- Ta biết, hai ngươi đau buồn vì việc Kushina chết đi, nhưng thực chất, các ngươi không nên đau buồn vì nàng, mà các ngươi phải vui mừng cho nàng mới đúng.
- Để ta kể cho hai người một câu chuyện xưa đi.
Naruto, Minato hai người cũng không có chút hứng thú nào để nghe câu chuyện xưa của Lâm Thanh Phong, nhưng hắn cũng không vì vậy mà dừng lại, vẫn nhẹ nhàng nói.
- Chuyện xưa kể rằng, từ thuở thiên địa còn chưa được hình thành, đã tồn tại ba vị đại năng.
- Bọn hắn sử dụng sức mạnh vô song của mình để tạo ra vạn vật, một người kiến tạo thiên địa, một người tạo sinh mệnh, còn người cuối cùng dẫn dắt những sinh mệnh chết đi tiến vào luân hồi, chờ đợi ngày được sống lại…
“Sống lại?” Naruto căn bản cũng không muốn nghe, nhưng hắn vẫn chuẩn xác bắt lấy trọng điểm, ngay lập tức đứng dậy hướng Lâm Thanh Phong hỏi.
- Phong thúc thúc, mẫu thân thật sự có thể sống lại?
“Ừm, không phải có thể, mà là chắc chắn sẽ sống lại.” Lâm Thanh Phong mỉm cười đưa tay xoa đầu Naruto nói.
- Chỉ có một điểm khác biệt, khi nàng sống lại, nàng sẽ trở thành một đứa bé, làm lại một con người hoàn toàn mới.
“Như vậy…ta có thể gặp lại mẫu thân sao?” Naruto hai mắt sáng lên hỏi, Lâm Thanh Phong gật đầu cười.
- Đương nhiên, ngươi có thể gặp lại nàng.
- Chỉ là không biết bao lâu mới có thể thôi, mà nếu như có gặp được, cũng không biết ngươi có nhận ra nàng hoặc nàng có nhận ra ngươi hay không?
Câu cuối cùng Lâm Thanh Phong cũng không nói ra, nhưng tính tình của Naruto cũng không khác nguyên tác là mấy, hắn đầu óc đơn giản, khi biết được rằng trong tương lai sẽ có thể gặp lại Kushina hắn vui mừng còn không kịp làm gì còn thời gian suy nghĩ tới điểm này?
Naruto vui vẻ ngồi vào bàn, nụ cười kéo tới tận mang tai thổi nến trên bánh kem nói.
- Ta nhất định sẽ trở thành một Ninja cường đại, làm một Hokage, được mọi người ngưỡng mộ như phụ thân, để lần sau gặp được mẫu thân thì nàng sẽ không cảm thấy thất vọng.
“Đồ ngốc, người như ngươi cũng mơ tưởng trở thành Hokage?” Ngay lúc này, ngoài cổng vang lên một thanh âm, nhận ra chủ nhân của đạo thanh âm này là ai, Naruto hừ một tiếng hướng ra cổng nói.
- Sasuke, ngươi lại muốn kiếm chuyện?
Sasuke đứng trước cổng, mái tóc đen nhánh, mặc chiếc áo màu xanh lam đậm, quần đùi trắng, một tay đút vào túi quần, khinh thường hừ nói.
- Ta không rảnh rỗi tới đây gây chuyện với ngươi.
“Vậy ngươi tới đây làm gì?” Naruto ngây ngốc hỏi, Sasuke cũng không giấu diếm, hắn hướng Lâm Thanh Phong cúi đầu nói.
- Lâm Thanh Phong đại nhân, xin ngài thu nhận ta làm đệ tử.
Naruto trợn mắt há mồm, hắn thật sự không thể tin tưởng rằng người đứng trước mặt hắn lúc này là Sasuke mà hắn từng quen biết, bởi trong ấn tượng của hắn, Sasuke là một tên mắt đặt cao hơn đỉnh đầu, chưa bao giờ cúi đầu với bất kì ai, ngoại trừ người nhà của hắn.
Lâm Thanh Phong cũng không lập tức trả lời Sasuke mà nhẹ nhàng dùng một con dao nhỏ cắt lấy bánh kem đặt lên bốn chiếc đĩa nhỏ trên bàn, làm xong tất cả, hắn mới lạnh nhạt nói.
- Nếu ngươi tới đây để dự tiệc sinh nhật của Naruto thì bọn ta rất hoan nghênh, còn nếu ngươi tới đây để bái ta làm sư phụ, thì câu trả lời của ta vẫn như lần trước, ta sẽ không thu nhận ngươi.
“Vì sao?” Sasuke cau mày hỏi, Lâm Thanh Phong nhẹ nhàng lắc đầu nói.
- Không thu tức là không thu, không có lý do.
Thực chất, Lâm Thanh Phong trong lòng cũng khổ không thể tả, Sasuke con hàng này cũng không phải lần thứ nhất tới đây mong được hắn nhận làm đồ đệ, ban đầu Lâm Thanh Phong cũng có chút hứng thú, nhưng con bà nó, con hàng này lại muốn trở thành Ninja, ngoài việc học những kỹ thuật cần thiết cùng nhẫn thuật cường đại thì hắn không muốn học gì khác.
Lâm Thanh Phong là một tu sĩ, hắn ngay cả cái cơ bản nhất đề luyện Chakra cũng không biết thì hắn phải dạy cái gì đây? Vì thế hắn liền trực tiếp khoát tay nói.
- Xin lỗi, ngươi tìm lộn người.
Nhưng hết lần này tới lần khác, Sasuke con hàng bệnh thần kinh này lại nghĩ rằng Lâm Thanh Phong không muốn nhận hắn là do hắn chưa có đủ thành ý, vì thế cứ cách vài ngày thì hắn lại tới một lần, mong rằng Lâm Thanh Phong sẽ thay đổi ý định.
Bị tên thần kinh này quấy nhiễu lâu ngày, Lâm Thanh Phong thậm chí có xung động một tát chụp chết hắn cho đỡ phiền não, nhưng lại nghĩ tới Itachi là một tên đệ khống, vì thế hắn chỉ còn cách nhẫn nhịn.
“Ngày mốt ta lại tới đi.” Sasuke thở dài, bỏ lại một câu rồi xoay người rời đi, Naruto đứng trước cổng lè lưỡi nói.
- Ngươi chết tâm đi, đừng hòng Phong thúc thúc thu nhận ngươi.
“Naruto nói đúng, ngươi chết tâm đi.” Lâm Thanh Phong vô lực thở dài nằm trên sàn, lời này không biết hắn đã nói bao nhiêu lần, nhưng con hàng bệnh thần kinh kia vẫn không chịu nghe lọt tai.
Minato nhìn cảnh này cũng có chút cảm thông cho Sasuke, bởi hắn cũng nghĩ tương tự như Sasuke, nguyên do Lâm Thanh Phong không nhận Sasuke là do hắn chưa bày ra đủ thành ý, vì thế Minato liền hướng Lâm Thanh Phong nói.
- Phong huynh đệ, ngươi không thể suy nghĩ lại một chút sao?
“Hắn muốn ta đào tạo hắn thành một tên Ninja.” Lâm Thanh Phong nghiến răng đáp một tiếng, lúc này Minato chỉ có thể gãi đầu cười khổ.
- Ta hiểu được.
Naruto lúc này đã trở vào nhà, đắc ý vừa ăn bánh kem vừa hướng Lâm Thanh Phong nói.
- Phong thúc thúc, ngươi đừng đáp ứng hắn a.
“Đương nhiên ta sẽ không đáp ứng.” Lâm Thanh Phong mỉm cười xoa đầu Naruto nói.
“Phong thúc thúc, ta cũng muốn trở thành một tên Ninja cường đại, ngươi có thể thu ta làm đồ đệ sao?” Naruto tròng mắt đảo một vòng lại hỏi.
Trong ấn tượng của hắn, Sasuke là một tên kiệt ngạo bất tuân, với tính tình này hắn lại cố chấp nhiều lần tới tìm Lâm Thanh Phong mong rằng Lâm Thanh Phong có thể nhận hắn làm đồ đệ, dù Naruto có ngu ngốc thì hắn cũng hiểu được Lâm Thanh Phong thực sự rất cường đại a.
“Cút.” Lâm Thanh Phong trên trán nổi gân xanh, Naruto một bộ mặt đáng thương hướng hắn nói.
- Đừng nha, Phong thúc thúc…
“Không là không.” Lâm Thanh Phong lạnh lùng đáp, Naruto cũng biết được hắn có xin cũng vô ích nên cũng đành thôi, một lúc sau hắn dường như nghĩ ra điều gì đó lại ghé tai Lâm Thanh Phong nói nhỏ.
- Phong thúc thúc, ngươi không nhận ta làm đệ tử cũng được a, nhưng ngươi có thể dạy ta một vài nhẫn thuật cường đại hay không?
“Con mẹ ngươi, đủ a…”
“Naruto, Phong thúc thúc thực sự không thể dạy các ngươi.” Minato lắc đầu cười khổ nói.
“Xùy, Phong thúc thúc keo kiệt.” Minato cũng đã lên tiếng nhắc nhở, Naruto chỉ có thể nghe lời, hắn bĩu môi một cái sau đó liền trở về tiếp tục ăn bánh kem.
Lâm Thanh Phong đưa tay vuốt ngực, hít vào từng hơi để lấy lại bình tĩnh, Naruto, Sasuke hai con hàng này thực sự khiến hắn muốn điên đầu, nếu đổi lại là Nguyên Anh thì hắn nhất định sẽ thẳng tay trừng trị a,.
Nhìn Naruto chán nản ngồi ăn bánh kem, lại nghĩ tới, hôm nay là sinh nhật của hắn, Lâm Thanh Phong cuối cùng cũng chịu thua nói.
- Ta phục ngươi rồi, mau ăn bánh đi.
“Phong thúc thúc, ngươi đồng ý dạy ta nhẫn thuật?” Naruto hai mắt sáng lên, Lâm Thanh Phong gật đầu đáp.
- Ta chỉ biết được một nhẫn thuật duy nhất, nhưng được liệt vào cấp S, cũng tức là cấm thuật, hiện tại ngươi chưa thể học được.
- Hôm nay là sinh nhật của ngươi, như vậy ta liền dạy nhẫn thuật này cho phụ thân ngươi đi, ngươi có thể đi theo quan sát, về sau nếu ngươi muốn học thì trực tiếp tìm phụ thân ngươi là được.
“Haha, Phong thúc thúc tốt nhất.” Naruto trực tiếp bỏ miếng bánh vào miệng, sau đó vui vẻ nhảy nhót loạn xạ, Minato dường như nghĩ ra điều gì đó, sắc mặt đỏ lên hít thở không thông, hướng Lâm Thanh Phong hỏi.
- Phong huynh đệ…nhẫn thuật ngươi nói là…Rasengan?
“Ừm, là Rasengan.” Lâm Thanh Phong cũng không có chút dấu diếm, gật đầu nói.
Naruto đã gấp, Minato còn gấp hơn, phải biết Rasengan là do hắn tạo ra, nhưng hắn dùng bao nhiêu năm cũng không thể hoàn thiện được nó, lúc này có thể học được bản hoàn thiện đương nhiên hắn không thể chờ đợi, hắn trực tiếp nắm lấy cổ áo Naruto, tay còn lại đặt lên vai Lâm Thanh Phong, chỉ trong nháy mắt sau đó, bọn hắn liền xuất hiện tại một khu rừng cách khá xa Konoha thôn.
Lâm Thanh Phong mộng bức, trong miệng còn đang ngậm lấy miếng bánh kem, nghi hoặc nhìn xung quanh hét lên như heo bị thọc tiết.
- Bánh kem của ta? Bánh của ta đâu? Ta còn chưa ăn xong a…
“Phong huynh đệ/ Phong thúc thúc…” Minato, Naruto hai cha con này hai mắt sáng quắc, miệng chảy nước nhìn chằm chằm Lâm Thanh Phong, lúc này hắn cũng không còn tâm trạng để ăn nữa, chỉ đành thở dài nói.
- Hai ngươi không thể chờ ta ăn xong được sao?
….Hết chương 360….