Lúc ban đầu, Lạc Long Quân để lại số Long Khí đã tính toán trước, cưỡng ép cho một người trở thành Yêu Thú cấp 9, cũng tức là có thực lực đạt tới Bán Tiên cảnh giới.
Thế giới này cũng không có lôi kiếp, vì thế sau khi theo Lạc Long Quân trở về tiên giới, nhất định sẽ phải độ kiếp, mặc dù uy lực của Lôi Kiếp sẽ lớn hơn Lôi Kiếp mà Yêu Thú cấp 8 đỉnh phong gặp phải, nhưng nhờ vào dòng máu Thần Long đã được kích hoạt, cộng thêm tu vi Bán Tiên là có thể chống đỡ qua.
Đó là toàn bộ tính toán của Lạc Long Quân, trong trường hợp có một người thành công, nhưng Lạc Long Quân cũng không ngờ tới chuyện, có tới hai người có thể trở thành Yêu Thú, chia số Long Khí của hắn ra làm hai, Lâm Thanh Phong đạt tới Yêu Thú cấp 8 đỉnh phong, tùy thời có thể trở thành Yêu Thú cấp 9, còn Lâm Anh Hào chỉ đạt tới Yêu Thú cấp 3 và chưa hoàn toàn Hóa Long.
Vì thế Lạc Long Quân muốn Lâm Anh Hào phải hóa hình, và đạt tới Yêu Thú cấp 4 đỉnh phong mới cho phép bọn họ rời đi.
Khác với lúc trước, trực tiếp hấp thu Long Khí của Lạc Long Quân, lần này Lâm Anh Hào phải tự mình chuyển hóa Linh Khí thành Long Khí, vì thế ông phải tốn một khoảng thời gian rất dài, phải mất tới mười năm thì ông mới có thể hoàn toàn trở thành một con Bạch Long giống như Lạc Long Quân, và đạt tới Yêu Thú cấp 4 đỉnh phong.
Trong khoảng thời gian này, Nam Cung Mị Ảnh được tiểu Linh dẫn đường tới Linh Tuyền để ngâm mình trong đó, hấp thu Linh Khí tiêu trừ tai họa ngầm, Nam Cung Mị Ảnh mất hơn bảy năm để hoàn thành, còn Lâm Thanh Phong thì ở cùng Lạc Long Quân để tập luyện.
Theo lời của Lạc Long Quân, muốn trở thành Yêu Thú cấp 9, nhất định phải sử dụng Nguyên Khí, nhưng thế giới này cũng không có Nguyên Khí, mặc dù trong cung điện có Nguyên Khí, nhưng số lượng này không đủ để Lâm Thanh Phong tấn cấp thành Yêu Thú cấp 9, vì thế Lâm Thanh Phong chỉ còn cách dậm chân tại Yêu thú cấp 8 đỉnh phong.
Vốn nghĩ rằng, sau khi Lâm Anh Hào hoàn toàn trở thành Yêu Thú thì bọn hắn có thể rời đi, nhưng chỉ vì một câu nói của Lạc Long Quân, nên bọn hắn phải tiếp tục ở lại thêm mười năm nữa.
- Các ngươi muốn tới Hạ giới? Có thể, nhưng mang trong mình dòng máu của ta, ta không cho phép ngươi bị đám người Hạ giới đè đầu cưỡi cổ.
- Tiếp tục ở lại đây tập luyện dưới sự quan sát của ta, tới khi nào ta nhận thấy thực lực của ngươi có thể treo lên đánh Bán Tiên Viên Mãn tu sĩ, ta mới cho phép các ngươi rời đi.
Phải biết rằng, đẳng cấp càng cao, thì khoảng cách thực lực càng lớn, Yêu thú cấp 8 đỉnh phong bình thường, có thể dựa vào thân thể khỏe mạnh, vượt cấp đánh ngang tay với Bán Tiên sơ kì đã là rất giỏi, còn treo lên đánh Bán Tiên sơ kì là chuyện không thể nào.
Nhưng yêu cầu của Lạc Long Quân là gì? Bắt buộc Lâm Thanh Phong phải treo đánh Bán Tiên viên mãn tu sĩ, nếu xét theo cảnh giới tu sĩ mà nói, thì Lâm Thanh Phong phải dùng tu vi Đại Thừa viên mãn, treo đánh Độ Kiếp viên mãn a…
Khi nghe được lời này, Lâm Thanh Phong còn tưởng rằng Lạc Long Quân nói đùa đây, nên cũng không để ý nhiều, nhưng về sau… hắn liền khóc không ra nước mắt, bời Lạc Long Quân không nói đùa.
“Tốt rồi, hôm nay dừng ở đây, ngươi trở về chuẩn bị một chút, bảy ngày sau chúng ta sẽ lên đường.” Lạc Long Quân vẻ mặt lạnh nhạt nói một câu rồi quay đầu bước đi trở về cung điện.
Lạc Long Quân rời đi, để lại Lâm Thanh Phong cả người đầy mồ hôi ngồi bệt xuống đất thở dốc, Nam Cung Mị Ảnh nhanh chóng chạy tới, dùng một chiếc khăn nhỏ lau mồ hôi cho hắn.
“Cuối cùng… cũng kết thúc.” Lâm Thanh Phong khóe miệng kéo lên nụ cười, Nam Cung Mị Ảnh nhẹ nhàng gật đầu.
- Phu quân đã vất vả rồi.
“Có một chút mệt mỏi, nhưng để có thực lực như hiện tại, cũng đáng.” Lâm Thanh Phong gật đầu cười nói.
Suốt mười năm dưới sự huấn luyện của Lạc Long Quân, thực lực của Lâm Thanh Phong một đường cưỡi phi cơ mà đề thăng, hắn không biết hiện tại hắn có thể treo lên đánh Bán Tiên Viên Mãn hay không, nhưng hắn nhìn ra, Nam Cung Mị Ảnh đã không còn là đối thủ của hắn nữa.
“Khi trở về, ta cũng phải gấp rút luyện thành Tâm Nhãn để gia tăng thực lực mới được, không thể để phu quân dẫn trước quá nhiều.” Nam Cung Mị Ảnh ánh mắt có chút thất lạc, trong lòng tự nhủ một câu, sau khi tiêu trừ tất cả tai họa ngầm, nàng liền cảm giác được, hiện tại thực lực của nàng đã được đề cao nhiều lắm.
Kiếm Tâm cảnh giới đã hoàn toàn vững chắc, nhưng Nam Cung Mị Ảnh vẫn chưa thể luyện thành Tâm Nhãn, Tâm Nhãn thứ này cũng không dễ luyện như vậy, suốt mười ba năm trời, nàng chỉ có thể cảm nhận được một chút phương hướng tu luyện mà thôi, muốn hoàn toàn nắm giữ Tâm Nhãn nàng vẫn còn phải tiêu tốn một khoảng thời gian rất dài.
Nam Cung Mị Ảnh tu luyện bao nhiêu lâu? Tính tới hiện tại, nàng còn chưa vượt qua sáu mươi tuổi đâu, chưa tới sáu mươi tuổi liền có thể đạt tới Kiếm Tâm cảnh giới, sánh ngang với Luyện Hư kì tu sĩ.
Muốn đạt tới Luyện Hư kì, thì một vị tu sĩ phải tu luyện bao nhiêu lâu? Trước cũng đừng kể tới những người khác, ngay cả thiên tài như Trấn Nguyên Đại sư, cũng phải mất mấy ngàn năm, Vô Cực Tử cũng mất một khoảng thời gian tương tự mới có thể đạt tới Kiếm Tu cảnh giới.
Còn Nam Cung Mị Ảnh chỉ tốn vài… chục năm, còn chưa tới một trăm năm đâu, tư chất của nàng yêu nghiệt tới mức nào? Đã như vậy vẫn còn chưa biết đủ?
Nếu lời này của Nam Cung Mị Ảnh để bất kì một tu sĩ nào nghe được, dù cho có là Vô Cực Tử thì hắn cũng phải chửi bậy a.
“À đúng, lão bà, ở bên kia có Linh Tuyền, nàng ở đó tìm được Ngọc Tủy Linh Nhũ sao?” Lâm Thanh Phong một tay lau mồ hôi, đồng thời lên tiếng hỏi, trong những năm này, hắn một mực cùng Lạc Long Quân tu luyện, phần thời gian còn lại là nghỉ ngơi, cũng không có nhiều thời gian gặp mặt Nam Cung Mị Ảnh, hiện tại hắn mới hỏi.
“Đã tìm được, nhưng mà…” Nghe được câu hỏi, Nam Cung Mị Ảnh có chút xoắn xuýt.
“Nhưng mà sao? Chẳng lẽ đẳng cấp không đủ?” Lâm Thanh Phong vẻ mặt có chút nghi hoặc nhìn lại.
“Không có… đẳng cấp đương nhiên đủ, chỉ là… có hơi vượt định mức một chút.” Nam Cung Mị Ảnh lắc đầu một cái, sau đó liền lấy ra một viên đá màu trắng bạc, bên trong chứa đựng lượng linh khí kinh người, kích cỡ gần như viên “gạch” từ trong nhẫn trữ vật.
- Nó là Ngọc Tủy Linh Nhũ… Cực Phẩm.
“Ngọc Tủy Linh Nhũ Cực Phẩm a.. vượt định mức chẳng phải rất tốt sao?” Lâm Thanh Phong một mặt nghi hoặc hỏi lại.
Nam Cung Mị Ảnh cười khổ không thôi.
- Vượt định mức dĩ nhiên rất tốt, với một viên kích cỡ như thế này, nó có thể giúp Hàn Băng Kiếm một đường từ Thiên Cấp trở thành Thần Cấp pháp khí, thậm chí là Chí Tôn cấp pháp khí kia.
- Nhưng vấn đề liền xuất hiện, chúng ta có thể nhờ ai làm việc này đây?
- Phải biết rằng, một viên Ngọc Tủy Linh Nhũ Cực Phẩm, kích cỡ chỉ bằng một đốt tay như vậy, liền dẫn tới tất cả Đại Thừa kì Tôn giả đỏ mắt tranh đoạt, thậm chí đánh nhau tới chảy máu đầu a.
- Chàng thử nghĩ một chút, nếu chúng ta đem một viên lớn như vậy đưa tới thì sẽ như thế nào?
“Ách…” Lâm Thanh Phong lúc này cũng cười khổ không thôi, gãi đầu hỏi.
- Nàng không tìm được viên nào khác sao? Thượng phẩm hay Trung phẩm gì đó?
“Không có.” Nam Cung Mị Ảnh lắc đầu cười khổ.
- Linh Tuyền ở nơi này rất lớn, lại được tổ tiên Lạc Long Quân luyện chế thành một dòng suối chảy trong cung điện, lượng Linh Khí không thể thoát ra ngoài, trải qua không biết bao nhiêu năm, nên số lượng Ngọc Tủy Linh Nhũ nó sinh ra là rất nhiều, một trăm năm liền cho ra hơn mười viên Ngọc Tủy Linh Nhũ Cực Phẩm.
- Lạc Long Quân tổ tiên là một đầu Thần Long, ngài chỉ vừa mắt Ngọc Tủy Linh Nhũ Cực Phẩm, nên chỉ lưu giữ lại Ngọc Tủy Linh Nhũ Cực Phẩm mà thôi.
- Ngọc Tủy Linh Nhũ trước đó mà Linh Tuyền sản xuất ra, Thượng Phẩm thì bị tiểu Linh xem như kẹo… đồng dạng ăn sạch.
- Ngọc Tủy Linh Nhũ Trung Phẩm cùng Hạ Phẩm đều bị nàng đem ra làm “phân bón” cho đám cỏ cây bên ngoài.
- Khi biết được chuyện thiếp cần Ngọc Tủy Linh Nhũ để nâng cấp pháp khí, thì tổ tiên liền nói Tiểu Linh đưa cho thiếp mười viên đều là Ngọc Tủy Linh Nhũ Cực Phẩm.
- Trong mười viên, thì viên này là nhỏ nhất, những viên còn lại đều lớn hơn gấp đôi, thậm chí là gấp ba lần so với viên này.
[email protected]#[email protected]$%” Lâm Thanh Phong cũng không biết phải nói gì nữa, tài đại khí thô? Ngọc Tủy Linh Nhũ Thượng Phẩm lôi ra làm kẹo ăn? Hạ phẩm cùng Trung phẩm đem làm phân bón? Đã vậy còn bón cho đám cỏ dại vô giá trị mọc trong cung điện? Con mẹ nó, những tên "phá của" đều phải quỳ xuống gọi hai tiếng "sư phụ" a.
….Hết Chương 272….