Nhìn tên mập một bên hai mắt trợn trắng, miệng sùi bọt mép nằm bất động, Nam Cung Mị Ảnh cười khổ không thôi.
Con hàng này rõ ràng ngay từ lúc Mị Ảnh xuất hiện liền đã tới giới hạn, nhưng bởi vì nghe Phượng tỷ khích lệ, nên hắn vẫn cố sức cõng theo nàng chạy không ngừng nghỉ.
Còn Phượng tỷ một phần là do cảm thấy khoái chí, còn một phần là do nàng được tên mập cõng sau lưng, vì thế nàng cũng không để ý tới tình trạng của hắn, nên cứ để hắn một mạch chạy điên cuồng.
Chỉ hơn mười phút sau thì cả hai liền chạy tới chỗ quân đội mỹ trú quân, những người quân nhân này còn muốn ra ngăn cản nhưng bọn hắn liền thấy Nam Cung Mị Ảnh đi phía sau hai người, một mặt lạnh nhạt nhìn chằm chằm bọn hắn, nếu bọn hắn dám đứng ra ngăn cản thì nàng liền ra tay.
Theo phản ứng tự nhiên, hai trăm người đồng thời nuốt một ngụm nước bọt rồi để Phượng tỷ cùng tên mập nhẹ nhàng chạy qua.
Sau khi chạy tới chân núi, tên mập liền thành cái dạng này.
Dù cho tên mập có tập luyện thân thể từ nhỏ, nhưng việc cõng một người, trên thân đeo một cái balo lớn, hai tay còn kéo theo hai chiếc valy chạy liên tục trên núi hơn nửa giờ đồng hồ cũng là quá sức đối với hắn.
Nhìn Phượng tỷ một mặt lo lắng cho tên mập, Nam Cung Mị Ảnh lắc đầu thờ ra một hơi rồi cười nói.
- Yên tâm đi, Phượng tỷ, hắn như vậy chỉ là do hoạt động quá sức, cứ để hắn nằm đó vài giờ là tốt rồi.
- Nhưng sau đó hắn cũng cần phải nghỉ ngơi một khoảng thời gian, hiện tại tỷ hãy dùng viên thuốc này, pha vào nước rồi từ từ cho hắn uống, nhưng phải nhớ là chỉ cần một ngụm nhỏ mà thôi, đoán chừng hắn sẽ lập tức tỉnh lại, chỉ cần nghỉ ngơi một chút thì hắn nhất định sẽ một dạng “sinh long hoạt hổ” nhảy nhót trước mặt tỷ.
Vừa nói, Nam Cung Mị Ảnh cũng đồng thời lấy ra một viên Huyết Khí Đan đưa cho Phượng tỷ.
Phượng tỷ hai mắt phát sáng, gật đầu tạ ơn một cái rồi nhanh chóng nhận lấy viên Huyết Khí Đan, sau đó lại chạy tới balo tìm một lúc thì lấy ra một chai nước nhỏ, thả viên Huyết Khí Đan vào đó.
Viên Huyết Khí Đan vừa gặp nước thì liền tan hết, chai nước nhỏ cũng theo đó mà chuyển thành màu đỏ sậm, nàng cũng không để ý điểm này, nếu Nam Cung Mị Ảnh muốn hại hai người thì cũng không cần bày vẽ nhiều như vậy.
Mớm cho tên mập một ít nước có chứa Huyết Khí Đan, Phượng tỷ làm mọi thứ một cách rất nhẹ nhàng cẩn thận, cứ như nàng đang chăm sóc cho chính mình chứ không phải chăm sóc cho người khác.
Nhìn cảnh này Nam Cung Mị Ảnh chỉ biết cười khổ không thôi, ở chung với Phượng tỷ bao lâu, nàng biết rõ Phượng tỷ là một nữ nhân có cá tính mạnh mẽ, ngay cả lúc bệnh, thì nàng cũng rất tùy ý tìm đại một loại thuốc rồi uống vào, chưa bao giờ Nam Cung Mị Ảnh thấy Phượng tỷ lộ ra một mặt cẩn thận, ôn như như lúc này.
“Nếu phu quân nhìn thấy cảnh này, hẳn là sẽ cảm thán một câu “trâu gặm mẫu đơn” a.” Lắc đầu lẩm bẩm một câu, Nam Cung Mị Ảnh xoay người rời đi, hiện tại nàng không cần tiếp tục ở lại đây, tên mập uống xong ngụm nước này chắc chắn sẽ tỉnh lại, nhưng sức khỏe của hắn cũng chưa hồi phục hoàn toàn, nàng có muốn hỏi gì cũng không được, cứ đợi cho hắn hoàn toàn bình phục thì lại hỏi cũng không muộn.
Mặt khác là do không biết đã bao lâu Phượng tỷ mới tìm được một người nam nhân có thể để nàng quan tâm như vậy, hiện tại tên mập đã tỉnh, Nam Cung Mị Ảnh còn tiếp tục ở lại đây thì khác nào làm một cái “bóng đèn” cực lớn?
Ngoài ra tinh thần lực của Nam Cung Mị Ảnh đã bao trùm tất cả nơi này, nếu tên mập xảy ra chuyện gì không ổn thì nàng nhất định sẽ kịp thời tới đây.
Mớm một ngụm nước cho tên mập, Phượng tỷ vẫn rất cẩn thận quan sát hắn, chỉ vài giây sau, tên mập từ từ mở mắt tỉnh lại, lúc này nàng mới thở ra một hơi nhẹ nhõm.
- Anh tỉnh rồi?
Tên mập vừa mới mở mắt, nhưng hắn vẫn chưa hoàn toàn thanh tỉnh, hắn chỉ lờ mờ nhìn được có người đang ngồi cạnh bên, bờ môi khô khốc nói.
- Nước… nước…
“Muốn uống nước sao? Anh đợi một chút.” Phượng tỷ nhanh chóng trả lời một câu rồi chạy đi tìm nước, nhưng nàng tìm không thấy, suốt dọc đường đi tới đây, số nước mang theo đã bị nàng và hắn uống cạn, xung quanh cũng không có con sông hay thác nước nào cả, Nam Cung Mị Ảnh thì đã đi đâu mất.
Hiện tại nàng chỉ có chai nước vừa pha xong Huyết Khí Đan, lại không nỡ nhìn tên mập chịu khát, nàng lẩm bẩm.
- Mặc dù là nước thuốc, nhưng dù gì cũng là nước, trước cứ để hắn uống một ít cầm hơi, khi Mị Ảnh trở về thì lại nhờ em ấy đi tìm nước cho hắn uống.
Nghĩ xong liền làm, Phượng tỷ liền dùng chai nước có chứa Huyết Khí Đan đưa tên mập uống, còn tên mập bởi vì quá mệt mỏi, hắn tham lam uống rất nhiều.
Bọn họ vẫn trong phạm vi bao phủ của tinh thần lực, nhìn thấy cảnh này, Nam Cung Mị Ảnh một mặt mộng bức, thầm than một câu “Việc lớn không tốt.” Rồi tung người chạy như bay đến bên cạnh hai người.
Nam Cung Mị Ảnh dù gì cũng không phải Luyện Đan Sư, nàng biết dùng Huyết Khí Đan có thể giúp tên mập tỉnh lại, nhưng nàng cũng không nghĩ tới chuyện trước đó hắn đã mất nước quá nhiều, sau khi tỉnh lại hắn nhất định sẽ muốn uống nước để bổ sung.
Kể thì chậm, nhưng Nam Cung Mị Ảnh chỉ cần một giây đồng hồ liền xuất hiện trước mặt hai người, nhưng nàng cũng chậm một bước, nàng chỉ kịp thời ra tay đoạt lấy chai nước, sau khi tên mập đã uống xong vài ngụm.
Một giây đồng hồ nhanh tới cỡ nào? Phượng tỷ căn bản không kịp phản ứng, thì đừng nói tới tên mập đang một mặt sống dở chết dở, chớp mắt một cái liền không thấy chai nước trên tay, còn Nam Cung Mị Ảnh tay cầm chai nước đứng cạnh bên.
Vài giây sau Phượng tỷ mới hiểu được là Nam Cung Mị Ảnh đã đoạt lấy chai nước trên tay nàng, nàng còn chưa kịp hỏi chuyện gì đã xảy ra, thì thân thể tên mập liền co giật, sắc mặt đỏ bừng thở ra từng hơi gấp gáp, nàng liền gấp lên.
- Tại sao lại như vậy?
Nhìn biểu hiện của tên mập, Nam Cung Mị Ảnh cười khổ không thôi, lắc đầu bất đắc dĩ giải thích.
- Viên thuốc mà ta đưa cho tỷ, có tên là Huyết Khí Đan.
- Tác dụng chính của nó là để giúp kích thích cơ thể tu sĩ sản sinh ra huyết khí, phục hồi khí lực, nên chỉ khi bị thương, hoặc mất máu quá nhiều thì tu sĩ mới sử dụng nó.
Phượng tỷ mặc dù không biết “Tu sĩ” trong lời Nam Cung Mị Ảnh là gì, nhưng nàng hiểu được Huyết Khí Đan cũng giống như một loại túi máu dự trữ, gật đầu một cái nàng lại tiếp tục chờ đợi Nam Cung Mị Ảnh giải thích.
- Huyết Khí Đan thứ này, căn bản là một loại chất kích thích nhẹ, nếu là tu sĩ bình thường sử dụng thì không có tác dụng phụ gì lớn, nhưng vấn đề liền ở đây.
Nói tới đây, Nam Cung Mị Ảnh dừng một chút, hai mắt cổ quái nhìn về Phượng tỷ rồi nói tiếp.
- Tên này chỉ là người bình thường, hắn cũng không có thể phách cường đại như tu sĩ, Huyết Khí Đan thứ này, dù đã pha loãng mất đi phần lớn dược tính, nhưng hắn cũng không thể nào chịu đựng nổi nha.
Nghe tới đây, sắc mặt Phượng tỷ liền gấp lên.
- Như vậy chẳng phải là chị đã hại anh ấy sao?
Nam Cung Mị Ảnh liền lắc đầu.
- Không phải là hại, nhưng cũng không kém bao nhiêu đâu, nếu cứ để hắn như vậy thì chỉ cần nửa giờ sau, thì hắn liền chết.
Phượng tỷ hai mắt đỏ lên, nhưng nàng vẫn hiểu được ẩn ý trong lời nói của Nam Cung Mị Ảnh, nhanh chóng hỏi lại.
- Như vậy, làm sao mới có thể cứu anh ấy?
Nam Cung Mị Ảnh nở nụ cười quỷ dị.
- Rất đơn giản.
- Tỷ chỉ cần làm nữ nhân của hắn là được rồi.
Phượng tỷ một mặt mộng bức, ngơ ngác nhìn Nam Cung Mị Ảnh, nàng còn nghĩ rằng nàng nghe nhầm đây, chỉ thấy Nam Cung Mị Ảnh tiếp tục nói.
- Ta đã nói, Huyết Khí Đan tác dụng chính là một loại chất kích thích cơ thể sản sinh huyết khí.
- Hiện tại hắn cũng không bị thương mất máu, như vậy dược lực trong người không có chỗ phát tiết, nửa giờ sau sẽ khiến hắn bạo thể mà chết.
- Như vậy tỷ có hai lựa chọn, một là cầm vũ khí sắc nhọn đâm hắn, khiến hắn bị thương khắp người, khi đó dược lực sẽ từ từ chữa trị cho hắn, cứ làm vậy cho tới khi dược lực tiêu hao hết là được.
- Còn hai là, tỷ phải giúp hắn hoạt động liên tục, bởi vì dược lực khiến cơ thể hắn dư thừa sức lực, phải tìm chỗ phát tiết liên tục.
- Nhưng hiện tại hắn cũng không làm chủ được ý thức của mình, chỉ hành động theo bản năng, căn bản không thể nào tự mình đứng lên chạy loạn được, nên tỷ có thể dùng thân mình để giúp hắn nha.
Nam Cung Mị Ảnh nói xong liền chạy mất, chỉ để lại Phượng tỷ một mặt mộng bức, cùng tên mập toàn thân đỏ ngầu thở gấp gáp như trâu đực ở lại chỗ này.