Hà Đào cảm thán với Nghiêm Quan Thành: "Cô giám đốc mới tới này, quả thật có chút bản lĩnh." Mới tới BK là có thể nhận thiệp mời tới trường hợp thế này, quan hệ rộng ghê.
Phải biết, những người trong sảnh tiệc này, không có ai lại thiếu tiền cả - cái này đại biểu cho điều gì? Đều là khách hàng tiềm năng. Chưa cần bàn tới ký Nhà tiêu thụ, chỉ cần phát triển 1-2 cố vấn nhãn hiệu cũng không tồi.
Nghiêm Quan Thành không phải chú ý tới điểm này, anh ta nói với Hà Đào: "Anh nhìn cái ly trong tay cô ta đi." Trong ly chân cao là chất lỏng trong suốt, người tinh mắt nhìn là biết, bên trong đựng rượu chứ không phải nước.
Hà Đào lúc này mới chú ý tới, anh ta cúi đầu nhìn rượu vang trong ly của mình, chậc lưỡi hai tiếng: "Cô ta liều mạng thế?"
"Có thể ngồi vào vị trí này, khẳng định có tài năng." Nghiêm Quan Thành phải thừa nhận, vị giám đốc Lộ này tinh tế trong từng chi tiết nhỏ, anh ta tới khu bày rượu, nói với nhân viên phục vụ: "Một ly rượu trắng, cảm ơn."
"Cho tôi giống anh ta." Hà Đào suy tư, làm theo Lão Nghiêm luôn không sai, bèn đặt rượu vang xuống, cũng đổi thành rượu trắng.
Bên phía Lộ Nam, cô thấy Vạn tổng vẫy tay với cô từ đằng xa, bèn lại gần.
Lâm Ngữ Ninh biết điều đuổi theo.
Vừa rồi lúc anh em họ Chương tán gẫu với Lộ Nam, Lâm Ngữ Ninh đứng cũng không xa, nghe loáng thoáng được đối thoại, bèn vội nói: "Giám đốc Lộ ưu tú như vậy, nhất định thường xuyên gặp phải chuyện có người muốn mời cô về làm việc đi?"
"Khách hàng cũ nể mặt, nói lời khách sáo thôi." Lộ Nam thản nhiên cười.
Đi tới trước mặt Vạn tổng, Vạn tổng ngại ngùng nói: "Giám đốc Lộ, có chuyện muốn nhờ cô."
"Vạn tổng khách khí, mời nói."
"Trường học con trai tôi năm ngoái trước khi nghỉ hè tổ chức cho học sinh xem bộ phim này, còn viết cảm nhận sau khi xem, nó nói có một vấn đề không hiểu rõ. Không biết giám đốc Lộ có thể hỏi giúp nó một câu với đạo diễn hoặc biên kịch không..." Vạn tổng nhìn cậu con trai cao bằng mình, lại nhìn sang Lộ Nam, cuối cùng không nói ra "cô Lộ", chỉ nói: "Tiểu Khải, con tự nói với chị Lộ đi."
Con trai Vạn tổng cũng xêm xêm Lộ Dương, Lộ Nam nhìn cậu bé tự nhiên có vài phần thiện cảm: "Tiểu Khải phải không? Em muốn hỏi gì?"
"Lúc trước em viết bình luận phim 2 nghìn chữ..." Cậu bé lấy ra di động, mở weibo, đưa cho Lộ Nam xem, sau đó thoải mái nói: "Em muốn biết kết cục của sư huynh Búa trong phim là gì."
Wow! Với tầm tuổi này, Tiểu Khải viết bình luận phim rất khá.
Lộ Nam trầm tư giây lát, cười bảo: "Như vậy đi, chị đưa em tới gặp biên kịch, được không?"
"Có thể ạ?" Tiểu Khải hưng phấn.
Vạn tổng lên tiếng: "Liệu có làm phiền không?"
Lộ Nam lắc đầu: "Không sao, nhanh thôi mà."
Tiểu Khải có đặc tính cởi mở và nói nhiều của người BK, đi với Lộ Nam một chuyến, liền cảm thấy mình và chị ấy đã là bạn, 15p sau, cậu bé than thở: "Cho nên sư huynh Búa vẫn chết nơi đất khách tha hương ư."
Lộ Nam an ủi: "Nghĩ tới chỗ lợi đi, trên chiến trường tên bay đạn lạc mà anh ta lại có thể sống sót, hơn nữa trong hiện thực, hậu nhân của anh ta đưa tro cốt về mai táng ở trấn Ôn Tuy, cuối cùng cũng xem như lá rụng về cội."
Hướng Bắc đồng ý: "Tình tiết này để mặc người xem suy đoán. Lúc nhà họ Thường sụp đổ, có mấy hình ảnh, kỳ thực góc dưới cùng bên phải có Búa - cùng thời gian, địa điểm bất đồng, khi đó anh ta nằm trong đại bộ đội rút lui đấy."
Lúc họ tới tìm biên kịch Hướng Bắc, Vạn tổng và Lâm Ngữ Ninh cũng không thể đứng im tại chỗ, bèn câu được câu chăng tán gẫu.
Vạn tổng tự nhiên hỏi Tiểu Lâm Lộ Nam là kiểu người thế nào.
Lâm Ngữ Ninh còn biết ăn nói, cố ý đề cập ban nãy gặp được anh em nhà họ Chương: "Hình như là Nhà tiêu thụ trước kia của giám đốc Lộ ở Hoa An, đầu tư bộ phim này, kiếm khá nhiều tiền."
Vạn tổng nghe lọt tai, lộ vẻ suy tư.
Mạc tổng và Kiều tổng cũng nghe thấy từ rất nhiều người về quá trình chuẩn bị bộ phim và những chuyện thú vị lúc quay phim, đa số đều nhắc tới đề thi ĐH và phỏng vấn Trạng nguyên khoa Văn.
Mọi người đều nói đây là sự may mắn của đoàn phim, khéo mượn thiên thời địa lợi nhân hòa, khiến phim thành công vang dội.
Tần Nghiên không muốn giấu diếm công lao của Lộ Nam, nhìn thấy Lộ Nam dắt theo một thiếu niên đang tán gẫu với Hướng Bắc cách đó không xa, bèn khoe ra: "Làm gì có trùng hợp nhiều như thế? Làm gì có vận may vừa khéo thế? Ở đây, tôi đại biểu cho đoàn phim cảm ơn sâu sắc một vị nữ sĩ! Cảm ơn cô ấy coi trọng bộ phim này, cảm ơn cô ấy cung cấp phương án và ý tưởng marketing hoàn toàn mới. Lộ Nam!"
Lộ Nam nổi bật một phen, cô rất cảm kích Tần Nghiên, thoạt đầu đưa ra phương án marketing, cô cũng không muốn chị ấy báo đáp gì - phim có doanh thu cao, tài trợ mang lại hiệu quả nổi bật coi như là báo đáp rồi.
Trước có TGĐ ban Nhãn hiệu và người phụ trách Đại khu tới chơi, nhấn mạnh chuyên môn và năng lực làm việc của Lộ Nam, sau có Lộ Nam chủ động biểu diễn các mối quan hệ, thái độ của 3 Nhà tiêu thụ bắt đầu thay đổi.
[Ok, đây là khởi đầu tốt.]
...
Hôm sau, trước khi họp sáng, 3 vị quản lý rượu Hài Hòa bị những nhân viên ban Nhãn hiệu khác vây quanh, hỏi bọn họ trải nghiệm tối qua.
Nghiêm Quan Thành và Lâm Ngữ Ninh không phải người thích khoe khoang, chỉ có Hà Đào kể lại sinh động như thật.
Những nhân viên ban Nhãn hiệu khác có kẻ hâm mộ, cũng có kẻ ghen ghét, nhưng ban Nhãn hiệu rượu Kinh Điển thì không nằm trong số này, bởi rượu Kinh Điển có lượng tiêu thụ cao nhất, kinh phí đủ nhất, trước kia cũng từng tham dự những hoạt động tương tự - chỉ nói tới việc TGĐ ban Nhãn hiệu của họ mỗi năm tới đây đàm phán chuyện đưa quảng cáo lên CCTV, giám đốc Lương và những quản lý lâu năm đều từng tới tòa nhà CCTV vài lần, còn lấy thân phận là bên A tới nữa!
Lý Hạo Bạch nói với Lâm Khải Hàng: "Ai da, trước kia chúng tôi và rượu Hài Hòa đều là "học sinh dở", bây giờ giám đốc Lộ nỗ lực tiến tới thế này, tôi áp lực lớn nha."
Giám đốc Lưu Thông Tiểu Tửu Lâm Khải Hàng ngày thường ít lời, Lý Hạo Bạch nói vậy, anh ta chỉ mỉm cười mà thôi.
Lộ Nam mới tiến vào văn phòng, đã nghe thấy tên mình: "Giám đốc Lý đừng nhắc tới tôi nữa, lúc đi thang máy tôi hắt xì mấy cái rồi đấy."
Nói xong, cũng không cho Lý Hạo Bạch có cơ hội "đùa giỡn" nữa, cô nói với nhóm Nghiêm Quan Thành: "Tới đủ rồi phải không? Vào họp đi."
Lâm Ngữ Ninh nhỏ giọng: "Đường Thi còn chưa tới."
"Tề Tĩnh, cô gọi hỏi một chút, cô ta làm sao." Lộ Nam đưa tay gõ nhẹ vào đồng hồ: "Tới giờ rồi, mặc kệ cô ta, quản lý Nghiêm, báo cáo công việc hôm qua và kế hoạch hôm nay đi."
Vài phút sau, Tề Tĩnh tìm cơ hội nhỏ giọng bảo Lộ Nam: "Đường Thi nói cô ta bị ốm, hôm nay xin nghỉ."
Lộ Nam biểu thị đã biết: "Bảo cô ta bổ sung giấy khám bệnh từ bệnh viện đi. Kế tiếp, quản lý Hà, mấy cửa hàng anh vừa nói ban nãy, dạo này ít nắp bình thế, phải tới tìm nhân viên phục vụ tán gẫu, liên lạc cảm tình, để bọn họ pr rượu của chúng ta, có thể tổ chức khuyến mại mua lớn tặng nhỏ, vẫn rất có lời."
Hà Đào và Bành Thắng Nguyên đồng ý.
Tan họp, Lộ Nam nói với Lâm Ngữ Ninh: "Tối qua tôi nói chuyện với Vạn tổng, hôm nay tới cửa hàng chị ấy. 2h chiều, gặp ở gần Bác Duyệt Tửu Nghiệp. Được chứ?"
Lâm Ngữ Ninh nói: "Vâng, giám đốc Lộ."
Họp sáng kết thúc, văn phòng yên tĩnh, Tề Tĩnh thu lại ghế gập, dọn dẹp sofa và bàn trà, mới đóng cửa văn phòng rời đi.
Lộ Nam trong buổi sáng hoàn thiện bản kế hoạch mà buổi chiều dùng tới, bận đến trưa, Tề Tĩnh tinh ý hỏi Lộ Nam có cần cô ấy gọi cơm trưa cho không.
"Một bát mỳ hải sản Udon, cảm ơn."
Lúc chờ đồ ăn tới, Lộ Nam tranh thủ gọi điện thoại cho Lâm Yến.
Cô không hiếu kỳ dự án lớn trong miệng Chương Lễ là gì, nhưng rất quan tâm tới tình hình tiêu thụ rượu Hài Hòa ở Singapore.
Lâm Yến nhận được điện thoại của giám đốc Lộ, vô cùng vui vẻ: "Tiểu Chương tổng? Trước khi nghỉ Tết anh ta trở lại Hoa An, qua năm không tới Singapore nữa. Lượng tiêu thụ ở Singapore vẫn rất tốt, rượu năm trước bán gần hết rồi, giám đốc Đường mấy hôm trước bổ sung một lô hàng mới cho họ. Nghe giám đốc Phạm nói, Chương tổng phái một người khác tới quản lý công ty rượu ở Singapore... Còn nữa, hình như Lưu Dương bây giờ là PGĐ chỗ đó."
"Ừm, tốt lắm." Bán được là tốt. Lộ Nam cười nhẹ: "Mọi người, dạo này thế nào?"
"Chị Trịnh Tinh sẽ kết hôn vào 1/5, chị ấy nói sẽ gửi thiệp mời cho cô đấy; anh Hoàng bây giờ thỉnh thoảng vẫn chây lười, giám đốc Đường thỉnh thoảng răn dạy anh ta; Điền tổng thì năm nay thế rất mạnh, kênh phân phối Thương siêu của Lạc Tuấn Kiệt có lượng tiêu thụ tăng lên chút ở tháng 1-2 so với cùng kỳ những năm trước, nhưng tôi thấy anh ta vẫn hơi buồn bực..." Lâm Yến lải nhải một đống, cuối cùng hết sức kiềm chế chia sẻ việc vui của mình: "Năm ngoái, tôi tham khảo ý kiến của cô mua nhà ở Ô thành, tháng sau được nhận nhà rồi. Tôi dự định trang hoàng đơn giản, cho thuê, lấy thuê nuôi vay." Vẻn vẹn 1 năm, căn nhà hơn 80m2 đó đã tăng lên 100.000 tệ, Lâm Yến rất vui vẻ.
"Rất tốt, đừng trả khoản vay quá sớm, cứ trả tiền hàng tháng trong 30 năm đi." Lộ Nam thuận miệng nói: "Tiện thể nói tiếng chúc mừng với Trịnh Tinh hộ tôi."
Lâm Yến hỏi: "Giám đốc Lộ, tới lúc đó cô có dự tiệc hay không?"
"Chưa biết được." Dù sao Nhà tiêu thụ thường xuyên tổ chức hoạt động cỡ lớn vào ngày nghỉ lễ.
...
1h50, Lâm Ngữ Ninh chờ ở gần Bác Duyệt Tửu Nghiệp.
Lộ Nam xuống taxi, nói với cô ta: "Hôm nay phải bàn kế hoạch hoạt động với Vạn tổng, lúc dự thính cô tốc ký, nếu có thể đàm phán thành công, kế hoạch chi tiết do cô làm."
Lâm Ngữ Ninh ngẩn ra, chăm chú gật đầu: "Tôi biết rồi, giám đốc Lộ."
Hôm nay tới, thái độ của Vạn tổng nhiệt tình hơn rất nhiều, Lộ Nam hàn huyên vài câu, sau đó nói ra ý đồ.
"Salon? Rượu trắng cũng làm salon được?" Vạn tổng khó hiểu hỏi.
Lộ Nam từ tốn giải thích: "Kỳ thực, "salon đánh giá văn hóa rượu trắng" này là một hình thức của buổi Phẩm rượu nhỏ."
Đây là suy nghĩ nảy ra khi Điền Ái Trân hẹn cô gặp mặt ở salon dưỡng sinh, nhưng kinh tế Hoa An không đủ phát triển, mọi người vẫn thích tới nhà hàng, quán cơm bình dân ăn uống hơn.
Theo đánh giá của Lộ Nam, Hoa An trong tương lai gần không đủ điều kiện khách quan tổ chức những hoạt động thế này.
So ra thì, BK là thành phố lớn quốc tế hóa, văn hóa salon, về mặt lý luận rất phù hợp.
Quan trọng hơn, thân phận của Vạn tổng cũng phù hợp tổ chức hoạt động kiểu này.