"Vậy không báo cảnh sát?"
Thấy cả nhà Phạm Lan Hoa rời đi, những người có học thức trong thôn thì thâm.
Lâm Dư Dư: "Mọi người trở về đi, buổi chiều còn bắt đầu làm việc nhưng bắt đầu từ năm sau, xưởng rượu của tôi sẽ không chọn người nhân phẩm có vấn đề nên những việc như oan uổng người khác, bôi nhọ danh dự của người khác, hy vọng sẽ không còn."
Mọi người nghe xong sao dám phản đối.
Chờ mọi người đi hết, Lâm Dư Dư thấy Tiền Liệt đứng cuối đám đông. Lâm Dư Dư gật đầu với hắn rồi bước vào phòng, cô nói với Phạm Hồng Hoa: "Hồng Hoa, đi nấu cho Yến Tử một quả trứng lòng đào."
Phạm Hồng Hoa: "Ai." Cô là cô gái thông minh, từ nhỏ đã chăm sóc bà nội nên trưởng thành sớm.
Sau khi Phạm Hồng Hoa ra ngoài, Lâm Dư Dư nói: "Có khỏe không?"
Lâm Yến: "Cảm ơn cậu." Sao mà tốt được? Cô không còn trinh tiết, sao mà tốt được? Lấy danh dự của mình đi báo cảnh sát? Cô làm không được. Nếu không còn danh dự thì cô sống thế nào?
Lâm Dư Dư: "Gần đây phải chú ý tình trạng cơ thể, đặc biệt là trong tháng này để tránh bụng lại xảy ra chuyện."
Lâm Yến vừa nghe, đầu tiên là sửng sốt rồi sau đó là hiểu rõ. Nếu trong bụng còn lưu lại thì sẽ có chuyện, có thể tạo ra em bé. Cô ta bị tủi thân đánh úp, thấp giọng khóc: "Nếu có em bé thì sao bây giờ?"
Lâm Dư Dư thở dài, hiện tại uống thuốc tránh thai không còn kịp rồi vì chủ yếu là lúc ấy cô không xác định được chuyện của Lâm Yến. Hơn nữa, dù cô đã biết nhưng nếu Lâm Yến không có nói trước thì cô sẽ không chủ động nhắc tới. Dù sao liên quan tới danh dự của người khác, lỡ Lâm Yến không nghĩ muốn cô biết thì sao?
Nhưng hiện tại lại tránh thai, đã không còn kịp rồi.
Lâm Dư Dư: "Không có việc gì. Mỗi ngày, tớ sẽ tới xem tình huống nhưng cậu phải chú ý. Yến Tử, lời người khác nói nhưng mạng là của mình, phải sống cho tốt mới là quan trọng nhất." Lâm Yến không thể xử lý chuyện này, lúc ấy không có chứng nhân nên ai không thể chứng minh là anh trai Phạm Lan Hoa XX Lâm Yến. Hơn nữa, Lâm Yến không muốn báo cảnh sát vì sợ làm ầm nên chỉ có thể như vậy.
Lâm Yến: "Tớ biết." Nhưng nói là một chuyện mà làm là chuyện khác.
Lâm Dư Dư không biết an ủi cô ta thế nào, dù sao cũng đã xảy ra chuyện nên người khác tới an ủi cũng vô dụng: "Tớ đây đi trước."
Lâm Yến: "Ừ."
Lâm Dư Dư rời khỏi nhà Phạm Hồng Hoa, đi tới nhà Phạm Lan Hoa.
Cả nhà Phạm Lan Hoa đang bàn bạc nên làm gì bây giờ. Thật ra ngay từ đầu, Phạm Lan Hoa giúp Lâm Yến làm việc vì bên cạnh Lâm Yến có thứ tốt. Cô ấy tham lam và không biết tính kế khác.
Sau khi bị mẹ cô ấy biết Lâm Yến lén đưa tiên, mời Phạm Lan Hoa làm việc cho cô ta thì người trong nhà cảm thấy không sao nên ngay từ đầu, nhà Phạm Lan Hoa không có tính toán khác nhưng dần dần họ xuất hiện ý tưởng. Lâm Yến có tiền có nhan sắc, lại có tri thức. Hơn nữa, xưởng rượu còn có thể kiếm tiền nên gia đình Phạm Lan Hoa muốn cưới Lâm Yến, mà anh trai Phạm Lan Hoa cũng có suy nghĩ đó.
Vì thế, họ cùng nhau lên kế hoạch này.
Sau khi Phạm Lan Hoa biết kế hoạch này thì cô ấy tính phản đối nhưng bị mẹ cô ấy thuyết phục, lấy đồ cưới thuyết phục cô ấy. Bà ta nói nếu Lâm Yến thành chị dâu của cô ấy, đồ cưới của cô ấy chắc chắn không thiếu. Lâm Yến sẽ cho cô ấy, gia đình sẽ cho cô ấy nhiều hơn nên vì lý do đó, cô ấy động tâm. Đối với người con gái thì đồ cưới đống vai trò rất quan trọng.
Lâm Dư Dư đi vào sân nhà Phạm Lan Hoa: "Có người ở đây không?"
Mẹ Phạm Lan Hoa vừa ra liền nhìn thấy Lâm Dư Dư tới, đầu hơi mơ hồ và cảm thấy sợ. Trong lòng người Phạm Ao, Lâm Dư Dư còn đáng sợ hơn đại đội trưởng và thư ký.
Chủ yếu là uy vọng.
Mẹ Phạm Lan Hoa: "Lâm... Bác sĩ Lâm, sao cô tới đây?”
Lâm Dư Dư: "Tôi tới đây hy vọng nhà bác không cần lại tới kích thích Lâm Yến. Cảm xúc của cô ấy không đúng nên nếu không để ý sẽ có khả năng tự sát."