- Lâm Thanh Phong, ta có thể nhờ ngươi giúp đỡ sao?
“Ồ? Ngài muốn ta làm gì?” Lâm Thanh Phong tò mò hỏi, nam tử mỉm cười nói.
- Ta muốn nhờ ngươi, giúp ta giết một người.
“Haha, tiền bối, ngài đang đùa ta đi?” Lâm Thanh Phong sững sờ một lúc rồi lắc đầu cười.
Thiên đạo là đỉnh phong tồn tại, dù cho là Hạ cấp Thiên đạo cũng có thể đơn giản mạt sát Bán Tiên, lúc này một cái Thiên đạo lại nhờ một tên Nguyên Anh giết người? Chuyện này nói ra sẽ khiến người ta cười chết người a.
Nam tử cũng không đáp lời, chỉ im lặng nhìn chằm chằm Lâm Thanh Phong, hắn rất nghiêm túc, cũng không muốn đùa giỡn, lúc này Lâm Thanh Phong cũng nhận ra, nhưng trong hắn cau mày nói.
- Thiên đạo tiền bối, không phải ta không muốn giúp ngài, nhưng ngài nhìn ta một chút, ta chỉ là một tên Nguyên Anh kì à? Ngài muốn ta đi giết một người mà ngay cả ngài cũng không giết được? Ta thật có tâm mà vô lực a.
Một cái Thiên đạo bị bức tới mức độ phải hạ mình nhờ cậy một cái Nguyên Anh tu sĩ, nghe qua là có thể biết vấn đề này nghiêm trọng tới mức nào, Lâm Thanh Phong thực sự không chắc rằng hắn có thể làm được.
“Để ta giải thích một chút đi.” Nam tử lắc đầu cười nói.
- Có một cái Trung cấp Thiên đạo khác muốn cắn nuốt ta để trở nên mạnh hơn, hắn đã tạo ra một đội quân, trước tiên hắn gửi đội quân giết đi tu sĩ, đồng thời làm suy yếu đi thực lực của ta.
- Khi hắn mở cồng thông đạo hòng đưa quân đội tới đây, ta liền phát hiện ra ý đồ của hắn, vì thế ta đã ra sức ngăn cản, nhưng ta vẫn để lọt vào một tên trong số bọn chúng.
- Tên xâm nhập sau khi tới đây liền điên cuồng tìm giết tu sĩ, và đồng thời hắn cũng gieo xuống một hạt giống, bắt đầu hấp thụ Linh Khí của nơi này, nó hấp thụ vô độ, lại không nhả ra, khiến thực lực của ta cũng theo đó mà giảm sút, đồng thời tạo nên tình trạng Linh Khí thưa thớt như ngươi nhìn thấy.
- Để ngăn cản quân đội chính của bọn chúng ta không thể phân tâm quan sát tình trạng của thế giới, tới khi ta nhận ra có một tên xâm nhập thì mọi chuyện đã quá muộn.
“Khoan đã, từ bên ngoài tới? Còn gieo xuống một khỏa hạt giống? Nghe có chút quen thuộc à?” Lâm Thanh Phong cau mày lẩm bẩm, nam tử ngạc nhiên hỏi.
- Ngươi biết hắn?
“Ta cũng không chắc chắn, việc này ta cần kiểm chứng lại một chút.” Lâm Thanh Phong gãi đầu nói, nam tử lại tiếp tục nói.
- Đội quân của tên kia, thực sự rất kì quái, làn da trắng bệch, trên đầu tên nào cũng mang theo cặp sừng ngắn, đa phần bọn chúng đều mang theo hai con mắt màu bạch sắc, vài tên đẳng cấp cao thì có thêm con mắt thứ ba ở giữa trán màu đỏ, con mắt thứ ba có rất nhiều hình vòng cung, và mỗi vòng cung đều có ba dấu phẩy màu đen đan xen nhau.
- Bọn chúng là phàm nhân, nhưng bọn chúng có thọ nguyên còn nhiều hơn cả Luyện Hư kì, có thể sử dụng pháp thuật cường đại cũng không kém Luyện Hư kì là bao, nhờ điểm này cộng thêm khỏa hạt giống kia hấp thụ hết Linh Khí, tên xâm nhập dần dần giết sạch tu sĩ ở đây.
“Khoan đã? Phàm nhân có thể sử dụng pháp thuật như tu sĩ? Đây không phải đang nói đám Ninja kia sao? Nói như vậy thì tên xâm nhập hẳn là Kaguya đi?”
Dựa theo nguyên tác tới nói, Kaguya nữ nhân này từ thật lâu đã tồn tại, nàng là người từ nơi khác tới đây, thần thụ cũng là do nàng gieo trồng, nàng cũng không phải tu sĩ, nhưng lại có thể sử dụng Chakra để thi triển pháp thuật cường đại như tu sĩ, lại thêm miêu tả của nam tử thì Lâm Thanh Phong có thể khẳng định 8-9 phần “tên xâm nhập” trong lời nam tử là Kaguya.
“Ta đã đại khái đoán ra được tên xâm nhập ấy là ai.” Lâm Thanh Phong trầm ngâm một chút rồi nói.
- Nhưng tin tức mà ta biết được, có hơi khác so với tin tức mà ngài vừa nói.
“Ồ? Nói thử một chút?” Nam tử có chút ngạc nhiên hỏi lại, Lâm Thanh Phong tiếp tục nói.
- Tên xâm nhập mà ngài vừa nhắc tới, hẳn là một nữ nhân, nàng có tên gọi là Kaguya.
- Làn da trắng xám, trên đầu có một cặp sừng nhỏ, hai con mắt Byakugan màu bạch sắc không có đồng tử, con mắt thứ ba ở giữa trán là cửu câu ngọc Shari-Rinnegan, đây là đặc điểm nhận dạng của nàng, rất trùng hợp với miêu tả của ngài.
“Ngươi biết nàng ở đâu? Mau cho ta biết.” Nam tử thật sự gấp không chịu nổi, Kaguya trong mắt hắn thì Kaguya không được tính là kẻ thù, nàng chỉ là một con kiến hắn tùy thời đều có thể bóp chết, nhưng một con kiến nhỏ như vậy lại kẹt trong miệng hắn thật nhiều năm, dù có là ai thì cũng cảm thấy khó chịu a?
Còn chưa nói tới cũng nhờ nàng làm chuyện tốt, khiến cho tu sĩ ở nơi này đều chết hết, Linh Khí cũng biến mất thực lực của hắn cũng theo đó giảm đi, đây không còn là khó chịu, mà là cực độ khó chịu a.
“Ta biết ngài rất khó chịu, nhưng ngài nghe ta nói một lời.” Lâm Thanh Phong bình tĩnh hướng nam tử giải thích.
- Theo ta được biết, hạt giống mà nàng gieo xuống, hút hết Linh Khí nơi này đã sinh trưởng, đơm hoa kết trái, và loại trái đó đã bị nàng ăn vào, nó đã trở thành thực lực của nàng, tất cả số Linh Khí đã bị nàng đồng hóa.
- Hiện tại, ngài có trực tiếp tìm tới Kaguya rồi giết nàng, thực chất cũng không có chỗ dùng, vì số Linh Khí đó đã không thể trở lại.
“Nàng dám…” Nam tử hai tay nắm chặt tới mức run rẩy, nghiến răng ken két, hấp thu thực lực của hắn, sau đó chuyển hóa tất cả thành của mình? Đây là đang đùa với Thiên đạo a? Lâm Thanh Phong cũng không quản tới biểu hiện của nam tử, hắn tiếp tục nói.
- Thực chất…ta nghĩ rằng nàng đã làm khá tốt, nàng hấp thu hết Linh Khí, nơi này đã không còn khả năng sản sinh ra tu sĩ, nhưng đồng thời, nàng lại mở ra một con đường tu luyện khác.
- Con người vẫn có thể tự mình tu luyện để đạt được thực lực cường đại như tu sĩ, nhưng thọ nguyên lại không nhiều, giảm bớt đi việc xuất hiện những tu sĩ thực lực cường đại ngang ngược hoành hành bá đạo.
- Không chỉ vậy, nàng còn tự kiến tạo cho mình một đội quân, nhằm ngăn chặn đám người từ bên ngoài tới đây xâm nhập.
- Theo một cách nói nào đó, thì nàng cũng đang góp sức bảo vệ thế giới này, nàng là đồng minh của ngài, cũng không phải kẻ thù.
- Thậm chí…nếu hiện tại ngài bắt tay hợp sức với nàng, thì sau khi ngăn cản được âm mưu của tên kia, nàng có thể giúp ngài cai quản thế giới này, ngài cũng không cần lo lắng tới việc sẽ có người nào đó cần độ kiếp, ngài chỉ cần quan sát động tĩnh của tên kia là được.
Nghe được những lời này từ Lâm Thanh Phong, nam tử cũng không muốn suy nghĩ, ngay lập tức gật đầu cười đáp.
- Tốt, ta nghe theo ngươi.
“???” Lâm Thanh Phong liền mộng bức, đầu não hắn còn đang nhanh chóng suy nghĩ lời để nói đây, hắn cũng không thể tin được nam tử lại dễ dàng đồng ý như vậy.
Nam tử nhìn ra sự nghi hoặc trong mắt của Lâm Thanh Phong, hắn mỉm cười giải thích.
- Ngươi là tu sĩ, nhưng lại có phân thân Thiên đạo đi theo bảo hộ, hẳn là ngươi rất đặc biệt, vì thế ta tin tưởng quyết định của ngươi.
“Hắc? Nếu ta nói tròng mắt đại gia bị lừa tới, ngài có tin hay không?” Lâm Thanh Phong trong lòng nghĩ loạn xoắn xuýt gãi đầu nói.
- Ta cố hết sức đi.
- Nhưng ngài có thể lưu cho ta phương thức để tiện liên lạc hay không?
“Cái này đơn giản.” Nam tử cười nói.
- Ta sẽ lưu một đạo phân thân ở chỗ ngươi, ngươi tùy thời có thể tìm ta.
Lâm Thanh Phong tròng mắt đảo một vòng, đầu não nghĩ ra chuyện gì đó liền nói.
- Thiên đạo tiền bối, ngài cũng thấy, lúc này tròng mắt đại gia đang ở chỗ của ta, nếu ngài cũng vào đây, hai người sống chung một chỗ có phải hay không rất chật chội? Ngài nghĩ như thế nào về việc đổi sang một chỗ khác? Chẳng hạn như cơ thể của lão bà ta?
“Haha, tiểu tử ngươi muốn lợi dụng ta nhằm nâng cao cảm ngộ của nàng ấy?” Nam tử nhanh chóng hiểu được Lâm Thanh Phong đang suy nghĩ cái gì, hắn ngẩng đầu cười lớn.
- Tốt thôi, việc này đối với ta cũng không có gì lớn lao, ta có thể đáp ứng ngươi.
“Haha…” Bị nhìn thấu tâm tư, Lâm Thanh Phong chỉ biết gãi đầu cười, nam tử cũng không nhiều lời, phất tay một cái, Nam Cung Mị Ảnh liền xuất hiện bên cạnh Lâm Thanh Phong, nàng nghi hoặc nhìn xung quanh, khi nhìn thấy Lâm Thanh Phong nàng liền hỏi.
- Phu quân…đây là nơi nào?
“Lão bà, chuyện khá dài dòng, trở về có thời gian ta sẽ giải thích, vị nam tử này là Thiên đạo của thế giới này, ngài ấy muốn cho nàng chỗ tốt.” Lâm Thanh Phong đơn giản giải thích cho Nam Cung Mị Ảnh, nghe xong nàng mộng bức vài giây, nhưng nàng cũng nhanh chóng lấy lại bình tĩnh hướng nam tử chắp tay nói.
- Tiểu nữ Nam Cung Mị Ảnh, xin ra mắt Thiên đạo tiền bối.
“Nam Cung Mị Ảnh, ngươi không cần phải khách khí, việc chào hỏi cứ để sau, nhìn qua có vẻ ngươi là Kiếm Tu đi? Ngươi hãy mang bản mệnh pháp khí đưa cho ta.” Nam tử mỉm cười hướng Nam Cung Mị Ảnh nói.
Nam Cung Mị Ảnh cái hiểu cái không, nhưng có Lâm Thanh Phong ở một bên khẳng định, nàng cũng lấy ra Hàn Băng Kiếm đưa cho nam tử.
…Hết Chương 358….