc của anh bận mà.

- Ừm... vậy em ăn sáng đi. - Dạ em chào anh.

Là Tuấn Anh gọi đến, hôm qua sau khi nhìn thấy Thảo lên xe cũng La Thải Mẫn thì tâm trạng của anh không tốt chút nào, cả buổi tiệc không ngừng lo lắng, anh đã bỏ về giữa chừng đến một quán rượu để giải sầu, Tuấn Anh luôn tự trách, có phải anh đã để tuột mất Thảo rồi không, Thảo là cô gái vô tư, thuần khiết và chân thành nhất mà anh từng gặp, chính tính cách này mà Thảo đã thu hút anh ngay từ lần đầu tiên gặp nhau, cô luôn đối mặt với mọi chuyện một cách bình tĩnh và bản lĩnh đến lạ, đến cả việc chia tay anh, Thảo cũng không hề níu kéo một lời, lời cuối cùng Thảo nói với anh "chúc anh thành công trên con đường mình đã chọn" lại khiến anh day dứt suốt 3 năm qua mà quyết định quay về. Nhưng có vẻ đã muộn, cuộc sống vô thường, chỉ cần lỡ một nhịp có thể sẽ mất nhau cả đời, Tuấn Anh đau buồn chỉ biết tâm sự cùng những giọt rượu đắng chát nơi cổ họng.

Thảo lén mở cửa ngó ra, thấy Nga đang chăm chú xem điện thoại, cô rón rén đi về phía phòng mình.

- Tao cho mày thời gian một ngày để nói hết sự việc.

Nga đưa mắt lên nhìn như muốn ăn tươi nuốt sống Thảo

1644839459062.png

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK