Mục lục
Sống Lại Khi Mới Vừa Nhập Chức
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Người gọi tới: Trần Kiêu.

Lộ Nam trong lòng có dự cảm không ổn.

Lúc xuống máy bay cô gửi tin nhắn báo bình an cho Trần Kiêu, anh ấy cũng mau chóng trả lời, nói chuẩn bị dự họp, chừng 4h sẽ về mang cô đi ăn ngon.

Trần Kiêu cũng rất đúng giờ giống cô, nói chừng 4h, khả năng cao là 3h45 hoặc 4h15 sẽ có mặt.

Bây giờ mới 3h15, anh ấy không lý do đột nhiên liên hệ cô.

Trừ khi có chuyện gì khẩn cấp.

Lộ Nam lập tức đeo tai nghe bluetooth, ấn nghe: "...?"

Đầu kia điện thoại Trần Kiêu nói chuyện đặc biệt dồn dập: "Nam Nam, đừng gọi tên anh! Em đang ở đâu? Trên xe tới trụ sở? Trả lời phải hay không là được."

Lộ Nam chưa từng thấy anh ấy sốt ruột như thế, bèn cân nhắc dùng từ: "Phải, Trì tổng, tôi đang ở Dung thành."

"...Tốt. Kế tiếp, anh nói, em nghe. Nếu phải, em nói có; nếu không phải em nói không." Trần Kiêu hít sâu một hơi, tỉnh táo lại, nói với Lộ Nam: "Vừa rồi bên anh mở họp nhanh, Tổng giám đốc ban Tài nguyên nhân lực Hoàng Hạo xen ngang buổi họp, báo cáo một chuyện với Hạ tổng và mấy Tổng giám đốc ban Nhãn hiệu lớn trong công ty tiêu thụ rượu: có người cáo trạng, trong lúc em đảm nhiệm quản lý cấp cao trong công ty, còn kiêm nhiệm việc khác. Hạ tổng lúc đó nói buổi họp này còn chưa kết thúc, bảo Hoàng Hạo gọi điện thoại cho em, đợi em tới rồi bàn tiếp. Bây giờ buổi họp sắp kết thúc rồi, anh lo lắng em không có chuẩn bị tới đây, sẽ bị gây khó dễ. Cho nên, em phải nói trước với anh, em có kiêm nhiệm việc gì bên ngoài không?"

"Ừ, phải, tình hình này hơi phức tạp. Mấy hôm nay tôi tới tổng bộ dự họp nửa năm, chỉ sợ phải trò chuyện trực tiếp với Lâm tiên sinh mới được." Lộ Nam thoạt nhìn tiếc nuối trả lời.

[Nghĩa là có.] Trần Kiêu âu lo.

Anh ta vội vàng hỏi: "Là sở thích "sửa luận văn" trước kia sao?"

Nếu là cái đó, cũng không phải không thể dàn xếp.

Lộ Nam bất đắc dĩ hỏi ngược lại: "Không phải chứ? Lâm tiên sinh hôm nay về? Vậy hết cách, đợi tôi về mời Lâm tiên sinh ăn cơm, bồi tội vậy."

"Không phải cái đó?" Trần Kiêu hơi ngơ ngác. Vậy là cái gì?

Anh ta muốn giúp Lộ Nam, nhưng cũng phải biết tình hình cụ thể mới có thể giúp đỡ.

Vừa rồi Hoàng Hạo giấu diếm thông tin chặt chẽ, kiên trì phải công bố trước mặt mọi người, điều này khiến Nam Nam rất bị động.

Trần Kiêu có thể chuồn ra một lát, đã là Hạ tổng và những Tổng giám đốc khác ở đây mắt nhắm mắt mở.

Thời gian khẩn cấp, không kịp nói quá nhiều, Trần Kiêu chỉ có thể hỏi câu quan trọng nhất: "Không liên quan tới ngành rượu trắng, phải không?"

Điểm này, nội tâm Trần Kiêu kỳ thực chắc chắn.

"Nhất định rồi, là tôi lỡ hẹn, đương nhiên tôi mời. Được rồi không nói nữa, tôi sắp tới nơi rồi, trò chuyện sau nhé." Ông nói gà bà nói vịt, cũng làm khó Trần Kiêu còn có thể nghe ra.

Chuyện tới nước này, Trần Kiêu "ừ" một tiếng: "Đừng lo lắng, lát nữa em hành sự tùy theo hoàn cảnh. Có anh ở đây."

"Ừ, được rồi." Lộ Nam trả lời vui sướng, cúp máy, cất tai nghe bluetooth, bỏ hộp tai nghe và di động vào túi xách.

Tài xế cười ha ha: "Lộ tổng, nghe nói BK rất tắc hả?"

Lộ Nam mỉm cười: "Vẫn thua kém Dung thành, tôi nghe nói bên này buổi tối xe đầy đường, đêm hôm vẫn tấp nập."

"Đúng vậy. Chúng tôi ở đây rất mê rượu trắng." Tài xế dường như rất tò mò với người tỉnh khác, trò chuyện với Lộ Nam hồi lâu.

Lộ Nam rất kiên nhẫn, thuận miệng nói ra những điều không quan trọng như phong tục trên bàn rượu ở bản địa, tài xế càng nói càng hào hứng.

Trong lúc hàn huyên, Lộ Nam phát hiện móng tay ngón cái ở bàn tay trái có xước măng rô: quả nhiên BK khô ráo, không chú ý chăm sóc, lại có tì vết nhỏ.

Cô nhẹ nhàng xé bỏ, không ảnh hưởng tới làn da, còn lấy ra kem dưỡng ẩm, bôi nhẹ lên.

[Kiêm nhiệm? Chậc. Xem ra những kẻ muốn kéo ta xuống, không thể tấn công ta trong công việc, bèn nghĩ biện pháp khác.]

Lúc này, tài xế đỗ xe dưới trụ sở Nguyên Xuyên, Lộ Nam không quên nói câu "vất vả" với đối phương, sau đó xuống xe, vuốt nếp nhăn không tồn tại trên người, đi vào cửa xoay tròn, còn nhìn vào cửa kính ngắm nghía: ăn mặc không thể bắt bẻ, rất tốt.

...

Lộ Nam tới nơi, báo tên và chức vụ, nói lý do, cô bé lễ tân khúm núm đưa cô lên tầng: "Lộ tổng, bên này."

Cô bé này trong lòng đang kêu lên: đây chính là Tổng giám đốc trẻ tuổi nhất công ty ta, nữ Tổng giám đốc, má ơi! Quá xinh đẹp!

Lộ Nam cảm thấy ánh mắt của cô bé lễ tân đặc biệt nóng rực: có tò mò, không có ác ý, cũng không có cười trên nỗi đau của người khác, cho nên vừa rồi Hạ tổng giữ Hoàng Hạo trong phòng hợp, kỳ thực cũng là muốn cho ta có cơ hội biện bạch? Quả nhiên, thông qua mấy lần tiếp xúc, ta để lại ấn tượng không tệ với ông ấy là cử chỉ sáng suốt.

Trong lòng cơ bản nắm chắc, có phán đoán sơ bộ: hôm nay cần đối mặt với sóng gió kiêm nhiệm công việc kỳ thực không khó giải quyết, khó là chuyện sau đó, Trần Kiêu nói đúng, gặp chiêu nào đỡ chiêu ấy.

Lễ tân thay Lộ Nam gõ cửa phòng hội nghị.

Lộ Nam đi vào phòng hội nghị, bàn hội nghị hình bầu dục, hai bên cộng lại hơn 10 người đồng loạt nhìn về phía cô.

Những người này là lãnh đạo cấp cao của công ty tiêu thụ rượu Nguyên Xuyên, cũng là những người ban nãy nghe không sót một chữ từ Tổng giám đốc ban Tài nguyên nhân lực Hoàng Hạo.

Tất cả họ, Lộ Nam đều từng gặp, hội Đường rượu, tổng kết cuối năm..., đều từng chạm trán; ngoài ra, trong số họ cũng có người ngày thường thường xuyên gửi e-mail, liên lạc điện thoại với cô.

Trong số họ, có người tán thưởng Lộ Nam, tự nhiên cũng có người ghen ghét, Lộ Nam nhìn ánh mắt hoặc âu lo hoặc mỉa mai của họ, giả ý xin lỗi: "Các vị đợi lâu, tôi tới muộn sao?"

Hạ tổng ngồi ở vị trí đầu, ngẩng lên cười nhã nhặn với Lộ Nam: "Không muộn, Tiểu Lộ à, ngồi đi, chúng ta ngồi xuống trò chuyện."

Lộ Nam gật đầu, quét một vòng, nhìn thấy cuối bàn còn vài vị trí trống, liền tới đó ngồi xuống, tình cờ, bên trái chính là Tổng giám đốc ban Tài nguyên nhân lực.

"Tiểu Lộ, bây giờ, tình hình thế này, ban Tài nguyên nhân lực nhận được cáo trạng, nói cô kiêm nhiệm công việc khác ngoài công ty. Cô vừa tốt nghiệp ĐH đã tiến vào Nguyên Xuyên chúng ta, chuyện này nghe có vẻ vô căn cứ, cho nên chúng tôi muốn tìm cô hiểu biết tình hình. Cô không cần thấy áp lực tâm lý, chúng ta chỉ trò chuyện, xem xem có hiểu lầm gì, giải thích rõ ràng là được." Hạ tổng trấn an Lộ Nam, giải thích tại sao đột nhiên lại gọi cô tới trụ sở, rồi nói với Hoàng Hạo: "Như vậy đương sự cũng tới rồi. Hoàng Hạo, cậu nói đi, rốt cuộc là chuyện gì."

Hoàng Hạo hắng giọng.

Tự dưng lại có cảm giác thúc trống tiến quân, càng đánh càng chột dạ.

Đặc biệt bên cạnh là Lộ Nam, ung dung thản nhiên nhìn anh ta, không hề bối rối, khiến anh ta áp lực không nhỏ. Hoàng Hạo bỗng nhiên cảm thấy: chuyện tưởng nắm chắc, chưa chắc đã ổn.

Nhưng, không có biện pháp, nhận ích lợi từ người khác, phải làm.

Hoàng Hạo tự an ủi: tư liệu đối phương cho ta viết rất rõ ràng, Lộ Nam có công việc khác bên ngoài, không thể sai. Cho nên ta phải báo cáo chuyện này, đây là chức trách của ta.

Thành công tự xây dựng tâm lý, Hoàng Hạo đứng lên: "Qua điều tra phát hiện, Lộ Nam, Tổng giám đốc ban Thị trường nước ngoài kiêm giám đốc ban Nhãn hiệu rượu Hài Hòa BK, ngoài nhậm chức ở Nguyên Xuyên, còn có hành vi kiêm chức ở 2 công ty khác. Trong đó, nắm 67% cổ phần ở một công ty công thương nghiệp tên "Hoa Mậu"; ngoài ra, cô ta còn đăng ký kinh doanh hộ cá thể ở Ô thành, có một cửa hàng thuộc danh nghĩa. Lộ tổng, tôi nói, không sai chứ?"

Vửa rồi, ngoài Trần Kiêu, tất cả mọi người đều cho rằng, Hoàng Hạo định tố giác Lộ Nam kiêm chức ở công ty rượu khác hoặc phía Nhà tiêu thụ, nghe xong, có phần ngơ ngác: chỉ thế này?

Nói thật, ngay cả Trần Kiêu đều sững sờ giây lát.

Mọi người đều biết, công ty định ra quy tắc cấm kiêm chức là nhằm vào tình hình nào - dù sao tuyệt đối không phải tình hình như Lộ Nam hiện tại.

Lộ Nam nghe xong, gật đầu: "Tổng giám đốc Hoàng điều tra kỹ càng, nói cũng không sai."

Ở đây đều là những cáo già có thể nhịn được, thấy Lộ Nam thừa nhận thoải mái như vậy, ngược lại suy đoán không chuẩn.

Phim truyền hình thường diễn, ai đó vui sướng thừa nhận, thường thường đều có hậu chiêu, chúng ta không nên sốt ruột tỏ thái độ, kẻo lại thành vai hề nhảy nhót.

Lộ Nam cười lấy ra di động: "Tôi còn có thể bổ sung cụ thể hơn. Đại cổ đông của công ty TNHH công thương nghiệp Hoa Mậu quả thật là tôi. Nhưng các vị hãy xem thời gian thay đổi cổ phần cũng là thời gian tôi giữ cổ phần, là 7 năm trước. 7 năm trước, tôi mới tròn 18 tuổi, là năm tôi tốt nghiệp cấp 3."

"Định nghĩa kiêm chức là gì?" Lộ Nam nhoẻn cười: "Trong khi đảm nhiệm công việc chính còn kiêm nhiệm chức vụ khác. Người kiêm chức ngoại trừ có thể nhận được tiền lương bản chức, còn có thể nhận được tiền lương từ công việc kiêm nhiệm theo tiêu chuẩn. Cũng như, tôi hiện tại là Tổng giám đốc ban Thị trường nước ngoài của Nguyên Xuyên, còn kiêm nhiệm chức giám đốc thành phố BK, lấy 2 phần tiền lương."

"Nhưng Tổng giám đốc Hoàng mới nói, chia lãi cổ phần của công thương nghiệp hoa Mậu, từ ngày thay đổi cổ phần, tôi chưa từng lấy được một xu tiền." 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK