Mục lục
Hạ Lưu Vô Sỉ Thông Thiên Lộ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Cái gì?” Nghe được câu nói của Lâm Thanh Phong, Long Vương cùng đám Ma Tương cũng sửng sốt, nhưng bọn hắn còn chưa kịp có hành động gì thì thân ảnh của Lâm Thanh Phong, Nguyên Anh cùng Nam Cung Mị Ảnh đã biến mất.

Cả ba dùng tốc độ nhanh không thể hình dung mà xuất hiện bên cạnh bọn chúng đồng thời ném tất cả số Ma Tướng vào phong ấn, chỉ để lại một mình Long Vương còn đứng lại.

Nam Cung Mị Ảnh cũng ngay lập tức trở về bên cạnh phong ấn rồi nói. 

- Mọi người mau giữ vững phong ấn.

Kể ra thì chậm, nhưng tất cả chỉ diễn ra chưa tới 3 giây đồng hồ mà thôi, trong khoảng thời gian ngắn ngủi này Long Vương cùng đám Ma Tướng cũng không kịp phản ứng thì nói gì tới đám người Lâm Cường?

Ma Tướng mặc dù đã thu lại toàn thân ma khí, nhưng bản thân bọn chúng là do số lượng lớn ma khí tạo thành, lại cộng thêm phong ấn lúc trước đã chịu ảnh hưởng nên khi mười chín tên Ma Tướng vừa vào đây thì phong ấn liền lung lay tùy thời đều có thể đổ vỡ.

“Mọi người nhanh lên một chút, đừng để bọn chúng thoát ra.” Nhìn cảnh này Nam Cung Mị Ảnh thở ra một hơi đành phải lên tiếng nhắc nhở.

Lúc này bọn người Lâm Cường mới giật mình rồi nhanh chóng dùng pháp lực của mình để giữ vững phong ấn ngăn không cho bọn Ma Tướng thoát ra ngoài.

Mặc dù bọn người Lâm Cường hành động chậm một chút nhưng chỉ chậm vài giây mà thôi, trước đó Lâm Thanh Phong đã dặn bọn họ chuẩn bị sẵn sàng nên bọn họ đã vào vị trí từ sớm, khi bọn họ truyền pháp lực vào thì phong ấn liền toả sáng vững vàng.

Tuy vẫn còn vài tên Ma Tướng ngây người vì bọn chúng bị phong ấn quá nhanh, nhưng đa phần chúng cũng rất nhanh lấy lại bình tĩnh cố gắng tìm cách thoát ra ngoài.

Bọn chúng tìm nhiều cách để đánh phá phong ấn, nhưng không thể sử dụng ma khí, bởi vì ma khí vừa thoát khỏi cơ thể liền mất điều khiển trở thành một đoàn ma khí tầm thường trôi nổi bên cạnh.

Nhận ra bọn người Lâm Cường đều tập trung truyền pháp lực giữ vũng phong ấn nên nhiều tên liền muốn chạy ra ngoài, nhưng tất cả đều bị Nam Cung Mị Ảnh một tay tát bay trở về.

Tên mập khuôn mặt dại ra, một bên truyền pháp lực giữ vững phong ấn một bên ngơ ngác nuốt một ngụm nước bọt nhìn Nam Cung Mị Ảnh miệng lẩm bẩm.

- Không thể nào,… sức mạnh này…đơn giản là bật hack nha…

Tên mập ngơ ngác thì những người còn lại cũng đồng dạng không hơn, tất cả bọn họ ngoại trừ Lâm Cường còn tỉnh táo ra thì những người khác đều như đang nằm mơ.

Không phải Lâm Cường không cảm thấy rung động, nhưng lúc trước ông đã từng chứng kiến Lâm Thanh Phong đồng dạng một tay tát tiểu Long không có sức chống trả vì thế ông đã chết lặng.

“Mau tập trung giữ vững phong ấn, nên nhớ lúc này khoảng cách giữa chúng ta và đám Ma Tướng rất gần chỉ cần để chúng phá được phong ấn thì dù có Mị Ảnh ở đây thì nó cũng không thể nào bảo hộ tất cả.” Nhìn những người khác ngơ ngác không tập trung, Lâm Cường vẫn rất tỉnh táo ra lệnh khiến mọi người tập trung trở lại.

Nghe được lời nhắc nhở, những người khác toàn thân đều run lên một cái, sau đó bọn họ đều cắn chặt răng ra sức truyền pháp lực giữ vững phong ấn.

Một bên khác tiểu Long, Nguyên Anh cùng Lâm Thanh Phong cả ba đều thở một hơi nhẹ nhõm, thật ra ngay từ lúc Ngũ Phương Trấn Ma Trận bị phá thì bọn hắn liền lên kế hoạch tương tự như vầy, Lâm Thanh Phong tốn nhiều thời gian để nói nhảm với Long Vương mục đích chính là để dụ dỗ bọn chúng thu lại ma khí giúp những người khác có thể nhìn rõ xung quanh, đồng thời giúp bọn họ có thêm một chút thời gian để chuẩn bị vào vị trí mà thôi.

Thật may mắn là kế hoạch của bọn hắn thành công, Lâm Thanh Phong mỉm cười nói.

- Long Vương a, hiện tại ngươi có thể ngoan ngoãn chịu trói sao?

Long Vương trầm mặc, một lúc sau hắn lạnh lẽo hỏi.

- Ngươi tính kế ta?

Lâm Thanh Phong tùy ý khoát tay.

- Cũng có thể nói như vậy, nhưng kế hoạch câu giờ của ta đơn giản như vậy mà cho tới bây giờ ngươi mới nhận ra thì chỉ có thể trách ngươi quá ngu ngốc mà thôi.

Long Vương mỉm cười.

- Haha, tốt lắm, không hổ danh là người khiến ta cảm thấy ưa thích.

- Từ trước đến nay chỉ có ngươi mới dám đứng trước mặt ta mắng ta ngu ngốc.

- Ngươi thành công chọc giận ta, ta quyết định không giết ngươi, nhưng sau đó ta sẽ biến ngươi trở thành một trong số bọn chúng rồi sai bảo ngươi đi giết chết người nhà của ngươi.

Nghe được câu này Lâm Thanh Phong gãi đầu lẩm bẩm.

- Làm sao ta cảm thấy câu nói này có chút quen thuộc đâu? Hình như lúc trước đã nghe được từ chỗ nào đó.

Nguyên Anh khoé miệng giật giật, ánh mắt liếc xéo qua tiểu Long rồi phì cười nói.

- Tiểu Long, hình như đám Long Khí các ngươi chỉ nghĩ ra mỗi một biện pháp để tra tấn người khác đúng không? Hoặc là các ngươi có thần giao cách cảm? Nếu không tại sao tên đó nghĩ được cái biện pháp giống hệt ngươi như vậy?

- Chỉ là không biết kết quả của hắn sẽ như thế nào đây.

“Cút.” Ma Vương mặt mo đỏ ửng, hắn thật hối hận vì lúc trước đã nói ra những lời kiêu ngạo như vậy, nhưng hắn cũng âm thầm cảm thấy may mắn cho bản thân mình, nói ra những lời cuồng vọng như vậy mà hiện tại bản thân vẫn còn sống sót nhảy nhót, nếu đổi lại là hắn thì tên nào dám đứng trước mặt hắn cuồng vọng như vậy thì hắn liền bóp chết.

“Haha, các ngươi chuẩn bị chết đi.” Giọng cười điên cuồng của Long Vương vang khắp nơi.

Trong lúc Nguyên Anh cùng tiểu Long nói chuyện phiếm thì Long Vương đã bắt đầu ra tay, cả cơ thể từ từ từ xoay tròn đồng thời phát ra ánh sáng ngày càng chói mắt, nhìn cảnh này Lâm Thanh Phong sắc mặt ngưng trọng, toàn bộ cơ thể căng cứng chuẩn bị sẵn sàng chờ đợi Long Vương tấn công.

… 

“Đã hơn nửa giờ rồi, chúng ta phải chờ bao lâu nữa hắn mới xuất chiêu?” Lâm Thanh Phong có chút ngán ngẩm nhìn cảnh trước mặt, vòng ánh sáng màu bạc trước mặt đã xoay vòng hơn nửa giờ rồi nhưng vẫn không có chuyện gì xảy ra.

Nguyên Anh trôi nổi cạnh bên chỉ biết lắc đầu.

- Làm sao ta biết được? Ta nghĩ bây giờ chúng ta cứ thư giãn thôi, ngươi cứ tản ra tinh thần lực để quan sát nhất cử nhất động của hắn là được rồi.

Lâm Thanh Phong thở ra một hơi rồi cũng theo lời Nguyên Anh tản ra tinh thần lực quan sát nhất cử nhất động của Long Vương, còn bản thân thì xùng Nguyên Anh đi về phía phong ấn.

Tiểu Long đã sớm bỏ đi tới bên cạnh phong ấn hấp thụ đám Ma Tướng bên trong, đúng như Lâm Thanh Phong suy nghĩ ban đầu, phong ấn không cách nào ngăn trở tiểu Long hành động, cộng thêm sự giúp đỡ của Nam Cung Mị Ảnh thì đã có bốn tên Ma Tướng bị tiểu Long hấp thụ, hấp thụ càng nhiều thì kích cỡ của tiểu Long càng lớn hơn đồng thời tốc độ hấp thụ cũng nhanh hơn, số còn lại thì chỉ biết ngồi một góc ôm nhau run rẩy như cầy sấy.

Bọn người Lâm Cường ngồi bên ngoài nhìn cảnh này đều cảm thấy cảnh trước mắt không phải là sự thật, ai cũng tự hỏi rằng đám đen đen yếu ớt ngồi run rẩy trong kia thật sự là Ma Tướng sao? Từ khi nào Ma Tướng lại trở nên yếu ớt như vậy?

Lâm Thanh Phong bước tới cạnh bên Lâm Cường rồi hỏi.

- Sao rồi cha?

Nghe được câu hỏi của hắn Lâm Cường thở ra một hơi.

- Hiện tại vẫn còn khá tốt, nhưng mọi chuyện lúc sau sẽ không dễ dàng, mặc dù bọn tao đã giúp giữ vững phong ấn, nhưng phong ấn cũng không chịu đựng được lâu nữa.

Lâm Thanh Phong cùng Nguyên Anh cả hai sắc mặt đều trở nên nghiêm trọng, từ lúc đầu có tổng cộng mười chín Ma Tướng, hiện tại đã bị tiểu Long hấp thu bốn tên còn lại mười lăm, số lượng tuy không nhiều, nhưng một khi để bọn chúng chạy thoát thì thật sự khó tìm.

Nghĩ nghĩ một chút Lâm Thanh Phong hướng về Nguyên Anh nói.

- Ngươi vào đó trợ giúp tiểu Long thôi, nhưng mỗi lần chỉ cần giết 1-2 tên là được, nếu số lượng nhiều hơn thì ta sẽ không có cách nào để canh chừng Long Vương.

Nguyên Anh bĩu môi một cái, nhưng rồi cũng theo lời Lâm Thanh Phong tiến vào phong ấn để trợ giúp tiểu Long, mặc dù tính tình của nó giống như Lâm Thanh Phong đều có chút tùy hứng, nhưng nó cũng biết được chuyện gì cần phải làm.

Nguyên Anh tốc độ cũng rất nhanh, sau khi tiến vào phong ấn, chỉ trong nháy mắt nó liền tiện tay bóp chết hai tên Ma Tướng rồi dẫn số ma khí của chúng cùng nhau tiến vào cơ thể Lâm Thanh Phong, sau đó liền ngồi xuống âm thầm vận chuyển Luyện Khí Quyết tầng thứ 2.

Không phải Nguyên Anh không muốn vận chuyển tầng cao hơn, nhưng lúc trước bọn hắn đã thử để Nguyên Anh giúp tiểu Long vận chuyển tầng thứ 3, nhưng vì lý do nào đó mà khi đó Luyện Khí Quyết không thể hấp thụ ma khí, chỉ khi Nguyên Anh vận chuyển tầng thứ 2 thì mới có thể hấp thụ được.

Ngay cả tiểu Long cũng từng tự mình thử vận chuyển Luyện Khí Quyết tầng 3 nhưng kết quả cũng tương tự như Nguyên Anh, không còn cách nào khác Lâm Thanh Phong chỉ có thể nghĩ được nguyên nhân là do hiện tại tiểu Long quá yếu, tu vi của hắn vẫn chưa thể nào vận chuyển tầng thứ 3 mà thôi.

….Hết Chương 235….

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK